8. Hơi ấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trên đường phố, người người qua lại tấp nập. Các cặp tình nhân sánh vai nhau bước đi trong vui vẻ. Rin nhìn lại bản thân mình, cô thật cô đơn quá!! Cô cũng chẳng thực hiện được ước mơ có một gia đình hạnh phúc.

Len đi phía sau, ngước mắt nhìn bóng lưng nhỏ bé, cô đơn trước mặt. Cô như một con chim nhỏ đánh mất phương hướng không biết đâu là lối thoát. Người trên đường không nhìn thấy hắn, bước qua hắn như không khí. Rõ ràng đối với họ hắn không tồn tại. Hắn cũng cô đơn như vậy!

Không ai thích tử thần, không ai mong được nhìn thấy hắn. Xung quanh hắn luôn là sự lạnh lẽo, chết chóc. Hắn đã quen với bóng tối, quen một mình. Đó chính là số phận của hắn!

Len không phải trải qua sinh - lão - bệnh - tử. Mỗi ngày hắn chứng kiến cảnh con người từ giã cõi đời, trái tim đã sớm hoá đá, tàn nhẫn mang linh hồn của họ đi.

Họ sỡ hãi hắn, họ muốn trốn tránh hắn, họ oán trách hắn. Duy chỉ có Kagamine Rin - cô gái bé nhỏ trước mặt hắn, ngây thơ xem hắn là một người bạn dù biết mình phải chết.
Nghĩ vậy hắn sải bước tiến lại gần cô.

- Tôi sẽ không để em bước một mình.

Hắn hành động trong vô thức nắm lấy tay cô. Hơi ấm từ bàn tay con người làm tâm tình hắn xao động.

- Anh sao thế?

Cô hỏi. Bàn tay bị Len nắm chặt tựa hồ như muốn đóng băng.

- Cứ để như vậy một láy nhé!

Hắn nhìn cô nói. Rất dễ dàng thấy được lời nói của hắn không còn lạnh lễ như trước nữa, âm điệu cũng nhẹ nhàng hơn.

- Ừm! Chúng ta đi thôi!

Từ " chúng ta " làm cho hắn cảm thấy vui vẻ, giống như hai người đã hoà làm một.


.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro