1.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Shinichi không muốn bỏ lỡ điều gì nữa như khi trở thành Conan. Khi là một đứa nhóc sẽ có một số lợi thế (như thiếu trách nhiệm) nhưng cậu vẫn sẽ chấp nhận bất cứ điều gì nếu nó có nghĩa là được trở lại về hình dáng cũ. Trở về là Kudo Shinichi một lần nữa thật tuyệt, mọi người sẽ thật sự lắng nghe cậu trong các vụ án, cậu không còn phải giả vờ hứng thú với những bài toán cơ bản, cậu lại có thể được sống một mình, và hơn hết cậu không phải lo lắng về Tổ Chức Áo đen sẽ treo một cái giá trên đầu của mình nữa.

Cậu có vài điều tiếc nuối, hầu hết đều liên quan đến Ran và sự mất mát về mối quan hệ đã có khi mọi thứ diễn ra không theo ý muốn. Cô lúc đầu cảm thấy khá khó khăn, nhưng cuối cùng cũng vượt qua và tình bạn giữa họ bền chặt hơn bao giờ hết. Ngoài ra, điều duy nhất cậu nhớ khi trở thành Conan là danh hiệu cậu đạt được với tư cách là chuyên gia về Kid ở địa phương. Cậu chỉ tham gia các vụ trộm khi ông chú Mori được mời đến, đáng chú ý hơn khi cậu ở đó, các thám tử phụ trách đã để cậu đi theo cách giải quyết riêng của mình, vì cậu là người duy nhất luôn có thể nhìn thấu chính xác các trò ảo thuật của Kid.

Đã vài tháng trôi qua kể từ khi trở về thân hình cũ, cậu đã không có mặt trong một vụ trộm nào kể từ đó. Shinichi không có lý do gì để đi ăn trộm, cũng như chưa bao giờ tỏ ra hứng thú với các vụ trộm hay Kaito Kid, do đó không ai trong Phân đội Hai đưa ra lời mời. Tất cả mọi thứ đều trở nên rắc rối; có thể nói rằng cậu đã bối rối như thế nào khi trở về nhà từ trường cậu thấy thông báo về phi vụ sắp tới của Kid trên chiếc gối của cậu.

"Cái đéo gì đây?" cậu lẩm bẩm một mình, vô ý đánh rơi cặp sách và nhặt chiếc phong bì có dấu ấn đặc trưng của Kid. Ngón tay cậu lướt qua khe hở trong chốc lát, trước khi kịp ném toàn bộ vào thùng rác.

Chú chim bồ câu đang ngồi trên chiếc ghế đẩu bên cửa sổ của cậu đang âm thầm tức giận.

"Hắn muốn điều gì?" Cậu đảo mắt nhìn con chim bồ câu và ép bản thân không cảm thấy mình phát khùng dù đã nói chuyện với động vật. Nó bay đi. Shinichi đi xuống cầu thang để ăn gì đó, không bận tậm lắm vì biết rằng tên trộm rõ ràng đã đột nhập vào nhà cậu.

Cậu mong sau những việc đó đã là kết thúc rồi. Ngoại trừ tuần sau, cậu đã tìm thấy tổng cộng hai thông báo về vụ trộm. Một trên tủ lạnh, và một trong phòng tắm của cậu. Cậu lại phải vứt chúng đi, và những con chim bồ câu bằng cách nào đó cứ quanh quẩn trong nhà cậu, lại lần nữa chúng âm thầm tức giận.

Tuần sau nữa thì có năm bức thư. Năm trong số chúng, vào năm ngày khác nhau, đã được tìm thấy trong ngăn kéo đồ lót của cậu.

Tuần sau tuần sau nữa, ba mươi con bồ câu đi theo cậu suốt cả tuần, mỗi con đều ngậm chặt một lá thư trong miệng. Cậu đi đến đâu, chúng cũng theo đó. Và ở mọi nơi, ý của cậu là ở khắp mọi nơi, mọi ngóc ngách (ai biết được bồ câu lại thích tắm chứ?). May mắn thay, bằng cách nào đó KID đã huấn luyện những con bồ câu không can thiệp vào hiện trường vụ án, nhưng anh đã bù đắp lại bằng cách huấn luyện chúng kêu réo lên với bất cứ ai đến quá gần anh, ngay cả Ran. Cùng tuần đó, thông báo về vụ trộm sắp tới cho cảnh sát kèm theo yêu cầu Kudo Shinichi hãy tham gia cùng họ. Hakuba liên lạc, Shinichi đã lịch sự từ chối.

Sau hai ngày, rõ là lũ bồ câu không đi đâu cả, cậu đến cửa hàng vật nuôi để mua cho chúng thứ gì đó để ăn. Cậu đã mệt mỏi với việc chia bữa sáng của mình cho chúng.

Những con chim bồ câu biến mất vào sáng Chủ nhật, hai con duy nhất còn lại là những con đã luôn theo dõi cậu từ khoảng cách xa (làm như thể cậu không nhận ra) và đưa ra một vài thông báo đầu tiên. Shinichi biết chúng thay nhau theo dõi cậu.

Không phải là cậu không muốn có mặt ở một vụ trộm sắp tới. Cậu chỉ tò mò không biết anh sẽ chơi trò này của mình bao xa. Hóa ra, cậu không phải đợi lâu. Một tuần sau sau nữa sự từ việc chim bồ câu, cuộc sống của Kudo Shinichi sẽ không bao giờ như cũ.

Shinichi yêu thích ngày chủ nhật. Thanh tra Megure còn chút quan tâm đối với cuộc sống học đường của cậu (chủ yếu là theo yêu cầu của chính cậu) nhưng một điều là chú ấy thật sự coi trọng những ngày cuối tuần. Chú ấy khẳng định Shinichi nên được nghỉ cuối tuần để đi chơi với bạn bè hoặc làm bài tập về nhà. Và vì thế, Shinichi luôn thấy mình có một ngày chủ nhật nhàn rỗi. Các thói quen của cậu luôn chuẩn xác và đều đặn; cậu thức dậy lúc chín giờ sáng - một thời điểm hợp lý cho ngày lười biếng nhất trong tuần - pha cà phê, và tiếp tục đọc phần còn lại của cuốn sách.

Nghĩ lại, lẽ ra cậu nên bỏ trốn ngay khi một lá thư được thả dưới cửa trước ngay khi cậu ra khỏi bếp để đến thư viện.

"Không có mail nào vào Chủ nhật," cậu càu nhàu lơ đễnh khi nhặt bức thư. Mồ hôi lạnh túa ở sau gáy. Cảm giác tồi tệ của cậu đã chắc chắn hơn khi nhìn thấy dấu ấn của KID trên bức thư.

Trong một khoảnh khắc, cậu đã nghĩ đến việc nên tìm một cái lò sưởi để đốt tất cả những bức thư mà anh đã gửi đến. Dòng suy nghĩ này bị cắt ngang bởi một bức thư khác dưới cánh cửa trước mặt. Và cái khác. Và lại cái khác. Trong nháy mắt, Shinichi đã có khoảng hơn hai mươi lá thư nằm dưới chân.

Một tiếng kêu(*) gọi sự chú ý của cậu. Cậu nhìn lên, cố gắng tìm ra nguồn phát ra âm thanh. Ngay khi nhìn thấy chú chim bồ câu vui vẻ ngồi trên cửa sổ đang mở trên tầng hai, cậu cảm thấy kinh khủng giống như những nạn nhân trong vụ án của cậu sẽ cảm thấy khi họ sắp bị sát hại.

(*)Coo coo, kiểu tiếng kêu của con bồ câu.

Giống như một cơn sóng thần ập đến qua cửa sổ, hàng trăm lá thư đã tràn vào nhà cậu. Những lá thư ập đến từ khắp mọi nơi, giống như một cảnh phim trong Harry Potter. Dấu ấn của  được vẽ một cách đầy đắc thắng trên từng lá thư.

Khi đã xong những lá thư cuối cùng, Shinichi đã bị chôn vùi bởi chúng. Nhà cậu trở nên trật trội, chỉ có đầu nhô lên khỏi đống giấy trắng.

Quá lắm rồi, cậu nghĩ, tức điên lên. KID muốn cậu có mặt tại vụ trộm của hắn đến vậy? Được thôi cậu sẽ đi đến đó. Cậu sẽ đi và đem tên chết tiệt đó vào song sắt một lần và mãi mãi.

Sau khi đi chắc chắn quyết định của mình, cậu đã dành phần còn lại của ngày Chủ nhật đáng quý để tống đống thư ra khỏi nhà. Shinichi chắc chắn rằng những con bồ câu đã cười nhạo mình trong suốt quá trình dọn dẹp.

tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro