11. MÓN HÀNG!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nằm dài trên bộ ghế sofa, phóng mắt xuyên qua mảng tường kính trong suốt, Y/n hờ hững ngắm nhìn những đám mây trôi trên bầu trời. Tưởng tượng xem những đám mây ấy có hình dạng giống thứ gì. Y/n cố quên đi cảm giác bên dưới người Y/n vẫn còn âm ỉ nhức.

Mấy ngày trước, Yoongi đã theo lệnh của Jungkook, đưa Y/n đến thẩm mỹ viện để '' Vá lại" màng trinh. Khi biết yêu cầu lạ lùng đó của Jungkook, Y/n cũng chỉ đành nhắm mắt mặc để các bác sĩ và các nữ chuyên viên muốn làm gì thì làm. Sau đó, tuy mất cảm giác đau nhưng Y/n vẫn có thể nhận thấy người ta đang khâu khâu vá vá ở hạ thân của mình. Y/n bỗng chạnh lòng cảm giác như bản thân như đống quần áo, Y/n khâu vá quần áo ra sao người ta khâu vá Y/n như thế.

Y/n nhớ Jungkook. Sau ngày sinh nhật Y/n Jungkook không hề gặp lại Y/n thêm lần nào nữa. Mấy tháng trôi qua trong nhớ nhung buồn bã. Ở không cũng buồn chán.

Qua vài tuần, Y/n nhận được tin nhắn của Yoongi. Trong tin nhắn là số phòng của một khách sạn 5 sao trong trung tâm Seoul. Yoongi nhắn Jungkook lệnh cho Y/n đến đó. Y/n vui mừng khôn xiết vì nghĩ rằng sắp được Jungkook. Y/n đã dành cả ngày để lựa tới lựa lui không biết nên mặc quần áo nào cho đẹp. Cuối cùng Y/n chọn một chiếc váy đầm màu trắng, cổ cắt ngang vai, tai dài, dáng ôm sát chân váy qua đầu gối một chút. Vô cùng kín đáo mà cũng vô cùng gợi cảm. Trang điểm nhẹ nhàng. Y/n lên taxi đi đến khách sạn 5 sao đã hẹn. Đi vào sảnh khách sạn Y/n vừa nói số phòng và tên JEON JUNGKOOK liền được nhân viên khách sạn nhiệt tình hướng dẫn Y/n lên phòng. Vẫn còn hơn 15p nữa mới đến giờ hẹn, Y/n hồi hộp chờ đợi. Nhấp nhổm nhìn về phía cửa phòng. 15p chờ đợi như dài bất tận. Tiếng "bíp bíp" vang lên: bảng điện tử ở phòng chớp sáng. Y/n muốn vỡ òa vì căng thẳng đợi chờ. Nhưng phía sau cánh cửa lại là một ông già đầu hói, mớ tóc bạc lưa thưa được ông vuốt keo vắt ngang lên đỉnh đầu bóng loáng. Da mặt hơi nhăn nheo và lốm đốm đồi mồi. Có thể thấy ông già vẫn chưa hoàn toàn hết" sinh lực". Quần áo của ông ta chỉn chu, lịch sử và có vẻ là hàng hiệu. Y/n nghĩ ông ta vào lộn phòng, liền lên tiếng:

- Ông tìm phòng bao nhiêu vậy ạ? Chắc ông nhầm phòng rồi ạ.

- Nhầm sao, ha ha... cô gái ngây thơ. Đúng như lời Jungkook nói.

- Ông... ông nói cái gì? Jungkook... anh ấy

- Đúng rồi. Anh mà vào nhầm phòng thì làm sao mở khóa cửa được hả cô em? Em ở ngoài nhìn còn đẹp hơn trên hình rất nhiều!

- Ông! Jungkook đã hẹn tôi ở đây mà. Anh nhầm rồi mau đi ra khỏi đây. - Y/n hoảng hốt. Nhìn vẻ cợt nhả của ông ta trong lòng Y/n bỗng bất an.

- Cô em còn ngây thơ lắm. Nhưng ta lại rất thích. Jungkook anh ta đúng là rất hiểu ý ta. Ngây thơ trinh trắng hèn gì giá cao đến thế. Đêm nay ta sẽ cho em biết "mùi đời".

Ông ta lấy tay khóa cửa từ bên trong, ánh mắt dâm đãng nhìn về phía Y/n như muốn ăn tươi nuốt sống. Y/n vẫn hoang mang chưa hiểu sự tình. Nhưng nhìn ông già kia Y/n chỉ muốn bỏ chạy ngay lập tức. Y/n đứng dậy, cúi đầu đi nhanh về phía cửa.

- Tôi xin lỗi. Tôi có hẹn Jungkook. Xin phép đi trước.

- Hẹn với Jungkook khi nào chứ. Em có hẹn với anh thì đúng hơn.

Ông ta chụp cánh tay Y/n khi cô vừa lướt ngang qua, kéo vào lòng ôm chặt. Y/n hoảng hốt vùng vẫy thoát thân.

- Ông buông tôi ra. Thả ra tên biến thái. Tôi la lên bây giờ!

- Ta thích sự chống cự như vậy. Thế này mới thú vị chứ. Không uổng bốn trăm ngàn đô ta trả cho Jungkook. Khách sạn cách âm rất tốt, em cứ la to lên, càng to càng thích.

Y/n bàng hoàng. Bốn trăm ngàn đô trả cho Jungkook là sao? Jungkook đã hẹn Y/n ở đây, sao ông già này lại xuất hiện ở đây? Ăn nói linh tinh, hành động kinh tởm!!!

- Tránh xa tôi ra. Tôi là người của Jungkook. Ông dám đụng sao?

- Sao lại không? Em là nhân tình của Jungkook, ta mới bỏ bốn trăm ngàn đô để mua em đấy chứ! Để xem nhân tình của Jungkook có mùi vị thế nào nhé.

Ông ta kê mũi vào chiếc cổ thon dài của Y/n hít một hơi thật sâu.

- Thơm quá, em thơm chết được. Hé hé...

Y/n bàng hoàng, ông ta đã bỏ ra bốn trăm ngàn đô để mua Y/n? Vậy là, Jungkook đã bán Y/n cho ông ta sao? Vì vậy nên cách đây mấy tuần Jungkook mới đưa Y/n đi " Vá" lại sao? Y/n bất đầu rơi nước mắt lã chã. Đến khi ông ta hít hà rồi xé toạc chiếc đầm của Y/n, lúc này Y/n mới bừng tỉnh, cố vùng vẫy để chạy về phía cửa. Y/n bị ông ta túm được, kéo giật ngược ra sau, ngã xuống sàn hành lang trải thảm. Ông ta tuy già nhưng không hề yếu, Y/n dù vùng vẫy cách nào cũng không thoát khỏi vòng tay kìm kẹp của ông ta.


Tôi phải đi coi concert rồi nên viết nhiêu đây thôi 🌺🌺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro