1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

người ta thường hay nói, tình yêu tuổi 17 là những giấc mơ thanh xuân dang dở, là tình yêu không quá mãnh liệt nhưng lại khiến con tim ta xao xuyến. người ta cũng thường hay nói, chàng trai đi bên bạn năm 17 tuổi sẽ chẳng thể đi cùng bạn tôi suốt cuộc đời.

thật tiếc vì tớ chẳng phải ngoại lệ, cũng sẽ chẳng có phép màu nào xảy ra. tớ vừa chia tay mối tình đầu vào năm ngoái, anh ta đã ra nước ngoài định cư cùng gia đình và cũng có bạn gái mới rồi.

một vài tháng, không ngắn không dài nhưng cũng đủ làm tớ lưu luyến...

hiện tại tớ đã bước sang tuổi 18, tớ tạm biệt tuổi 17 và để lại mối tình dang dở ở lại cùng tuổi 17 ấy. dù đã chẳng còn vương vấn người cũ nhưng sâu trong tâm trí tớ vẫn luôn có chút hoài niệm về khoảng thời gian tươi đẹp đó.

_______

vài tia nắng nhẹ nhàng lọt qua rèm cửa, mùa hạ lại đến rồi. tớ tắt báo thức và ngồi dậy vươn vai. đáng ra hôm nay tớ sẽ ngủ nướng, nhưng vì xíu nữa nhà có khách nên tớ đành dậy sớm để đi siêu thị mua chút đồ chuẩn bị bữa trưa.

nghe bảo khách là bạn bè khá thân thiết của bố mẹ lâu rồi chưa gặp. tớ vẫn nhớ mang máng ngày trước tớ còn bé, hai bác hay đến nhà tớ chơi lắm. mỗi lần đến chơi đều sẽ bảo sau này cháu làm con dâu nhà bác nhé, bác có 2 cậu con trai lận. khi ấy tớ ngây thơ gật đầu, còn tỏ vẻ hào hứng trong khi tớ chưa hề biết mặt mấy cậu con trai nhà hai bác nữa cơ.

tớ vừa tung tăng đi siêu thị về liền thấy một con xe đắt tiền đỗ trong sân nhà mình. nhìn vào trong nhà thì thấy gia đình hai bác ấy đang nói chuyện vui vẻ cùng bố mẹ tớ. bác gái vừa thấy bóng dáng tớ về liền bảo con trai bác ra giúp tớ nên thành ra mới đi được vài bước là đã có người chạy ra xách bịch đồ to đùng cho rồi. cảm kích hết sức, rối rít cảm ơn người ta. con trai nhà bác trông cao cao mà dễ thương lắm, ngỏ ý giúp tớ còn cười thật tươi.

ơ nhưng mà nhìn cậu ấy có chút quen quen? giống anh cầu thủ nào trong đội tuyển quốc gia ấy.

vừa bước vào trong nhà, tớ đứng hình mất 5 giây. chẳng phải ngồi phía bên kia là jude bellingham à? tớ sốc muốn ngã ngửa nhưng cũng không quên chào hỏi hai bác, và cả anh ấy nữa. tớ đã từng thấy anh ấy trên mạng xã hội vài lần rồi mà, làm sao nhìn nhầm cho được. còn cái cậu chạy ra xách đồ giúp tớ là em ruột của anh jude đấy.

nhưng làm sao mà tớ không hề hay biết hai bác bellingham là bố mẹ của jude vậy? cứ ngỡ là trên nước anh này có biết bao nhiêu là người mang họ bellingham. chắc có lẽ do hai cậu con trai nhà bellingham chưa đến nhà tớ chơi lần nào cũng như tớ không tìm hiểu tiểu sử của cầu thủ jude nên làm sao mà biết được. đến khi biết rồi thì mặt cứ ngơ ngốc cả ra. 

tớ vào trong bếp cất đồ rồi cũng ra phòng khách trò chuyện cùng mọi người.

"con dâu tương lai dạo này lớn quá, thành thiếu nữ xinh đẹp rồi"

tớ ngại ngùng gãi đầu, cảm ơn bác gái quá khen.

"nghe bảo jude nhà cậu sắp chuyển qua tây ban nha thi đấu à?" bố tớ cũng quan tâm bóng đá lắm nên quay sang hỏi bố jude.

"đúng rồi, nhưng dạo này thằng bé hơi bận nên chưa thạo tiếng tây ban nha lắm"

"trùng hợp thế, con bé evelyn nhà tớ giỏi tiếng tây ban nha lắm đấy. có gì để mấy đứa trẻ làm quen rồi giúp đỡ nhau cũng được này" mẹ tớ lên tiếng làm tớ như con nai vàng ngơ ngác. tớ biết tiếng tây ban nha bởi vì tớ là con lai anh - tây ban nha mà, nhưng có phải giỏi đâu vì tớ sinh ra và lớn lên ở vương quốc anh. tớ định từ chối khéo vì không đủ tự tin nhưng anh jude kia lại hào hứng lắm, nào là may mắn quá có dịp tập giao tiếp thế này thế nọ. thành ra muốn từ chối cũng không được. bộ anh không ngại à jude? cũng may tớ thường giao tiếp tiếng tây ban nha với mẹ cũng như có chút kiến thức rồi, không thì quê chết mất thôi.

nói chuyện vui vẻ một lúc thì tớ lủi vào bếp nấu ăn giúp mẹ, mẹ jude cũng vào cùng rồi tâm sự chuyện này chuyện kia với mẹ tớ. bác còn hỏi thăm tớ chuyện học hành với định hướng trong tương lai, rồi cả chuyện tình cảm. sau cùng, vẫn không quên hỏi "sau này làm con dâu bác nhé? jude với jobe thì cháu thích ai hơn?"

eo ơi ngượng đỏ cả mặt luôn ý, cái tội hồi nhỏ nghe bảo làm con dâu nhà người ta là tươm tướp gật đầu. ai mà ngờ khi lớn lên mới biết con trai nhà bellingham ai cũng tài giỏi và tốt tính hết, làm sao mà với tới đây?

______

nhà bellingham ở lại chơi cho đến tận chiều mới về. tớ cùng jude và jobe đã follow nhau trên instargam cả rồi, anh jude vì sợ tớ bùng kèo kèm tiếng tây ban nha nên còn đòi trao đổi hẳn cả số điện thoại nữa cơ. trước khi về vẫn không quên nhắc tớ đừng bơ tin nhắn anh đấy nhé. thấy cũng hơi lố xíu nhưng thật ra cũng dễ thương mà. xe nhà anh đi được một lúc rồi mà tớ cứ đứng mà cười mãi thôi. bố mẹ cứ nhìn tớ cười cười rồi nháy mắt nhau đi vào trong cả rồi. 

và thế là sau ngày hôm ấy, tớ có thêm một người bạn và một ông anh. jobe bằng tuổi tớ, đang đá cho câu lạc bộ birmingham city ở gần nhà tớ này. bạn hiền lành với dễ thương lắm, còn hẹn tớ cuối tuần có rảnh thì đến xem bạn thi đấu rồi đi ăn luôn.

còn jude thì khỏi phải nói, ảnh nói nhiều lắm. không lạnh lùng hay trầm tính như tớ nghĩ đâu. dạo này vào kỳ nghỉ hè nên anh ta rảnh hay sao mà một ngày nhắn cho tớ tận mấy trăm tin lận, nhưng chủ yếu là để hỏi bài thôi à. không phiền đâu, tớ còn thấy vui ấy chứ. anh có hẹn tớ hôm nào rảnh đi uống nước rồi giao tiếp với anh bằng tiếng tây ban nha, tớ vui vẻ đồng ý ngay.

không đâu cuộc đời tớ lại đưa đẩy tớ trở thành một gia sư ngoại ngữ bất đắc dĩ cho một anh cầu thủ thế này. cũng thú vị đó chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro