July 10, 2011 Fifteenth Sunday in Ordinary Time

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

July 10, 2011  Fifteenth Sunday in Ordinary Time 

Gospel

On that day, Jesus went out of the house and sat down by the sea.

Such large crowds gathered around him

that he got into a boat and sat down,

and the whole crowd stood along the shore.

And he spoke to them at length in parables, saying:

“A sower went out to sow.

And as he sowed, some seed fell on the path,

and birds came and ate it up.

Some fell on rocky ground, where it had little soil.

It sprang up at once because the soil was not deep,

and when the sun rose it was scorched,

and it withered for lack of roots.

Some seed fell among thorns, and the thorns grew up and choked it.

But some seed fell on rich soil, and produced fruit,

a hundred or sixty or thirtyfold.

Whoever has ears ought to hear.”

The disciples approached him and said,

“Why do you speak to them in parables?”

He said to them in reply,

“Because knowledge of the mysteries of the kingdom of heaven

has been granted to you, but to them it has not been granted.

To anyone who has, more will be given and he will grow rich;

from anyone who has not, even what he has will be taken away.

This is why I speak to them in parables, because

they look but do not see and hear but do not listen or understand.

Isaiah’s prophecy is fulfilled in them, which says:

You shall indeed hear but not understand,

you shall indeed look but never see.

Gross is the heart of this people,

they will hardly hear with their ears,

 they have closed their eyes,

 lest they see with their eyes

and hear with their ears

and understand with their hearts and be converted,

and I heal them.

“But blessed are your eyes, because they see,

and your ears, because they hear.

Amen, I say to you, many prophets and righteous people

longed to see what you see but did not see it,

and to hear what you hear but did not hear it.

“Hear then the parable of the sower.

The seed sown on the path is the one

who hears the word of the kingdom without understanding it,

and the evil one comes and steals away

what was sown in his heart.

The seed sown on rocky ground

is the one who hears the word and receives it at once with joy.

But he has no root and lasts only for a time.

When some tribulation or persecution comes because of the word,

he immediately falls away.

The seed sown among thorns is the one who hears the word,

but then worldly anxiety and the lure of riches choke the word

and it bears no fruit.

But the seed sown on rich soil

is the one who hears the word and understands it,

who indeed bears fruit and yields a hundred or sixty or thirtyfold.”

or

On that day, Jesus went out of the house and sat down by the sea.

Such large crowds gathered around him

that he got into a boat and sat down,

and the whole crowd stood along the shore.

And he spoke to them at length in parables, saying:

“A sower went out to sow.

And as he sowed, some seed fell on the path,

and birds came and ate it up.

Some fell on rocky ground, where it had little soil.

It sprang up at once because the soil was not deep,

and when the sun rose it was scorched,

and it withered for lack of roots.

Some seed fell among thorns, and the thorns grew up and choked it.

But some seed fell on rich soil and produced fruit,

a hundred or sixty or thirtyfold.

Whoever has ears ought to hear.”

usccb.org

Chúa Nhật Tuần XV Thường Niên Năm A

PHÚC ÂM: Mt 13, 1-9 hoặc 1-23

"Kìa, có người gieo giống đi gieo lúa".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Ngày ấy, Chúa Giêsu ra khỏi nhà và đi đến ngồi ở ven bờ biển. Dân chúng tụ tập quanh Người đông đảo đến nỗi Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ. Và Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều. Người nói:

"Này đây, có người gieo giống đi gieo lúa. Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời bay đến ăn mất. Có hạt rơi xuống trên đá sỏi, chỗ có ít đất, nó liền mọc lên, vì không có nhiều đất. Khi mặt trời mọc lên, bị nắng gắt, và vì không đâm rễ sâu, nên liền khô héo. Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc um tùm, nên nó chết nghẹt. Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi. Ai có tai thì hãy nghe".

Các môn đệ đến gần thưa Người rằng: "Tại sao Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ?" Người đáp lại: "Về phần các con, đã cho biết những mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không cho biết. Vì ai đã có, thì ban thêm cho họ được dư dật; còn kẻ không có, thì cái họ có cũng bị lấy đi. Bởi thế, Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ: vì họ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe và không hiểu chi hết. Thế mới ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói về họ rằng: 'Các ngươi lắng tai nghe mà chẳng hiểu, trố mắt nhìn mà chẳng thấy gì. Vì lòng dân này đã ra chai đá, họ đã bịt tai nhắm mắt lại, kẻo mắt thấy được, tai nghe được, và lòng chúng hiểu được mà hối cải, và Ta lại chữa chúng cho lành'. Phần các con, phúc cho mắt các con vì được thấy; và phúc cho tai các con vì được nghe. Quả thật, Thầy bảo các con: Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe.

"Vậy, các con hãy nghe dụ ngôn về người gieo giống: Kẻ nào nghe lời giảng về Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp lấy điều đã gieo trong lòng nó: đó là kẻ thuộc hạng gieo dọc đường. Hạt rơi trên đá sỏi là kẻ khi nghe lời giảng, thì tức khắc vui lòng chấp nhận, nhưng không đâm rễ sâu trong lòng nó, đó là kẻ nông nổi nhất thời, nên khi cuộc bách hại, gian nan xảy đến vì lời Chúa, thì lập tức nó vấp ngã. Hạt rơi vào bụi gai, là kẻ nghe lời giảng, nhưng lòng lo lắng việc đời, ham mê của cải, khiến lời giảng bị chết nghẹt mà không sinh hoa kết quả được. Hạt gieo trên đất tốt, là kẻ nghe lời giảng mà hiểu được, nên sinh hoa kết quả đến nỗi có hạt được một trăm, có hạt sáu mươi, có hạt ba mươi". Đó là lời Chúa.

5 PHÚT SUY NIỆM LỜI CHÚA

thúng lúa cuỐi cùng

“Người gieo giống ra đi gieo giống.” (Mt 13,3)

Suy niệm: Một người nông dân do dự trước thúng lúa duy nhất còn lại: Đem gieo vãi hay cất giữ để ăn từ từ mà nuôi sống gia đình? Cuối cùng, ông đã quyết định gieo vãi và kết quả là một mùa gặt bội thu. Thiên Chúa còn quả quyết hơn nhiều trong vụ mùa cứu độ của Ngài. Ngài có Người Con Một “vốn là Thiên Chúa và hang ở nơi cung lòng Chúa Cha” (Ga 1,18). Vậy trao ban Quí Tư cho nhân loại để cứu độ nhân loại hay giữ lại? Không hề đắn đo trước quyết định liều lĩnh này, mà vì tình yêu, Ngài sẵn sàng cho đi tất cả, cho đi cả Người Con duy nhất của mình (Ga 3,16). Và chính Người Con này đã trở nên như hạt giống chịu mục nát qua cái chết tủi nhục trên thánh giá để mang lại một mùa gặt bội thu. Mùa gặt đó đang trải rộng đến tất cả những ai biết chuẩn bị mảnh đất tâm hồn mình thật tốt, thật màu mỡ.

Mời Bạn: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15,13). Thiên Chúa đã yêu chúng ta như thế. Bạn đã đáp lại bằng cách yêu Chúa hết lòng và sẵn sàng dấn than phục vụ tha nhân như Chúa không? Trong sứ mạng tông đồ, lắm khi bạn rất nhiệt thành và quảng đại, nhưng dường như không thu hoạch được gì. Bạn có tiếp tục gieo vãi không nề hà mảnh đất sỏi đá hay bạn “đổ lúa giống mà ăn”?

Sống Lời Chúa: Đừng để kết quả đôi khi không như mong đợi làm bạn chùn bước trong sứ mạng truyền giáo.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, vì yêu thương nhân loại, Chúa đã quảng đại trao ban Người Con yêu dấu của Ngài để cứu rỗi chúng con, xin cho chúng con nhận ra hồng ân cao quí đó và nỗ lực dấn thân phục vụ mọi người. Amen.

Nhóm Biên Soạn suy niệm Lời Chúa

thanhlinh.net

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro