Just Like Old Times

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là một ngày thứ bảy đầy nắng, có thể nhìn thấy bầu trời trong xanh, mây trắng từ cửa sổ trong phòng của Doyoung. Anh đang tận hưởng ngày cuối cùng của mình trong kỳ nghỉ 6 ngày mà công ty dành cho họ. Anh quyết định ở trong phòng của mình và chỉ đi lang thang vì anh ấy có kế hoạch vào buổi tối với Jae.
 
Bỗng điện thoại reo vang. Doyoung kiểm tra xem ai gọi cho anh ấy, Mark đang gọi cho anh ấy. Khuôn mặt của Doyoung dịu lại, anh luôn có một điểm yếu dành cho Mark. Anh chấp nhận cuộc gọi và trước khi anh nói lời chào, Mark đã nói những lời đầu tiên.
 
“Hi hyung! Anh có thể đến ký túc xá Dream một chút không? hơi gấp, anh không có việc gì phải làm phải không hyung? " Doyoung có thể nghe thấy Mark cười ở phía bên kia.
 
“Good morrning Mark! và không, anh không có việc gì phải làm ngay bây giờ. Và em đã ở ký túc xá của Dream khi nào thế? Bây giờ mới 9:50AM” Doyoung bối rối, Mark hiếm khi ra ngoài sớm thế này.
 
“Không có gì đâu, hyung! Em vừa tới nơi thôi!! Tụi em sẽ chờ anh nhé! GOOD BYE! oh và nhớ theo ví của anh! BYE!!" Mark nói và kết thúc cuộc gọi.
 
Cái quái gì thế? Doyoung thở dài, anh thực sự không muốn ra ngoài sớm như thế này vào ngày cuối cùng của kỳ nghỉ. Nhưng anh vẫn đứng dậy và mặc một bộ quần áo thích hợp. Một chiếc áo len đơn giản, có lẽ anh đã lấy trộm của anh Gongmyung, quần thể thao rộng thùng thình và cả áo khoác nữa, vì trời lạnh. Sau đó, anh cầm lấy ví và điện thoại của mình đi ra cửa. Đột nhiên cửa mở ra và Jaehyun đang đứng sau cánh cửa.
 
"Này anh yêu, anh đã sẵn sàng chưa?" Jaehyun hỏi anh với giọng thì thầm.
 
"Ồ, đến giờ chúng ta hẹn rồi sao?" Doyoung đã rất bối rối vì anh không hề chuẩn bị cho việc này, anh nhớ rằng vẫn chưa đến giờ hẹn.
 
“Ồ không, Mark đã gọi cho anh đúng không? anh đang đi đến ký túc xá Dream? " Jaehyun trả lời "Ưm ... Đúng rồi, tụi nhỏ cũng rủ em đến đó sao?" Doyoung thả lỏng.
 
“Yup, đi thôi nào! Anh quản lý đang chở chúng ta đến đó” Jaehyun định đi ra ngoài thì Doyoung nắm lấy tay cậu.
 
"Chờ đã ... lỡ họ biết về chúng ta thì sao?" Doyoung hỏi, Jaehyun tròn mắt. “Oh, nah, Jeno sẽ không làm vậy với chúng ta đâu?” Jaehyun cố gắng làm bạn trai mình bình tĩnh lại
 
“Ý anh là thật lạ khi Mark và thậm chí cả Haechanie đã ra ngoài sớm thế này? Haechanie luôn thức dậy lúc sớm nhất là 10:30! ” Doyoung đang nghịch gấu áo len của mình.
 
“Chúng ta sẽ biết khi chúng ta đến đó” Jaehyun đặt tay lên vai Doyoung “Được rồi, chúng ta đi thôi”
 
 
 
_____
 
 
Cả hai đi đến bãi đậu xe ký túc xá và quản lý đã ở trên xe đợi họ.
 
“Nào cặp uyên ương, đi thôi” Người quản lý của họ tinh nghịch trêu chọc bọn họ.
 
Doyoung bĩu môi khi nghe thấy điều này và Jaehyun chỉ cười.
 
Trong khi chờ xe khỏi hành, Jaehyun nắm lấy tay Doyoung và bắt đầu chơi với những ngón tay thon dài của anh ấy. Doyoung nhìn sang bạn trai của mình. Jaehyun chỉ làm điều này khi cậu ấy cảm thấy lo lắng.
 
"Có chuyện gì vậy hả?" Doyoung đan các ngón tay vào nhau để Jaehyun cảm thấy thoải mái hơn.
 
“Em chỉ lo họ đã phát hiện ra… Em biết anh cảm thấy thế nào về điều này, mẹ kiếp chúng ta suýt chia tay vài lần mỗi khi em nói đến chủ đề này, em chỉ…” Trước khi Jaehyun có thể nói hết câu, Doyoung đã cắt lời cậu ấy.
 
“Này, anh đã sẵn sàng để nói với mọi người về chúng ta.”
 
Jaehyun bị sốc, ngạc nhiên. Cả hai đã cố gắng giữ bí mật về mối quan hệ của họ trong 5 năm qua với các thành viên, trừ một số trường hợp ngoại lệ, chẳng hạn như Jeno, Jungwoo, Winwin và quản lý của họ.
 
“Chờ đã, thật sao? Anh có chắc không?" Jaehyun hỏi chỉ để Doyoung hoàn toàn khẳng định, rằng cậu không nghe lầm.
 
"Chắc chắn. Đã 5 năm, anh là một kẻ hèn nhát. Và như em đã nói đó, chúng ta đã suýt chia tay vài lần vì chuyện này. Anh chắc chắn rằng anh đã sẵn sàng để kể cho mọi người hoặc ít nhất là các thành viên của chúng ta biết trước về chúng ta. Và anh nghĩ là. Miễn là em ở bên anh, bên cạnh anh, thì mọi người biết về điều này cũng không sao cả. ” Đôi mắt Doyoung dịu lại và vuốt ve má Jaehyun.
 
“Aww thật là dễ thương” Quản lý của họ lên tiếng. “Ahh hyung! Anh đã làm hỏng bầu không khí  của tụi em.” Doyoung rên rỉ.
 
“Xin lỗi, xin lỗi, anh đã luôn chờ đợi và muốn điều này xảy ra” Cuối cùng người quản lý cũng lái xe ra khỏi điểm bãi đậu xe.
 
“Doyoung… Em… Cảm ơn. Cảm ơn anh rất nhiều ”Jaehyun cảm động.
 
“Aww đừng khóc … Anh cũng xin lỗi vì đã hèn nhát về việc các thành viên biết về chúng ta” Doyoung nói và lau nước mắt trên mắt Jaehyun bằng ngón tay cái của mình.
 
“Đừng xin lỗi, không sao đâu. Em biết điều đó thật đáng sợ ” Jaehyun trấn an Doyoung
 
“Cảm ơn Jaehyun. Bất cứ điều gì họ chuẩn bị cho chúng ta, có thể là những câu hỏi về mối quan hệ của chúng ta hoặc yêu cầu chúng ta đãi tiệc, hãy cứ làm theo như mọi người muốn? ” Doyoung siết chặt tay Jaehyun hơn.
 
“Vâng, anh yêu, em yêu anh” Jaehyun cắn môi Doyoung “Anh cũng yêu em, em yêu” Doyoung mỉm cười.
 
_____
 
 
Doyoung và Jaehyun đã ra khỏi xe vài phút trước và bây giờ họ đang đứng ở trước cửa ký túc xá của Dreams.
 
"Anh hơi lo lắng" Doyoung nói.
 
"Đừng lo lắng, có em đây mà" Jaehyun mỉm cười và gõ cửa.
 
Khớp ngón tay của Jaehyun chạm vào cửa một lần và họ có thể nghe thấy tiếng ồn ào, tiếng bước chân chạy từ bên trong ký túc xá. Họ nghe thấy tiếng khóa cửa mở và cánh cửa mở tung để lộ cả 7 người bên trong. Với Haechan ở phía trước.
 
"HYUNGS!" Jaemin hét vào mặt họ. Và đó là khi Doyoung đẩy tất cả vào trong và khóa cửa lại.
 
Bây giờ 9 người họ đứng đó trong phòng khách.
 
"Mấy đứa đang tính làm gì đó?" Doyoung phá vỡ sự im lặng sau khi họ chỉ đứng đó mỉm cười một cách ngốc nghếch đáng yêu.
 
“Soooooo tụi em đã suy nghĩ ĩ ĩ….” Haechan bắt đầu.
 
“Ồ, không có gì tốt khi em suy nghĩ cả” Jaehyun nói đùa. Haechan đảo mắt và bĩu môi.
 
"Tụi em đã suy nghĩ là tụi em có full album đầu tiên và tái hợp với tư cách là 7 người, tại sao chúng ta không tổ chức gì đó để kỷ niệm nó?" Mark vừa nói vừa cười thật tươi.
 
"Bằng cách đi dạo sông Hàn với cả hai người!" Chenle kết thúc câu nói của Mark, Doyoung và Jaehyun nhướng mày. "Tại sao lại là hai bọn anh?" Jaehyun hỏi họ, vẫn còn bối rối và hoài nghi.
 
 
“Bởi vì các anh giống như cha mẹ của tụi em! NCT Dream’s own Mom and Dad!” Jaemin trả lời. Đôi mắt của Jaehyun và Doyoung mở to khi nghe thấy từ Mẹ và Bố.
 
“Giống như các hyung ngày xưa” Jeno nói, giọng điệu có chút tội lỗi.
 
“Thật là ngu ngốc khi nghĩ bọn họ lại muốn đi picnic cùng với chúng ta? Những người trưởng thành theo đúng nghĩa đen” Renjun phản đối.
 
“Ahh Renjun hyung, đừng nói vậy” Jisung lớn tiếng hơn “Ai nói vậy? Nếu các em muốn, let’s go” Doyoung nói.
 
7Dreams cười toe, sau đó bọn họ đã làm một hành động ăn mừng nhỏ bằng cách nhảy lên nhảy xuống và thực hiện một số điệu nhảy ngu ngốc nhỏ. Jaehyun và Doyoung nhìn vào mắt nhau và mỉm cười thật tươi.
_____
 
 
Cả nhóm đến sông Hàn lúc 3 giờ chiều sau khi được người quản lý thả xuống xe. Thời tiết hôm nay thật ấm áp và bầu không khí của công viên rất đẹp. Công viên rất vắng và rất yên tĩnh. Hầu hết mọi người đã chọn không ra ngoài vì lượng bụi mịn sáng nay cao hơn bình thường và cũng có thể một phần là vi rút đang lan tràn xung quanh.
 
Đôi mắt của họ hài lòng bởi màu xanh của cỏ và cây ở đó. Họ quyết định thực hiện một chuyến dã ngoại nhỏ. Mark mang theo cây đàn guitar của mình để họ có thể hát một chút cùng nhau.
 
Họ thuê một căn lều nhỏ nhìn ra sông. Đó là sự yên bình, chữa lành - chính xác là những gì họ cần sau nhũng lịch trình bận rộn. Doyoung, Mark, Jeno và Renjun quyết định mua đồ uống và đồ ăn nhẹ ở cửa hàng tiện lợi gần đó. Jaehyun muốn đi theo nhưng Doyoung đã giải thích với lý do "chúng ta cần ai đó bảo vệ bọn trẻ và lều" mặc dù tất cả đều là người lớn.
 
Trong khi Doyoung và nhóm của anh ấy đi vắng, Jaehyun, Haechan và Chenle đã nghêu ngao hát những bài hát giết thời gian. Họ hát các bài hát từ đĩa hát của riêng họ cho đến Sam Kim, Daniel Caesar. Jisung và Jaemin nằm trên nền đất, tận hưởng bầu trời trong xanh.
 
Nhóm của Doyoung quay lại sau đó ít lâu với rất nhiều đồ ăn nhẹ, bia, cola và ramen. Cuộc trò chuyện hiếm khi được nghe thấy trong khi Jaehyun chơi các bài hát bằng điện thoại kết nối với loa bluetooth của Jeno.
 
“Hyung! chúng ta nên đi đạp xe như ngày xưa! ” Haechan vừa nói vừa kéo tay áo Doyoung.
 
Doyoung đảo mắt “Cái gì? Sau đó đâm vào tường một lần nữa? khiến anh bị công ty mắng sao? ”
 
“Hyung, hồi đó em còn nhỏ. Bây giờ em có thể tự chăm sóc bản thân được??” Haechan năn nỉ, Doyoung thở dài trong khi Jaehyun cười khúc khích "Được thôi, còn ai muốn tham gia cùng Haechanie không?"
 
Mark, Renjun, Chenle và Jaemin giơ tay. “Được rồi, đi thôi, ở đây có ít tiền” Họ lồm cồm đứng dậy và hướng về chỗ cho thuê xe đạp.
 
Jaehyun nhướng mày “Tại sao em không tham gia cùng tụi nhỏ hả Jeno-yah? Anh tưởng em thích đi xe đạp? " Jeno đã im lặng từ đầu chuyến đi này.
 
Jeno quay lại nhìn Jisung đang ngủ, lời nói cuối cùng của cậu trước khi chìm vào giấc ngủ là " fuck" khiến cả Jaehyun và Doyoung đều nao núng, quên mất cậu nhóc nay đã là người lớn.
 
“Em-Em đang cảm thấy thật tồi tệ, hôm nay đáng lẽ là kỷ niệm 5 năm bên nhau của hai anh nhưng hãy nhìn đi, tụi em đã phá hỏng kế hoạch của hai người. Em đã cố gắng khuyên họ đừng gọi cho cả hai người hôm nay nhưng họ nhất quyết không đồng ý. Em không thể làm gì cả ” Jeno giải thích với đôi mắt nhìn xuống đất, đầu gối co lên trước ngực.
 
Đôi mắt của Doyoung và Jaehyun dịu đi khi nghe thấy điều đó. “Jeno-yah” Jaehyun vuốt ve mái tóc của cậu bé “Không sao cả… bọn anh không thấy phiền chút nào, em yêu?”
 
Doyoung cười khúc khích “Đúng vậy. Tất nhiên là không, thực sự thì anh thấy rất tuyệt. Đi chơi với các em giống như chúng ta đang quay lại những ngày xưa vậy, Doyoung và Jaehyun 18, 19 tuổi đang chăm sóc cho NCT Dream tuổi teen”
 
Jeno nhìn lên “Thật không? 5 năm là một cột mốc lớn đối với hai người, có chắc là các anh thấy ổn với điều này không? ”
 
Doyoung cười toe toét “Jeno nah, trong tương lai chúng ta sẽ dành 10, 15 hoặc thậm chí là 20 năm của mình với lũ trẻ, nhưng không phải với tụi em nữa, mà sẽ là những đứa trẻ của riêng bọn anh” Jaehyun tròn mắt, nhưng cũng nhanh chóng trở nên dịu dàng “Đúng vậy Jeno, đừng lo lắng về điều này nữa, bọn anh rất thích”
 
Jeno mỉm cười “Hai người thật sến sẩm quá đi, em thực sự không thể tin được là chưa có ai phát hiện ra”, người trẻ tuổi nói và uống lon cola của mình.
 
Jaehyun và Doyoung cùng bật cười, họ đang nhìn vào mắt nhau và mỉm cười với nhau.
 
"Này, em biết gì không?" Jaehyun phá vỡ sự im lặng "Hãy chụp một bức ảnh nào, cả 3 chúng ta" Cậu nói khi lấy điện thoại ra khỏi túi, "Nào chúng ta hãy ngồi gần hơn!" Họ mỉm cười hạnh phúc khi Jaehyun nhấn vào màn hình để chụp một bức ảnh.
 
"Hãy để em chụp cho hai anh một tấm!" Jeno vừa nói vừa giật điện thoại của Jaehyun “Hãy làm gì đó lãng mạn hay gì đó” Doyoung cười thật tươi khi gục đầu vào lòng Jaehyun. Jaehyun nhìn anh và mắt họ khóa chặt. "Hoàn hảo! 3..2..1..đổi kiểu nào! ”
 
Doyoung ngồi dậy cố gắng nghĩ ra một tư thế khác thì Jaehyun kéo cánh tay anh về phía mình và kéo Doyoung về phía mình, đặt lên môi anh một nụ hôn. Doyoung hét lên với điều này, anh cố gắng phản đối nhưng từ ngữ như chết đi hết khi môi họ chạm nhau. Jeno nhìn quanh nhưng không thấy ai và cậu nhanh chóng bấm vào màn hình điện thoại của Jaehyun.
 
Bức ảnh hóa ra lại rất tuyệt, Doyoung khen ngợi Jeno về điều này và Jaehyun cười rất tươi, cậu ấy nhìn chằm chằm vào bức ảnh.
 
Họ không thể hành động lãng mạn hơn được nữa khi nghe thấy tiếng bước chân phía sau. Trước khi họ kịp chào, tụi nhỏ đã vội vàng ngồi xuống và thở hổn hển. Doyoung đưa cho họ mỗi người một chai nước trong, vỗ nhẹ vào lưng Haechan.
 
Jaehyun kiểm tra thời gian, 5 giờ chiều, vì vậy cậu đề nghị cả nhóm gọi đồ ăn. Doyoung lấy tờ rơi nhận được khi họ mới đến và bảo cả nhóm hãy đặt hàng.
 
Họ quyết định chọn tteokbokki bình thường và combo gà rán kèm thêm khoai tây chiên. Doyoung đã gọi điện cho cả hai nhà hàng để đặt thực đơn và anh nói cho nhà hàng biết vị trí của bọn họ. Trong khi chờ đợi, nhóm đi xe đạp trước đó quyết định chợp mắt một chút trong khi Jeno và Jisung đang chơi game trên điện thoại một cách ồn ào.
 
Jaehyun đánh guitar và ngân nga nhẹ nhàng trong khi Doyoung đang đợi thức ăn của họ đến. 25 phút sau, Doyoung đi đến với hai túi nhựa lớn, thở hổn hển.
 
Jaehyun cười "Anh đã chạy marathon hả hyung?" Doyoung dọn đồ ăn xuống rồi tinh nghịch đánh vào tay Jaehyun.
 
“Argh! Đau quá! Đau quá ” Jaehyun ngã xuống đất và rên rỉ vì đau. Doyoung nghĩ rằng điều đó thật đáng yêu.
 
Anh đánh thức mọi người khỏi giấc ngủ ngắn và họ bắt đầu ăn uống. Haechan vui vẻ ngâm nga. Mark tiếp tục lặp lại “This is it! This is it!” Trong khi những người còn lại ăn uống bình yên. Đừng trách họ, đã lâu rồi họ chưa được tận hưởng combo đồ ăn này.
 
Khi cả nhóm ăn xong đồ ăn, đã 6:30 chiều. Họ dọn dẹp và ném rác vào một thùng rác gần đó. Họ cảm thấy đầy hơi. Vậy nên, chỉ còn 30 phút thuê lều, họ quyết định đi dạo quanh sông Hàn.
 
Trời hơi lạnh nhưng vẫn sảng khoái, khiến tất cả đều cảm thấy sảng khoái. Renjun và Haechan ở phía trước, họ đang cãi nhau về điều gì đó trên điện thoại của Haechan. Chenle và Mark theo sau họ, Chenle tiếp tục xuýt xoa khen Mark đáng yêu như thế nào mặc dù anh ấy không làm gì cả. Jeno đã trêu chọc Jisung về việc câu bé chưa thể đi xe đạp và nói rằng mình đã chụp được khuôn mặt đang ngủ của Jisung trên điện thoại của mình. Jaemin lặng lẽ đi sau họ trong khi nhìn ra dòng sông.
 
Jaehyun và Doyoung đi phía sau bọn nhóc từ xa. Họ không nói gì cả. Đó là một khoảng lặng thoải mái. Họ thật may mắn khi có nhau ngay bây giờ.
 
“Wah” Doyoung đột nhiên phá vỡ sự im lặng. Jaehyun hất đầu nhìn Doyoung đang nhìn chằm chằm phía trước. Cậu nhìn theo ánh mắt của Doyoung và nhìn thấy một ánh sáng tuyệt đẹp trên cây cầu trước mặt họ. Nó thật đẹp. Mọi người đều kinh ngạc. Họ lấy điện thoại ra để chụp ảnh.
 
Jaehyun kéo Doyoung lại gần mình hơn bằng cách búng tay vào eo Doyoung. Cậu chỉ nhìn đèn chuyển sang các màu khác nhau mà không nói gì. Doyoung nhìn lên để xem khung cảnh đẹp nhất, khuôn mặt của bạn trai mình.
 
Sau đó Jaehyun lấy điện thoại ra, chuyển sang camera trước và kéo Doyoung lại gần. Họ cởi bỏ khẩu trang mà không quan tâm xem có ai nhận ra họ khi họ tạo dáng trước màn hình hay không. Jaehyun chụp lấy hình ảnh bằng ngón tay cái của mình và đưa hình ảnh cho Doyoung xem. Anh gật đầu hài lòng khi nhìn bức ảnh.
 
Ánh sáng trên cầu được chụp một cách hoàn hảo và ánh sáng chiếu vào khuôn mặt của họ một cách hoàn hảo. Nó không quá tối hoặc không quá sáng. Một bức ảnh hoàn hảo.
 
“Em có thể làm quen với điều này” Jaehyun nói khi bỏ điện thoại vào túi và xem màn trình diễn ánh sáng.
 
Doyoung ậm ừ đồng ý. Anh ngả đầu vào vai Jaehyun.
 
Họ giữ nguyên như vậy một lúc trước khi thấy Jaemin đi về phía trước và họ bắt đầu đi theo sau cậu bé.
 
“Chúc mừng kỷ niệm 5 năm em yêu” Doyoung lặng lẽ nói với Jaehyun. Jaehyun nhìn sang bên trái và mỉm cười "Chúc mừng kỷ niệm 5 năm anh nhé".
 
Doyoung cười khúc khích “Anh hứa với em, một ngày nào đó, chúng ta có thể nói điều này. Ngày mai thì sao? Chúng ta có một buổi tập luyện với tất cả các thành viên ”
 
Jaehyun im lặng để nghĩ “Nghe hay đấy. Anh có muốn xuất hiện từ phòng tắm và làm họ ngạc nhiên không? ”
 
Doyoung cười "Em thật không biết xấu hổ"
 
Jaehyun đan tay họ vào nhau "Chỉ với anh thôi"
 
Doyoung đưa bàn tay đan xen của họ ra đằng sau, hướng nó vào túi sau của mình. Ở đó Jaehyun có thể cảm thấy một vật nhỏ hình vuông trong túi sau của người lớn tuổi hơn. (Đoán em nó là gì nào? =)))))) DY đích thị là một em thỉ tinh ranh mà)
 
“Và anh nói em là kẻ không biết xấu hổ” Jaehyun cười sau chiếc khẩu trang của mình.
 
Doyoung kéo Jaehyun xuống và anh thì thầm “Phòng của anh, tối nay, Haechanie ngủ ở ký túc xá Dreams, và anh biết Johnny sẽ ngủ say như chết” vào tai Jaehyun.
_____
 
Ngày hôm sau, cả nhóm NCT tập trung tại một phòng lớn để tập luyện, đó là một buổi tập luân phiên theo nhóm. Với 127 tập đầu tiên, theo sau là Dream và WayV cuối cùng. Mọi nhóm và mọi thành viên đều có mặt ngoại trừ đôi uyên ương.
 
Taeyong, trưởng nhóm đang tỏ ra bực bội, anh ấy định phàn nàn thì Doyoung bước vào, theo sau là Jaehyun phía sau.
 
“Em đã ở đâu thế” Taeyong nũng nịu với Doyoung
 
“Ồ, cho em vài phút thôi mà” Doyoung đáp lại. Anh đến chỗ Winwin và Jungwoo đang ngồi trên ghế sofa để đặt túi xách của mình xuống. Theo sau là Jaehyun phía sau.
 
Khi Doyoung cúi xuống để túi của mình xuống, chiếc áo sơ mi quá khổ của anh khiến họ nhìn thấy ngực trần của Doyoung. Có thể thấy những dấu vết đang trang trí ngực của người lớn tuổi hơn. Winwin và Jungwoo thở hổn hển. Khiến Doyoung và Jaehyun cười khẩy
 
“Hai người thật không biết xấu hổ” Winwin vẫn đang há to miệng. Jaehyun cười lớn vì điều này.
 
Jaehyun, có một nụ cười toe toét kiêu ngạo trên khuôn mặt của mình trả lời "Tụi đã làm một cuộc mây mưa trên cửa sổ khách sạn lớn."
 
Cả phòng há hốc mồm. Tất cả mọi người đều hét lên "cái gì" "ews" và "chết tiệt"
 
Jungwoo quay sang Jaehyun và chỉ tay về phía anh. "ANH! ANH ĐÃ LÀM GÌ VỚI DOYOUNG HYUNG TUYỆT VỜI CỦA EM! ANH ĐÃ DỤ DỖ ANH ẤY! ”
 
Doyoung nhíu mày “Em ấy? Anh là người đã khởi xướng ý tưởng đó.” Khi nghe thấy miệng Jungwoo há to, Winwin đứng dậy khỏi chỗ ngồi và bước đi ra chỗ khác.
 
“Chúc mừng kỷ niệm 5 năm bên nhau, anh yêu” Jaehyun nói cắn môi đàn anh. “Chúc mừng năm thứ 5 và hơn thế nữa” Doyoung mỉm cười.
 
"5 năm!!?!?!" Họ quay đầu về phía chủ nhân của giọng nói, Haechan. “Đúng, 5 năm, ngày hôm qua” Doyoung cười khúc khích khi thấy khuôn mặt của Haechan.
 
“Thật không hả hyung? Sau chuyến picnic của chúng ta? ” Jeno chế giễu
 
"Gì? Em là người đã làm gián đoạn bọn anh! Tụi anh sẽ làm được nhiều hơn nếu các em  không đi cùng trong chuyến dã ngoại của em ”Jaehyun trêu chọc.
 
Jeno lắc đầu "Được thôi hyung"

 
Sau khi nghe điều này, các thành viên còn lại trở nên hỗn loạn và không ai muốn đến gần họ khi họ đang âu yếm nhau trên ghế sofa. Buổi tập bị hoãn lại một chút vì giáo viên có việc gấp và nói rằng anh ấy sẽ đến sau 15 phút nữa.
 
Jaehyun nhìn Doyoung và ánh mắt họ chạm nhau. Họ chỉ nhìn chằm chằm vào nhau, không để tâm đến thế giới xung quanh. Họ cảm thấy thoải mái. Ngay cả sau 5 năm che giấu mối quan hệ của họ, có những thăng trầm họ đã vượt qua và ở đây, họ âu yếm trước mặt bạn bè của họ.
 
Jeno nhìn thấy điều này và cậu bé lấy điện thoại ra, cúi người để có được một góc tốt hơn và chụp một bức ảnh. Cặp đôi lắc đầu và được chào đón bởi mắt cười của Jeno. Jaehyun gọi Jeno lại gần bằng tay mình. Jeno đi về phía họ và cho hao người xem bức ảnh mình đã chụp.
 
Thật là lãng mạn. Cảm giác như họ vừa là một cặp đôi mới, vừa là một cặp đôi đã yêu nhau rất lâu. Tình yêu của họ không bao giờ phai và sẽ không bao giờ phai nhạt. Doyoung đã nhờ Jeno gửi bức ảnh cho anh ấy và cảm ơn cậu bé. Họ mỉm cười với bức ảnh. Và nó nhắc nhở Jaehyun về điều gì đó
 
"Ồ! Đúng rồi” Jaehyun lấy điện thoại từ trong túi ra, vào phần cài đặt và cuộn xuống hình nền. Ở đó, cậu đã thay đổi hình nền và mặc định của mình thành bức ảnh mà Jeno đã chụp.
 
Cậu chỉ cho Doyoung và anh đã cười rất tươi. Sau đó Doyoung làm điều tương tự và anh cài đặt với bức ảnh Jeno chụp họ ở sông Hàn khi họ đang hôn nhau. Cả hai đều nở một nụ cười rộng trên khuôn mặt của họ. Doyoung chồm tới hôn lên môi Jaehyun.
 
“Hôn nhau đủ rồi, đi thôi hai đứa” Johnny vỗ tay lớn, khiến cặp đôi giật mình. Họ đứng dậy khi thấy giáo viên dạy nhảy đã đến. Họ đi đến vị trí được chỉ định trong hàng, Doyoung ở ngoài cùng bên phải và Jaehyun ở giữa bên trái.
 
Jaehyun và Doyoung nhìn nhau lần cuối và mỉm cười khi âm nhạc bắt đầu vang lên.
 
 
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro