Chap 78 : Chính là ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hả" Kaito không chút nghĩ ngợi, có chút tức giận nói, Anh chính là ghen! Đáng chết! Anh chính là ghen! Bởi vì cô luôn né tránh anh, lại hay thay đổi thất thường, để cho anh làm sao sẽ không lo được lo mất đây? Tính đi tính lại, còn là lỗi của con nhím nhỏ này!

Aoko sửng sốt một chút, không nghĩ tới anh sẽ thẳng thắn thừa nhận như vậy. Bên tai có hơi hồng hồng, dần dần nhuộm cả khuôn mặt. Trong lòng có chút chút ngọt ngào, cũng làm bộ không cử động.

Buông ra! Anh không buông ra, nếu không vừa tan tầm em sẽ đi tìm học trưởng, em còn muốn hướng anh ấy cười nịnh nọt! Nhanh lên một chút mau tránh ra! hướng hắn nói nhẹ, làm thế nào cũng không đẩy được thân thể cứng rắn trước mặt.

Đây là sự khác biệt lớn nhất giữa đàn ông và phụ nữ, sức lực của đàn ông luôn lớn hơn so với phụ nữ! Thật thua thiệt!

Kaito mân môi, ảo não nhíu mày. Trong đầu suy nghĩ, chợt có ý tưởng. Dắt tay của cô, xoay người lôi kéo cô đi ra khỏi phòng làm việc nhỏ.

Anh kéo em đi đâu! Kuroba đại tổng tài! Aoko dùng sức bỏ tay hắn ra, nhưng là bỏ thế nào cũng không được.

Thế nào lại như vậy! Thật là muốn chết!

Kaito sải bước hướng phòng làm việc của mình đi tới, đưa tay đẩy cửa ra, lôi kéo Aoko đi vào. Cánh cửa Bang ----- một tiếng, đóng lại.

Anh dẫn em tới nơi này làm gì hả! Aoko nhíu khuôn mặt nhỏ lại, căm giận hét.

Bên trong phòng làm việc của tổng tài, Shinichi vẫn không có rời đi, ngồi ở đấy chờ Kaito trở lại, càng muốn xem anh trương ra bộ mặt đen. Không nghe thấy tiếng vang sau lưng, vội vàng quay người lại. Nghe được tiếng hét tràn đầy sinh lực của Aoko, ánh mắt nhìn một đôi dở hơi. Một tay chống cằm, dù bận vẫn ung dung nhìn bọn họ "Biểu diễn".

Kaito xoay người, thân hình cao lớn hướng về phía cô, nheo lại đôi mắt đẹp lại, : "Bắt đầu từ hôm nay, em sẽ làm việc ở chỗ này!"

"Cái gì?" Aoko há to miệng, chỉ vào anh quát, "Anh không có nhầm chứ? Nơi này chính là phòng làm việc của tổng tài đấy!"

Biến thái chết tiệt! Chẳng lẽ hắn đem phòng làm việc của tổng tài tặng cho cô sao? Không thể nào! Lại đang bắt đầu lên cơn điên đây! Gần đây thường hay nổi điên, hơn nữa còn càng ngày càng nghiêm trọng.

Kaito khinh thường hừ lạnh, "Phòng làm việc của tổng tài thì sao! Dù sao bắt đầu từ hôm nay em bắt đầu ở chỗ này làm việc!"

"...." Khóe miệng giật giật, vô cùng nghiêm túc hỏi. "Như vậy, Kuroba đại tổng tài, anh tính để cho tôi ngồi ở cái bàn làm việc nào đây? Chẳng lẽ là ngồi bàn làm việc của anh....."

Còn chưa dứt lời nói, trực tiếp bị anh cắt đứt, :"Nếu em thích, em cứ việc ngồi!"

Hả? Không phải chứ! Ngày mai mặt trời nhất định sẽ mọc ở hướng tây cho mà xem!

"Kaito!" Aoko bất lực hét lên tên của anh. Anh có biết bây giờ mình đang làm gì không! Quả thật giống như một hài tử, tùy hứng như vậy!

"Bà xã! Anh không phải đang ở trước mặt em sao!" Lửa giận Kaito trong lòng Kaito đã tắt, khôi phục lại bình thường.

Bà xã?..... Bà xã! ........

Aoko nhất thời cảm thấy thiếu không khí, có loại cảm giác vô lực. Ngẩng đầu nhìn về phía gương mặt tuấn tú đang cười giống cún kia, hận không vung quả đấm được, liền trực tiếp đánh hắn ngất đi.

"Nói cho anh một lần cuối cùng! Không ----- được ------ gọi ----- như ---- thế-----" từng chữ vô cùng trịnh trọng mà cảnh cáo.

Kaito gật đầu một cái, giống như vô cùng trịnh trọng tiếp nhận, "Anh đã nghe! Lão bà!"

Trời ơi! Điên rồi! Thủ lĩnh tổng tài Tokyo Kuroba Kaito, hắn bị điên rồi! Hơn nữa không phải chỉ là hơi điên, mà phải là hoàn toàn điên rồi! Hoàn toàn biến thành đồ ngốc rồi!

".........." Aoko nhìn chằm chằm anh, lập tức không biết nên làm như thế nào cho phải.

Kaito nở ra nụ cười mê người, giả vờ vô tội hỏi, "Thế nào? Lão bà em làm sao vậy? Ai chọc giận em! Không cần phải giận, mặc dù như vậy nhìn cũng rất đáng yêu!"

"Kaito! Anh đi chết đi!" Aoko rốt cuộc không nhịn được, lấy ra ba năm học Karate, hung hăng hướng bắp chân anh đánh tới.

Giống như là đã sớm biết cô sẽ hành động như vậy, bàn tay theo phản xạ đưa ra theo động tác của cô, dễ dàng ôm hông cô, không để cho cô có bất kỳ cơ hội nhúc nhích nào.

Kaito kề sát lỗ tai cửa cô, nhẹ nhàng nói, " Lão bà! Anh không chết! Anh chết em thì làm sao đây?"

Buồn nôn! tên biến thái này thật buồn nôn!

" Anh yên tâm! Anh chết, em tuyệt đối sẽ tốt hơn bây giờ! Còn có thể tìm bạn trai, sau đó gả đi, sống vui vẻ hạnh phúc!" Aoko nheo mắt lại, nghiến răng nghiến lợi nói.

Quả nhiên, người kia lại bắt đầu trở mặt, cáu kỉnh quát, "Em dám!"

"Ai nói em không dám!" Aoko không chút nghĩ ngợi, trả lời. Giống như muốn làm trái lại ý của hắn.

Shinichi vẫn đang xem tiết mục náo nhiệt, rốt cuộc không nhịn được cười to lên, "Ha ha -----" gương mặt trẻ con bởi vì phải cười to, nhìn có chút dữ tợn.

"......"

"........."

Nghe thấy một tràng cười gian trá, Kaito cùng Aoko đều buồn bực, một giấy sau vô cùng ăn ý nghiêng đầu, hai cặp mắt bắn về kẻ đang ngồi trên ghế.

"Làm sao anh lại ở chỗ này!"

"Làm sao cậu lại ở chỗ này!"

Lời vừa ra khỏi miệng, liền ăn ý giống nhau như vậy.

"A! Các cậu rất ăn ý nha!" Shinichi nhìn bọn họ, kêu lên.

Kaito không nói gì, ngắm nhìn Aoko bên cạnh.

"Ai cùng anh ta có ăn ý chứ!" Aoko đỏ mặt, nhỏ giọng phản bác.

Thật là muốn chết! Cư nhiên lại có người ngồi trong văn phòng, bọn họ cũng không phát hiện! Nói cách khác tất cả mọi chuyện mới nói vừa rồi, cũng bị quản lí này nghe được!

A a a a ------

Nghĩ tới đây, nghiêng đầu sang chỗ khác,  nhìn Shinichi bên cạnh. Nếu không phải cái tên biến thái đáng chết này, thì làm sao lại lúng túng như vậy! Trời ơi! Về sau nhìn mặt Kudo đại thư ký như thế nào đây!

Shinichi vội vàng bắt được nhược điểm này, không quên nháy mắt một cái, chậc chậc khen ngợi, :"Ai! Càng ngày càng được rồi! Càng ngày càng có tướng vợ chồng nha! Ngay cả nói chuyện cũng giống nhau a!"

"Anh không được nói lung tung!" Aoko tức giận mà giậm chân, chỉ vào Shinichi căm giận nói.

Cái gì mà tướng vợ chồng! Người nào cùng anh ta là vợ chồn chứ! Thật là! Luôn nói lung tung! Tên biến thái chết tiệt đã là tên điên rồi, không ngờ quản lí của hắn cũng thành người điên!

Tất cả đều có tật xấu ------- thích nói chuyện điên khùng!

Shinichi nói trúng tim đen hỏi, "Chẳng lẽ hai người hôm qua không ở cùng một chỗ sao?"

Làm ơn! Anh cũng thay tên tiểu tử thúi Kaito kia tiếp điện thoại! Có thể, tối hôm qua bọn họ không phải triền miên cả đêm, cũng là *** a! Cô nam quả nữ, không để cho người ta nghĩ méo mó đúng là khó a!

Aoko nhíu mày, vội vàng giải thích, "Chúng ta đúng là có ngủ cùng chỗ, nhưng là....." Cũng không có ngủ cùng nhau......

Lời còn chưa nói hết, Shinichi liền cắt đứt, hứng thú nói, "A a! Ở cùng một chỗ à! Vậy là được rồi! Còn mấy cái kia đều không cần phải nói! Dù sao hai người ở cùng một chỗ là đúng rồi!"

Cuối cùng, khinh bỉ quét mắt nhìn hai người bọn họ, nói ra hai chữ, "Ở chung!"

Ở chung?.....Ở chung!......A a a........ Cô cư nhiên bị người ta nói là "Ở chung" rồi ?......

"Anh....... Anh đừng nói lung tung!" Hướng về phía Shinichi mắng, trong lòng nén một bụng tức. Aoko tức giận nghiêng đầu sang chỗ khác, nói  "Đều là lỗi của anh!"

Kairo trong mắt tràn đầy ý cười, vẻ mặt cực kỳ vô tội, "Này, không liên quan đến anh! Là cậu ta nói! Anh cái gì cũng chưa nói! Không phải là lỗi của anh!"

"Thế nào lại không phải là anh!" Aoko hoàn toàn hỏng mất, đem tất cả mũi nhọn chỉ hắn, "Chính là anh! Nếu không phải là anh! Làm sao cấp dưới của anh sẽ nói ra hai chữ kia! Chính là anh!"

Tất cả, đều muốn tình trên đầu tên biến thái chết tiệt kia! Tính đi tính lại, đều là lỗi của anh ta!"

"A!" Shinichi căn bản không tính khuyên bảo, phụ học nói, "Đúng vậy a đúng! Đều là lỗi của Kaito! Thật ra thì ở chung cũng không phải tội ác tày đình gì nha!"

Vừa chữ kia! Vòng tới vòng lui, lại nghe đến hai chữ kia rồi!

Buổi tối em muốn dọn đi! Nhất định! Khẳng định! Nhất định!" Aoko liếc nhìn Shinichi đang ngồi trên ghế, nghiêng đầu nhìn Kaito, nói ra quyết định trong lòng.

"Không cho phép!" Lời của cô vừa nói ra khỏi miệng, liền bị người kia hết sức phản đối.

Kaito nhíu mày, quét mắt nhìn về phía khuôn mặt tươi cười chờ xem kịch vui kia, lạnh lùng nói, "Kudo đại thư ký! Bây giờ anh có thể đi ra ngoài! Chẳng lẽ anh không có việc gì làm sao?"

"Ách........" Shinichi trợn to hai mắt, thức thời đứng dậy, "Dạ! Tôi đi! Tôi rất vội! Tôi có rất nhiều chuyện cần làm!"

Nhưng mà trong nội tâm lại oán giận : ai!thật ra anh còn muốn ở lại xem kịch vui! Cư nhiên lại ở thời khắc mấu chốt, đem anh đuổi ra ngoài! Quả nhiên là không có nhân tính mà! Cái thế giới này, quá điên cuồng rồi!

Shinichi chân trước mới vừa đi ra khỏi phòng làm việc, Kaito vội vàng tháo xuống vẻ mặt lãnh khốc. Có chút lấy lòng dắt tay Aoko, đi về phía sofa lớn, "Được rồi! Đừng nóng giận!"

"Dù sao em cũng muốn dọn đi! Cùng anh ta không liên quan! Em vốn là có nghĩ tới muốn dọn đi ra ngoài rồi!" Aoko bỏ tay anh ra, cắm đầu cắm cổ đi đến ghế sa lon ngồi xuống.

Kaito nhìn thấy cô khẽ liếm môi, vô cùng săn sóc xoay người rót cốc nước.

Đi về phía bên cô, ngồi xuống cạnh cô, đưa cốc nước tới trước mặt cô, cười nói, "Nói nhiều như vậy, khát nước không? Uống nước đi!" Hừ! Hắn còn biết cô sẽ khát nước!

"........" Aoko nhận lấy cái cốc, uống từng ngụm từng ngụm đến khi cái đáy ngược lên trời.

Đem cái cốc đặt ở khay trà, nghiêng đầu nhìn mặt hắn đang cười hì hì, nghiêm mặt nói, "Anh đừng nói nữa! Dù sao em muốn rời đi! Cứ như vậy đi!"

"Ồ!" Kaito vô cùng nghe lời không phản bác nữa, vẫn duy trì nụ cười như cũ.

Bàn hồi đây? Lát nữa cho người đem tất cả đồ trong nhà cô chuyển vào "nhà" bọn họ! nhìn xem cô còn rời đi thế nào!

Aoko nghi ngờ nhìn hắn, hắn thỏa hiệp nhanh như vậy, cảm thấy có chút kì dị.

"Này!" Không nhịn được quát, "Trong đầu anh sẽ không đang suy nghĩ cái chủ ý xấu gì chứ? Em cảnh cáo anh! Tốt nhất anh không cần nghĩ ra cái chủ ý xấu gì!"

Thân thể Kaito khẽ dựa vào ghế salon, bàn tay để ngang đường ghế salon, vô hình đem cô ôm trong ngực.

Cười híp mắt nói, "Anh nào dám! Có lão bà đại nhân như em, anh nào dám a !"

Không cần gọi em là lão bà!" Vừa nói lại những lời này, Aoko nhìn về phía anh bắn hai đạo ánh sáng lạnh.

Kaito gật đầu một cái, giống như trước, "Đã biết! Lão bà đại nhân!"

...........

Toilet nữ tầng thứ N

"Này!Mọi người biết không?" Nữ nhân nhỏ giọng nói thầm.

Mấy nữ nhân yêu thích khác vội vàng đưa cổ, tò mò hỏi nói, "Cái gì vậy? Chuyện gì? Nói nhanh một chút!"

Nữ nhân cẩn thận nhìn bốn phía. bắt đầu nói, "Kuroba tổng của chúng ta ý, trong phòng của hắn có thêm một trợ lý đặc biệt!"

"Trợ lý thì sao! Có gì kỳ quái đâu!" Một nữ nhân nói.

Nữ nhân vội vàng liếc mắt, "Sao lại không kỳ quái! Cô đã nhìn thấy trợ lý của Kuroba tổng sao? Không phải luôn luôn là Kudo thư ký giải quyết sao?"

"A! Đúng vậy! Nhắc tới cũng thấy lạ! Cái trợ lý đó là ai?" Quả nhiên, đưa tới oanh động..

Nữ nhân đắc ý nói, "Tôi đã nhận được tin tức! Nghe nói cô ta tên là Nakamori Aoko!"

"Nakamori Aoko? Chưa từng nghe thấy! Mới tới à?"

"Đúng vậy! Cái loại đó lớn lên không phải là đặc biệt xinh đẹp à?"

Ngay sau đó, tiếng nghị luận rối rít vang lên.

Nữ nhân đưa ngón trỏ lắc mấy cái, chậc chậc thở dài, "NO! Nghe nói nhan sắc bình thường! Hơn nữa còn nghe nói, trước làm việc trong phòng làm việc nhỏ"

"Cô ta là sự tồn tại kỳ lạ!" Như có điều suy nghĩ nói thì thầm.

*Nếu Au mà ở đấy Au sẽ như thế này !* 

Chưa đủ

Vẫn chưa đủ

Bây giờ mới đủ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro