Oneshot 18 (Cưới trước yêu sau, Model x Player)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta + edit : @Caroline

"Kể từ khi kết hôn, cậu ấy đã chia sẻ nhiều hơn trước công chúng. Trong khi với tư cách là ngôi sao của Bayern, bạn hiếm khi đề cập đến đời sống tình cảm của mình, bạn nghĩ gì về điều này?"

"Tính cách và cách sống của mỗi người trong gia đình đều khác nhau."

"Như cô thấy, cậu ấy chịu trách nhiệm chơi bóng thật tốt và tôi chịu trách nhiệm trả lời các câu hỏi cũng như giải quyết các vấn đề trong cuộc sống của chúng tôi. "

Bellingham cố tình nhấn mạnh từ "chúng tôi" và rời khỏi địa điểm phỏng vấn sau khi trả lời câu hỏi cuối cùng. Anh quay trở lại chiếc xe được bao quanh bởi các vệ sĩ và lái đi.

Musiala cởi áo khoác ra, thoát khỏi giao diện phát sóng trực tiếp trên máy tính bảng, giơ ngón tay cái lên "Câu trả lời hay đấy."
Lần sau cậu cũng sẽ nói như vậy.

Bellingham không tin Musiala sẽ tham gia các cuộc phỏng vấn trên phương tiện truyền thông một mình. Musiala có tính cách trầm lặng và không giỏi xử lý các cuộc phỏng vấn cũng như tiếp xúc với ánh đèn sân khấu. Trong thời đại mà một vấn đề tầm thường nào cũng có thể gây ra sóng gió, cậu không sẵn lòng tham gia vào bất kỳ chương tình không cần thiết nào.

Tất nhiên, còn có một lý do khác - cuộc hôn nhân giữa hai người là giả. Và Musiala không giỏi nói dối.

*Câu chuyện bắt đầu từ một năm trước.*

Bayern Munich vừa giành được thêm một chức vô địch Bundesliga nữa. Thành công liên tiếp đã tạo động lực tổ chức một buổi lễ kỷ niệm hoành tráng và mời những người nổi tiếng từ mọi lĩnh vực tham gia. Chính tại bữa tiệc mà hai người đã gặp nhau.

Có lẽ là do rượu đã uống trước đó hoặc ánh đèn neon về đêm đặc biệt quyến rũ. Vừa nhìn nhau, liền môi kề môi, say mê cháy bỏng hiếm có. Musiala thức dậy vào ngày hôm sau với cảm giác sảng khoái. Đã lâu rồi cậu không có được một giấc ngủ ngon như vậy. Người bên cạnh đã rời đi, thậm chí không để lại một tờ giấy hay danh thiếp. Cậu cảm thấy tiếc nhưng thở phào nhẹ nhõm thầm nhủ không sao đâu, chỉ là 419 thôi.

Điều đáng tiếc duy nhất là Musiala đã quên hỏi "Tôi đã từng gặp anh ở đâu rồi?" Nhưng cũng không sao, vì nghe rất sáo rỗng. Điện thoại tràn ngập tin nhắn và cuộc gọi nhỡ. Davies gọi. "Bambi!! Cuối cùng thì cậu cũng đã tỉnh!! Mọi người đang đặt rất nhiều câu hỏi cho cậu!!" Musiala chưa kịp phản ứng thì đã nhấp vào đường link tin tức do Davies gửi.

"Mối tình xuyên biên giới? Jude Bellingham và Jamal Musiala bị bắt gặp cùng nhau về khách sạn."

"Nụ hôn bên đường! Jude Bellingham và Jamal Musiala có quan hệ tình cảm?"

Sau khi xem qua nội dung những tin tức, cậu liền bừng tỉnh. Sau vài giây, một câu hỏi vang lên: "Bellingham là ai?"

Davies cạn mẹ lời ở đầu bên kia điện thoại.

Bellingham chủ động và bình tĩnh hơn trong những vấn đề như thế này. Gần như ngay khi nhìn thấy tin tức, anh đã nhờ trợ lý liên lạc với bộ phận quan hệ công chúng của Bayern Munich và hủy chuyến bay trở về London vào buổi chiều. Hiện tại còn có chuyện quan trọng hơn cần phải giải quyết. Anh đã cân nhắc nhiều lựa chọn trong một khoảng thời gian rất ngắn nhưng cuối cùng đều không thỏa đáng. Sau khi đã cân nhắc kỹ càng, hôn nhân là giải pháp tốt nhất.

Vì vậy, buổi chiều khi Musiala gặp Bellingham ở phòng tiếp khách của Bayern Munich, anh đã mặc một bộ vest đen và nghiêm túc hỏi:

"Em có muốn cưới anh không?"

Thực sự không còn lựa chọn nào tốt hơn.

*Hiện tại*

Người đại diện chở cả hai về nhà ở Munich. Trên thực tế, họ hiếm khi cùng xuất hiện ở đây. Là một người mẫu, Bellingham thường di chuyển đến nhiều quốc gia khác nhau, việc anh ở khách sạn là điều bình thường. Nhưng xem xét công việc của Musiala, anh đồng ý định cư ở Munich sau khi kết hôn.

Musiala có thói quen ngủ lại ký túc xá ngay sau khi tập muộn, nên dù bố mẹ cả hai đều lo lắng việc không bên nhau sẽ ảnh hưởng đến hôn nhân nhưng đôi trẻ không bao giờ bất hòa.

"Tôi sẽ đến Los Angeles với câu lạc bộ trong hai ngày nữa."

"Hãy cẩn thận với lời nói và hành động của mình." Từ lo lắng chuyển sang chễ giễu."Em không để tôi tham dự buổi họp báo của em ở Mỹ."

"Người bị giới truyền thông bắt gặp nửa đêm không phải tôi."

"Chẳng phải vì em không trả lời điện thoại của tôi nên tôi mới bị vậy sao?"

Trong tuần trăng mật, Bellingham được mời tham dự lễ kỷ niệm của thương hiệu, bữa tiệc chẳng qua chỉ một thủ tục, những lời nhận xét lịch sự và xã giao khiến anh cảm thấy khó chịu. Sau khi bị ép uống vài ly sâm panh liên tiếp, anh nghĩ ra một cách tuyệt vời - gọi Musiala để được giúp đỡ.

Một ý tưởng ​​​​hay. Ai có thể từ chối yêu cầu về nhà sớm của một người đã có gia đình?

Nhưng điều không ngờ đến là lúc đó Musiala đã ngủ say, điện thoại đã tắt chuông và đương nhiên không thể đưa ra bất kỳ phản hồi nào. Bellingham bắt taxi đến một khách sạn vào đêm khuya và bị giới truyền thông vô đạo đức chụp lại, tung tin đồn rằng cả hai có mối quan hệ không tốt. Dù chỉ vừa kết hôn mà một người đã say khướt vào đêm khuya.

"Biết tôi đến câu lạc bộ rồi sao không tự về nhà?"

"Làm ơn đi, tôi đã uống rượu rồi. Hóa ra em thực sự muốn xem tin tức về việc người chồng danh nghĩa của mình lái xe khi say rượu sao? Đưa tôi đi cùng em đến câu lạc bộ có phải sẽ làm em cảm thấy xấu hổ lắm không?"

"Tôi không muốn người khác bàn tán về cuộc hôn nhân của chúng ta. Anh có thể giải thích điều đó với giới truyền thông."

"Tôi có thể giải thích như thế nào?"

"Mọi người có biết rằng người bạn đời của tôi, Jamal Musiala nổi tiếng ở Allianz Arena, là một đứa trẻ phải tắm rửa và đi ngủ lúc mười giờ không? Này, em có thực sự ngủ không đấy? Ở câu lạc bộ lúc mười giờ tối? Đừng nói với anh là em chỉ bị mất ngủ khi ở nhà thôi nhé."

"Tôi nghĩ tắt điện thoại trong giờ giải lao là một thói quen tốt."

Bellingham im lặng một lúc rồi mới tức giận nói: "Em ôm hôn người khác trên sân. Tôi có mắt đấy. (Cũng không ngu đâu)"

Musiala bỏ vào phòng tắm. Cậu cảm thấy buồn cười khi các vận động viên luôn ăn mừng bằng đủ mọi cách kỳ lạ trên sân. Động tác đặc trưng của cậu là ra hiệu chữ "M" tượng trưng cho cá nhân. Nhưng khi các đồng đội tập trung lại để ăn mừng thì chắc chắn sẽ có hành động tập thể.

Bellingham đã bày tỏ sự bối rối của mình về hành vi này trước đây và sau nỗ lực giải thích của cậu, anh đã ngừng kêu ca.

Musiala nghĩ rằng vấn đề đã kết thúc nhưng hóa ra Bellingham vẫn luôn lo lắng.

Khi Musiala bước ra khỏi bồn tắm, người kia vừa xem xong một bộ phim. Hơi nước còn sót lại từ phòng tắm bao quanh và cơ thể mảnh khảnh được quấn trong chiếc áo choàng tắm rộng.

Bellingham nhìn cậu, vẻ mệt mỏi trong mắt anh nhạt dần, thay vào đó là ham muốn...

*Ngày hôm sau

Khi Musiala tỉnh dậy, một mình trên giường, xoa xoa cơ bắp đau nhức và bước ra khỏi phòng ngủ.

Lúc này Bellingham vừa trở về sau khi chạy bộ buổi sáng. Áo phông trắng ướt đẫm mồ hôi, quần đùi để lộ bắp chân săn chắc sau khi tập luyện. Anh ấy có lượng mỡ trong cơ thể thấp hơn người bình thường nên chỉ cần tập luyện một chút là có thể thấy được kết quả rõ rệt.

Chả bù cho chính mình, Musiala chán nản nghĩ, các huấn luyện viên, tiền bối và đồng đội trong câu lạc bộ luôn nhắc nhở rằng cậu cần phải đạt được khối lượng cơ bắp phù hợp. Nhưng vóc dáng của thần đồng bóng đá nước Đức vẫn mảnh mai sau khi nỗ lực tập luyện. Cậu chợt nhớ tới cảm giác khi tay mình chạm vào cơ bụng đối phương tối qua, mặt không khỏi có chút nóng bừng.

"Em đang nhìn cái gì?" Bellingham chú ý tới ánh mắt của cậu.

"Không có gì."

Musiala lén nhìn ra ngoài cửa sổ. Rõ ràng mình mới "ngủ" với anh ta tối qua nhưng giờ cảm thấy như một người xa lạ.

Trước khi đến Los Angeles, cả hai vẫn phải tham gia buổi chụp hình tạp chí.

Mới kết hôn được gần một năm, không thể gọi là cặp đôi kiểu mẫu nhưng cũng có thể xem là một chuyện tình đẹp trong ngành. Yêu nhau khi còn trẻ, rất hợp nhau và đều có sự nghiệp thành công. Sự chia ly ở tuổi thiếu niên đem đến cuộc hội ngộ ở bùng nổ cảm xúc ở tuổi đôi mươi, họ kết hôn ngay sau đó, vừa đủ tuổi theo pháp luật.

Đây là một trong những viễn cảnh mà Bellingham đã nghĩ đến khi cả hai kết hôn. Còn Musiala sẽ luôn nhắc nhở bản thân về chúng mỗi khi cậu xuất hiện trước người ngoài.

Là cầu thủ bóng đá và đã tham gia nhiều hoạt động với câu lạc bộ nhưng đây là lần đầu tiên cậu cùng anh ghi hình kể từ sau khi kết hôn.

Sau khi tạo hình xong, Musiala bước tới ngồi cạnh Bellingham, cậu chủ động nắm tay anh. Khoảnh khắc lòng bàn tay chạm vào nhau, cậu rõ ràng cảm nhận được chuyển động của người bên cạnh đã cứng đờ nhưng vẫn lợi dụng tình thế mà đan các ngón tay vào nhau.

Buổi chụp hình diễn ra rất suôn sẻ, và một ngày phải nắm tay liên tục của cặp đôi cuối cùng cũng kết thúc. Musiala đang định buông ra thì bàn tay của Bellingham đột nhiên siết chặt, nguồn nhiệt ấm áp bao phủ lấy môi cậu.

*Những ngày ở Los Angeles dài như một năm.*

Các trận giao hữu tiền mùa giải diễn ra rất tốt đẹp. Musiala và Davies thậm chí còn đến sân nhà của Lakers để xem họ tập luyện. Nhưng trải nghiệm mới nhanh chóng trở nên nhàm chán và điều cậu mong chờ là nhanh chóng trở về nhà. Đó là nhà của cậu. Căn hộ có Bellingham.

Khi chọn phòng cưới, Musiala bận rộn tập luyện nên Bellingham là người quyết định cách bố trí và thiết kế. Sàn gỗ, bàn cà phê và bàn ăn tối màu, ghế sofa có độ bão hòa thấp, lối trang trí tối giản và hiện đại. Musiala cảm thấy buồn chán nên đã mua rất nhiều thứ trên mạng với nỗ lực cải thiện những món đồ nội thất ở nhà. Chỉ tiếc là sau khi mua về, cậu bận chơi game không có thời gian suy nghĩ nên sắp xếp như thế nào nên chỉ chất đống chúng trong phòng làm việc. Cho đến một ngày, khi về nhà, Musiala phát hiện những đồ vật đó được đặt ở những góc khác nhau, trông có chút ấm áp.

Bellingham trở lại Birmingham trong khi Musiala đi vắng. Anh đã tính toán thời gian bay về. Musiala đến Los Angeles công tác năm ngày. Khi anh quay lại cậu vẫn chưa về nên nhân cơ hội chuẩn bị một điều bất ngờ. Bellingham về nhà và lấy cuốn album tốt nghiệp trung học của cả hai. Anh cá rằng Musiala không còn ký ức về mùa hè tuổi teen của họ khi chơi cho cùng một câu lạc bộ, mặc dù anh ấy ngồi dự bị còn Musiala đá chính. Sự ngưỡng mộ dành cho cậu và kỹ năng xã giao của anh đã giúp cả hai nhanh chóng trở thành bạn tốt.

Khi biết Musiala cùng gia đình chuyển về Đức, Bellingham đã chụp bức ảnh đầu tiên với cậu sau đợt tập huấn vừa qua. Lúc đó cả hai vẫn còn trẻ trâu. Bellingham luôn nhớ rằng trong phòng thay đồ họ đã hứa sẽ gặp lại nhau. Vào thời điểm đó, Jamal Musiala không có khái niệm về sự chia ly, còn Jude Bellingham đã có một ước mơ cho tương lai. Anh luôn cảm thấy rằng dù thế giới có rộng lớn đến đâu thì những người muốn gặp nhất định sẽ gặp được.
.
.
.
Musiala đặc biệt kiểm tra điện thoại của mình trước khi lên máy bay. Không có tin nhắn nào từ Bellingham - nghĩa là anh ấy chắc hẳn đang đợi cậu về nhà lúc này.

Khi đến nơi, Musiala cảm thấy kỳ lạ và gọi cho Bellingham nhưng không nhận được câu trả lời. Sau khi đặt hành lý xuống, cậu đi tắm và gọi cho Davies.

Là bạn bè nhiều năm, Davies luôn là người tốt nhất để tâm sự.

"Tôi thực sự cảm thấy mối quan hệ hiện tại của tôi và Bellingham rất kỳ lạ."

"Tôi nên nói thế nào đây? Cậu ấy đối xử với em không tốt à?"

Musiala suy nghĩ một lúc. Cậu không biết phải định nghĩa cuộc hôn nhân của họ như thế nào. Bellingham rất tốt với cậu, nhưng sự tử tế đó không nằm ngoài nghĩa vụ và trách nhiệm của một "người chồng", cậu còn muốn một thứ gì đó hơn cả danh phận. Chẳng hạn như tình yêu. Ai cũng là kẻ tham lam. Nhưng Musiala không biết làm cách nào để diễn đạt điều này với Bellingham. Mối quan hệ lâu dài khiến cậu ngày càng phụ thuộc vào anh. Cậu biết Bellingham luôn quan tâm và muốn bảo vệ mình, nhưng dù vậy, cậu vẫn đoán rằng những hành động này không phải vì "tình yêu".

Musiala luôn cảm thấy mối quan hệ của mình với Bellingham rất mong manh và có thể bị phá vỡ bởi bất kỳ vật cản nào từ thế giới bên ngoài.

Giấy đăng ký kết hôn là một hợp đồng trọn đời, và giấy đăng ký kết hôn là bằng chứng về tính hợp pháp của mối quan hệ giữa hai người.

Cậu không còn cách nào khác ngoài thừa nhận rằng Bellingham hiếm khi thể hiện sự chiếm hữu quá mức đối với mình ngoại trừ trong tình dục.

"Chúng tôi giống đối tác chiến lược hơn."

Sau khi cúp điện thoại, Musiala đang định vào bếp lấy đồ ăn thì đột nhiên có một giọng nói vang lên từ cửa phòng ngủ:

"Đối tác, em đang nói về cái gì vậy?"

"Tôi?" Musiala giật mình.

"Đừng căng thẳng, em nói đúng."

Bellingham rất bình tĩnh. Anh thả cuốn album ảnh trên tay xuống rồi quay người rời đi.
.
.
.
Mặc dù Bellingham chưa ở nhiều khách sạn ở Munich, nhưng may mắn là vẫn chưa quá muộn và chỉ cần tìm được một khách sạn có bảo mật tốt là quá đủ. Anh thề rằng mình sẽ sống một cuộc sống thực sự tự do.

Musiala cần anh báo cáo lịch trình hàng ngày của mình cho cậu ta? - Không sao cả. Bellingham đã block ngưòi đó. Không có tin nhắn hay cuộc gọi nào có thể ràng buộc anh.

Musiala phải tắm rửa và đi ngủ lúc 10 giờ mỗi tối? - Không sao cả. Cuối cùng Bellingham cũng có thể thức khuya bao nhiêu tùy thích.

Musiala thích chơi Call of Duty với ai?- Ai quan tâm chứ. Bellingham không mấy hứng thú với trò chơi này.

Musiala tuân thủ triết lý sống "vận động viên cần đặt sức khỏe lên hàng đầu" và không cho phép mình hút thuốc? - Mặc dù Bellingham không nghiện thuốc lá nhưng thật tiếc là hiện tại anh không thể kiểm soát được chính mình, châm điếu thuốc vừa mua và thổi ra một vòng khói.

Tuy biết tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của Musiala đã bị hệ thống chặn, nhưng sau khi mở điện thoại ra, Bellingham cảm thấy hơi thất vọng, rồi nhanh chóng bỏ lại cảm xúc này - dù sao trước đây Musiala cũng không nhắn gì nhiều.

Bellingham cởi hết đồ trang sức và chuẩn bị tắm rửa. Vòng cổ và hoa tai chất đống ở đầu giường, ánh mắt anh chợt rơi vào chiếc nhẫn cưới trên ngón đeo nhẫn của bàn tay trái. Chiếc nhẫn do Musiala chọn. Cậu ta đặt mua hai đôi. Một đôi được đính kim cương có kiểu dáng cao cấp và sang trọng; một đôi có kiểu dáng đơn giản và trang nhã. Cả hai cặp nhẫn đều được khắc bên trong dòng chữ "B&M" tượng trưng cho họ của hai người.

Vì vấn đề chuyên môn, Musiala không được phép đeo nhẫn trên sân nên chỉ đeo khi không chơi bóng. Bellingham thì khác. Không có quy định cấm đeo trang sức trong nghề người mẫu nên anh hiếm khi tháo nhẫn ra. Điều này thật không công bằng, Bellingham nghĩ.

Sau khi đeo chiếc nhẫn trong một thời gian dài, trên ngón tay sẽ có một vòng tròn nhạt hơn màu da xung quanh nhưng của Musiala sẽ nhạt hơn vì cậu ấy ít mang hơn.
.
.
.
Bellingham có thói quen đăng nhập tài khoản Instagram trước khi đi ngủ. Tài khoản mạng xã hội của anh và Musiala có liên quan với nhau, nhưng nội dung bên trong của họ hoàn toàn khác.

Bellingham thích chia sẻ những bức ảnh về cuộc sống của mình trên Internet, những đám mây nhìn thấy trên máy bay, bữa tối ngon lành trong buổi họp mặt gia đình... Anh ấy chỉ đăng những bài viết liên quan đến công việc khi đang nhận được quyền lợi trong kinh doanh.

Musiala thì khác. Anh từng nghi ngờ liệu công việc của một cầu thủ bóng đá có bất kỳ KPI kinh doanh nào cần phải hoàn thành hay không. Trang chủ Instagram của Musiala chứa đầy những bức ảnh cậu chơi bóng hoặc tập luyện.

Bellingham không có thói quen xem trang chủ của người khác và bỏ cuộc sau khi đọc một vài bài đăng. Một thông báo ngang bất ngờ xuất hiện ở đầu màn hình nhắc nhở rằng tài khoản anh đang theo dõi đã có bản cập nhật mới. Bellingham bấm vào và thấy Musiala cập nhật một bức ảnh - đó là một góc phòng khách của họ, với chiếc ghế sofa màu Morandi và bức tranh treo phía trên trông rất hài hòa. Ở một góc không được chú ý là bức ảnh của hai người khi còn trẻ.
.
.
.
Cuốn album ảnh Bellingham vứt đi nằm một mình trên bàn cà phê. Musiala nhặt nó lên và xem qua. Đó là cuốn album ảnh tốt nghiệp trung học anh. Một số bức ảnh đã ngả sang màu vàng theo thời gian. Bellingham cùng bạn bè dạo chơi trên sân chơi sau giờ học, Bellingham thay mặt lớp phát biểu tại buổi họp, Bellingham tham gia huấn luyện tại học viện trẻ... Những bức ảnh này dường như đã dệt nên một bức tranh mang tên những kỷ niệm của quá khứ.

Đó là quá khứ mà Musiala không có phần nào trong đó. Nhưng cậu đã tìm thấy chính mình trong bức ảnh cuối cùng. Đó là ảnh chụp tập thể trong phòng thay đồ, hai người ngồi cạnh nhau, mặc bộ đồ tập màu xanh da trời. Bellingham khi còn trẻ cũng giống như bây giờ, trông lạnh lùng và nghiêm túc, đôi mắt bộc lộ sự trưởng thành và kiên định. Cuối cùng Musiala cũng nhớ ra tại sao anh trông quen thuộc thế khi họ gặp nhau ở bữa tiệc. Cậu luôn cho rằng nguyên nhân mình quen thuộc với tên Bellingham là do các quảng cáo trên màn hình LED lớn trong các trung tâm mua sắm đang nói với cả thế giới về sự thành công trong sự nghiệp của anh.

Nhưng Musiala cũng biết, cho dù nói ra những nghi ngờ trong lòng, Bellingham cũng có thể không cho cậu một câu trả lời chân thực. Cậu không biết gì về anh trước cuộc hôn nhân. Trong một lần cãi nhau, Musiala nói: "Tôi làm gì với bạn bè trong đội cũng không thành vấn đề, chẳng phải anh vẫn quay quảng cáo với một nữ diễn viên sao?" Sau khi nói xong, cậu ấy vô thức che miệng lại, coi như không có chuyện gì xảy ra.

Đó là buổi trình diễn catwalk và thương hiệu đã chọn được đối tác phù hợp cho người mẫu. Sau một cảnh quay, Bellingham đã tạo được hiệu ứng tốt với bạn diễn nữ của mình và được mời quay quảng cáo tiếp theo.
.
.
.
Chính vì biết Bellingham tốt đến mức nào mà Musiala trở nên rụt rè trong các mối quan hệ. Nguyên nhân là cậu sợ anh không thích mình. Và cuốn album ảnh trước mặt trở thành bằng chứng cho thấy lẽ ra họ đã yêu nhau từ lâu.

Musiala muộn màng nhận ra rằng Bellingham mới là người thực sự dè dặt trong các mối quan hệ.

Tình yêu giống như một cơn thủy triều.

Tình yêu mãnh liệt của Bellingham dành cho cậu bị dồn nén thành những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Đến khi phát hiện ra, lồng ngực cậu đã gào thét vì nó.
.
.
.
Sau vài ngày ở khách sạn, Bellingham quyết định đã đến lúc phải về nhà và giải quyết vấn đề. Anh nghĩ Musiala đang chơi ở câu lạc bộ vào thời điểm này nên đã lái xe đến đó.

Nhân viên của Bayern Munich rất quen thuộc với Bellingham và dẫn anh đến tận đường hầm dành cho các cầu thủ trên sân và yêu cầu đợi ở đây. Anh nhìn chằm chằm vào chương trình phát sóng trên màn hình lớn, luôn chú ý đến Musiala.

Đột nhiên, trọng tài thổi còi, các cầu thủ trên sân nhanh chóng tụ tập xung quanh tỏ ra tiếc nuối vì Musiala đã bị đối phương truy cản. Các bác sĩ đã bế cậu không thể di chuyển vì đau bằng một cái cáng. Bellingham đột nhiên đứng dậy và chạy về phía họ.

Các môn thể thao cạnh tranh luôn tàn khốc. Thắng và thua luôn trái ngược nhau. Musiala hiểu điều này từ khi còn nhỏ. Vì vậy, ngay khi được khiêng ra khỏi sân, cậu nhận ra rằng trận đấu đã có kết quả. Là một vận động viên, chấn thương trên sân là chuyện thường tình. Cơn đau từ đầu gối khiến cậu gần như bất tỉnh. Trong lòng chỉ có nỗi tuyệt vọng vì thua trận, trong cơn hôn mê, Musiala dường như nhìn thấy Bellingham, cậu cố gắng dùng hết sức nắm lấy tay anh và cố gọi tên anh nhưng không có âm thanh nào phát ra.

Cuộc phẫu thuật đã thành công.

Khi Bellingham và nhân viên câu lạc bộ tụ tập xung quanh để hỏi về tình trạng của bác sĩ, họ được hỏi: "Ai trong số các bạn là thành viên gia đình bệnh nhân?"

"Tôi" Bellingham nói từng chữ. "Tôi là chồng của anh ấy."

Các thành viên trong nhóm lần lượt ra đi sau khi biết tình trạng không nghiêm trọng, để lại Bellingham một mình nhận chỉ dẫn của bác sĩ. Khi Musiala tỉnh dậy, cậu phải đối mặt với khuôn mặt hơi hốc hác của Bellingham. Trên khuôn mặt thường ngày điềm tĩnh của anh hiện lên vẻ ủ rũ hiếm hoi.

"Anh vẫn còn giận em à?"

Musiala ngập ngừng nói, nhưng giọng điệu lại không khỏi khó chịu.

"Em đang ám chỉ điều gì? Mối quan hệ của chúng ta hay sút bóng vào phòng phẫu thuật?"

Nhìn thấy sự thất vọng trong mắt Musiala, Bellingham ngừng nói đùa.

"Anh khá tức giận về cả hai việc. Phải nói rằng, cuộc hôn nhân này không có tình cảm, vốn là đôi bên cùng có lợi.

"Không phải vậy" Musiala lắc đầu.

Đó là kết quả sự bướng bỉnh của cậu, những định kiến ​​và phán đoán đã ngăn cản cậu thành thật trong mối quan hệ này. Thực ra, từ lâu Musiala đã hiểu rằng số phận của họ gắn bó với nhau và cậu không có khả năng rời xa Bellingham. Nhưng cậu không biết bắt đầu từ đâu.

"Em xin lỗi anh. Do em đã hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta và bỏ qua tình cảm của anh. Anh có thể đừng bỏ rơi em được không?"

Musiala quằn quại, cố gắng bình tĩnh. "Anh còn muốn gì nữa? Anh có muốn không?"

Hơi thở của Musiala dừng lại một lúc, và cậu lấy hết can đảm và nói.

"Em yêu anh."

Khoảnh khắc lời nói phát ra, cậu ôm Bellingham chặt nhất có thể.

Đáp lại lời tỏ tình, Bellingham cúi đầu hôn.
.
.
.
Sau khi Musiala bình phục, cậu đi cùng Bellingham trong chuyến du lịch Bắc Âu. Họ nắm tay nhau đi dạo ở Greenland yên bình, ôm nhau tìm hơi ấm dưới chân núi Reinebringen hùng vĩ và chờ đợi cực quang dưới thác Skógafoss. Khoảnh khắc mưa sao băng xuất hiện, Bellingham đã ôm chặt Musiala.

"Anh yêu em."

Đó là cuộc hành trình dài hai nghìn km từ Munich đến Reykjavik. Mẹ thiên nhiên chứng kiến tình yêu vĩnh cửu, nồng nàn và không thể thay đổi giữa hai chàng trai.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro