10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hinata nhìn Kageyama bị đau lại xót. Vội vã đi lại xem mặt hắn như nào.

"Đỏ hết rồi.."

Giọng nói của cậu đầy sự đau lòng. Kageyama đang ngồi, Hinata đứng đối diện hắn một tay nâng mặt một tay xoa xoa trán đang đỏ lên.

"Shouyo. Đau lắm"

Kageyama hạ giọng làm ra vẻ uất ức lắm. Mắt cũng đỏ lên thật giống alpha bị omega ngạo kiều ném ra đường rồi nhặt về lại vậy.

"Xin lỗi cậu, đau lắm không? Sao không né đi"

Kageyama nghe ra được sự đau lòng của cậu, thời cơ tới rồi sao mà không chộp lấy cho được.

Kage-tâm-cơ-yama vòng tay qua eo cậu ôm chặt, mặt úp vào bụng cậu mà dụi.

"Cậu sẽ giận"

...

1 giây

2 giây

3 giây

.....

1 phút

2 phút.

5 phút

Hinata đứng im 5 phút, Kageyama bắt đầu thấy gì đó sai sai. Cậu sao lại im lặng vậy.

"Shouyo xin lỗi cậu tôi..ơ..Shouyo?"

Kageyama ngẩng phắt mặt lên nhìn Hinata. Mắt cậu ầng ậng nước, mũi và má đều đỏ lên.

Hinata thổn thức.

"Hu..hu...xin lỗi..hức.."

*rầm*

Nghe tiếng gì không? Tiếng tam quan đổ nát của Kageyama.

Chết rồi, có phải hắn diễn lố quá rồi không?

Kageyama ôm lấy người cậu vỗ về.

"Không sao, không sao rồi. Xin lỗi Shouyo làm cậu lo a?"

Hinata gật gật đầu rúc vào lòng hắn.

Quả thực khi nãy cậu rất đau lòng. Chả hiểu sao mấy hôm nay cậu lại rất mẫn cảm.

Sau 1 lúc vật vã thì cả 2 cũng tới được khu vui chơi.

Kageyama nhìn cậu thoáng hơi ngẩng người.

"Shou-chan em sao vậy?"

(Đổi xưng hô ahahahahahha(「'・ω・)「)

Hinata cuối gầm mặt hai tay nắm chặt vạt áo của bản thân. Nhìn không ra là đang nghĩ gì.

"Shou-chan."

Kageyama kiên nhẫn kêu tên cậu.

Đến khi Hinata ngẩng đầu lên thì hắn lại một lần nữa bật ngửa người.

Hinata lại khóc rồi.

"Em sao vậy? Không vui sao? Em đau eo à?"

Hinata lắc đầu, mắt cậu cứ đăm đăm nhìn xuống chân. Hắn lo lắng cậu bị gì nên cứ sốt sắng cả lên.

Kageyama cuối người nhìn Hinata. Cậu nhìn anh rồi lí nhí.

"Tobio"

"Ơi anh đây, làm sao?"

"Em không muốn ở đây..hức..em..em"

Chưa nói được hết câu nước mắt cậu lại tuôn ra một tràng.

Kageyama vội vã lau đi rồi bế hẳn cậu lên.

"Được, không ở đây nữa. Ngoan không khóc."

Hinata thút thít gật đầu, cậu bình thường sẽ rất ngại nhưng sao hôm nay, cậu chỉ muốn gần sát bên anh như này thôi.

"Tobio"

"Ơi"

"Em..em muốn tin tức tố của anh"

Hinata lầm bầm đủ để Kageyama nghe được điều đấy.

Hắn hơi ngẩng người. Lúc trước cho dù phát tình cậu cũng không yêu cầu như này.

Kageyama lo lắng, vừa bế cậu đi thật nhanh ra xe vừa nói.

"Em thấy không khỏe chỗ nào sao?"

Hinata lắc đầu. Cậu chỉ là thấy bất an lắm. Chả hiểu sao trong lòng cứ bồn chồn khó chịu chỉ muốn ở cùng anh thôi.

Kageyama mở cửa xe bế cậu ngồi luôn vào ghế lái.

Tay ôm ngang người tay còn lại vuốt vuốt mái tóc bồng bềnh của cậu.

Hinata nằm im thin thít, cậu mệt mỏi tựa vào người anh.

"Có thật là em ổn không Shouyo? "

'Ưm"

Hinata gật đầu dụi vào cổ hắn, Kageyama biết ý liền tỏa tin tức tố ra an ủi cậu.

Hinata giảm bớt được cơn bồn chồn trong lòng, nhẹ nhõm mà thiếp đi lúc nào không hay.

"Tobio, em muốn ăn nho"

"Ừm được, về sẽ mua cho em"

....
Đáp lại anh là một khoảng im lặng. Kageyama hạ mắt nhìn vào người cậu. Ngủ rồi.









Hinata khẽ he hé mắt nhìn. Là căn phòng quen thuộc. Xung quanh vắng lặng. Im ắng tới mức có thể nghe luôn được tiếng thở của cậu.

Đảo mắt một vòng tìm hình bóng quen thuộc nhưng không thấy. Hinata đột nhiên muốn khóc.

Cậu làm sao thế này. Cứ không có Kageyama bên cạnh là tim lại nhói lên khó chịu vô cùng.

Bò xuống giường Hinata thút thít đi tìm hắn.

"Huhu Tobio anh đâu rồi..hu"

*cộp cộp cộp*

Tiếng bước chân vội vàng chạy lên lầu. Kageyama thở hồng hộc nhìn cậu.

"Shouyo em làm sao"

Hinata bổ nhào vào người hắn. Kageyama quẳng luôn bọc nho đang cầm trên tay mà đỡ cậu.

"Được rồi được rồi không sao"

Hinata cạp vai hắn . Cố gắng dụi vào cổ Kageyama tìm mùi hương quen thuộc.

Kageyama rũ mi thả tin tức tố ra. Cậu nằm gọn im lặng trong lòng hắn.

Hôm nay Hinata thật lạ. Không hiểu sao hắn lại có một linh cảm gì đấy nhưng không rõ ràng.

Căn phòng chìm vào im lặng, Kageyama ngồi đấy tay ôm người của cậu vào lòng.

Hinata cứ thút thít mãi, hắn khó khăn lắm mới dỗ dành được cậu nằm im.

Tin tức tố của Kageyama thả ra đều đều. Hinata ngẩng đầu nhìn hắn.

"Tobio "

"Anh đây. Shouyo làm sao?"

Linh tính mách bảo Kageyama cần phải dịu dàng với cậu hết sức có thể. Dù không biết để làm gì nhưng giọng điệu của hắn nghe rõ mồn một sự nuông chiều vô điều kiện dành cho cậu.

Hinata được alpha dỗ dành tâm trạng tự nhiên tốt lên, cậu thều thào.

"Em đói"

"Em muốn ăn gì?"

Kageyama xoa gáy cậu, Hinata khẽ chớp chớp hàng mi ươn ướt rồi lại nhìn anh.

"Em muốn ăn kem"

"Kem?"

"um"

Hinata đột nhiên lại rất muốn ăn kem, Kageyama có chút khó xử. Nếu ăn kem giờ này không đau bụng mới lạ.

Kageyama định bụng sẽ dỗ ngọt Hinata bằng mấy quả nhỏ bị hắn không thương tiếc quẳng đi để ôm omega của hắn khi nãy.

Định là thế nhưng bây giờ Kageyama đang rảo bước về nhà, tay còn cầm theo hộp kem vừa mua.

Kage-tha-hoá-yama thầm mắng bản thân vô dụng rồi lại tự an ủi bản thân.

"Ăn một chút chắc không sao."





Hinata ngồi trên giường trông ra cửa phòng. Kageyama vừa rời đi được 5ph. Cảm giác bồn chồn khó tả dâng lên làm cổ họng cậu khô khốc.

Hinata bất động nhưng nước mắt lại lăn dài trên má.

Sao lại thấy tủi thân thế này?????
               ****
T/g: Mọi người tặng thi 1 vote để lấy động lực nha


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro