Artemis

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Phòng giam của anh sẽ được chuẩn bị. Bây giờ anh nói với em vài điều đi. Khi nhìn vào hai bức ảnh, anh đã suy luận được gì rồi?" Soobin đặt tập hồ sơ xuống bàn, cậu đưa cốc cà phê lạnh toát áp vào mặt của người nọ.

"Tôi chịu, cậu nhất quyết không đưa ảnh hiện trường vụ án cho tôi mà." Anh quay mặt đi không thèm liếc mắt đến đối phương lấy một cái.

"Anh đã nói rằng anh rất sợ máu. Vụ án này khắp nơi đều là máu, anh có muốn em giám sát anh trong lúc anh đang nôn ở phòng vệ sinh không?"

Yeonjun rùng mình, anh ghét máu. Cái thứ đỏ thẫm đục khoét trong từng tế bào của anh. Mỗi lần ngửi thấy mùi tanh của máu, anh sẽ vô thức mà nôn thốc nôn tháo. Nhưng anh thắc mắc, Soobin nhớ những điều này để làm gì nhỉ?

"Cậu miêu tả cho tôi hiện trường cũng được."

"Như anh nói, vết cắt trên cổ nạn nhân rất bén và gọn, dường như hung thủ đã tập luyện rất nhiều."

"Tôi nghĩ mình nên được thả rồi. Nếu như phỏng đoán của cậu, hung thủ đã tập luyện cách sử dụng rìu một cách điêu luyện, thành thục, thì ắt hẳn trên tay sẽ xuất hiện dấu vết của chai sần."

"Phải." Soobin gật đầu.

"Nhìn đi, tay người ta có gì đâu." Yeonjun nhẹ nhàng vẫy bàn tay nhỏ trước ánh mắt của Soobin. Điều đó, đáng yêu quá đỗi khiến cậu phải khẽ cười.

"Nhưng, đó là suy đoán của em thôi mà..Quay về vụ án nhé, xác chết được tìm thấy cách bìa rừng nơi anh nhặt được chiếc rìu không xa, và đặc biệt đầu của họ được bao trùm trong bọc ni lông quấn băng keo xung quanh, hơn hết cả hai đã được chồng lên nhau một hình chữ thập."

"Chữ thập? Tại sao chứ?" Yeonjun gãi đầu.

"Sáng nay, đã có một người đến và đầu thú sau khi tin tức được đưa lên truyền hình, anh ta bảo đã cho hai người bạn mượn xe và nó trông giống như chiếc xe chở xác chết. Anh ấy đã kiểm tra và thấy vài món dụng cụ như băng keo, ba lô thậm chí là máu của nạn nhân."

"Anh ta đang nói dối." Yeonjun đưa mắt nhìn qua đoạn video quay lại giữa người đàn ông và cảnh sát.

"Tại sao?" Soobin nhướn mày, đôi phần bất ngờ lộ rõ, Yeonjun có thể nhạy bén đến thế sao?

"Thứ nhất, thái độ của anh ta không có vẻ gì là đang hoảng sợ khi nhắc về điều đó. Thứ hai, anh ta cho bạn mượn xe nhưng lại không biết tên của người ấy là gì, liệu anh ta có đủ tin tưởng khi giao cho người bạn mượn chiếc xe của mình hay không? Và thứ ba, điều này sẽ là minh chứng cho suy đoán của tôi. Trung úy Choi, cậu có thể điều tra hoá đơn mua hàng của anh ta trong một tuần gần nhất được không?"

"Em sẽ quay lại nhanh nhất có thể."

Btw hôm nay là sinh nhật của mình. Chúc mình của năm 18 đạt được nhiều điều mong muốn, mình vẫn sẽ luôn đồng hành cùng tubatu và Soojun. Luv yaaa❤️✨🫂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro