Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đầu tiên rơi vào tay cảnh sát

Khi mà tôi nghe tin về một món cổ vật rất quý giá vừa được chuyển vào bảo tàng và giá trị của nó có thể sống được cả vài năm thì tôi đã rục rịch chuẩn bị lập kế hoạch để "lấy" hàng ngay.

Một thân comple sạch sẽ tươm tất, thắt cà vạt tối màu. Tôi ung dung đi vào bảo tàng với tư cách là khách tham quan du lịch, nhưng thực chất trong chiếc đồng hồ đeo tay quen thuộc mỗi ngày tôi thường đeo vào là một cái camera siêu nhỏ có thể thu lại toàn cảnh của bảo tàng.

Mọi chuyện sẽ rất là suôn sẻ nếu tôi không va phải một người đàn ông kì lạ, khiến tôi mất trọng tâm mà ngã lăn quay xuống nền đất. Cau mày ngồi dậy phủi phủi bộ vest kì công năn nỉ thằng bạn cùng phòng để mặc đỡ, dùng ánh mắt hình viên đạn lườm lấy người đã va phải mình nhưng ngay tức khắc sau đó toàn thân tôi cứng ngắc.

Người tôi va phải không phải một tên thư sinh bánh bèo, cũng chẳng phải một quý ông bụng phệ hào hoa hay một chàng trai thanh lịch sang trọng, mà là một cảnh sát !!!!!

Chết mẹ rồi !!! - Tôi ngay tức khắc nghĩ ngay lúc đó khi nhìn thấy người này.

Hắn một thân thể to lớn cường tráng quá độ, chiếc áo cảnh phục không thể che giấu đi được những đường cơ bắp khủng khiếp kia, chiếc quần tây bao lấy cặp chân to lớn của hắn. Mặt một biểu tình lạnh lẽo, những đường nét sắc bén trên khuôn mặt kia khiến cho đối phương không kìm chế được mà run rẩy một trận. Bảng tên mạ vàng trên nắp túi áo, chữ Kim Chung Nhân với chức vị Đại tướng kia càng khiến cho tôi càng run rẩy hơn.

"Cậu không sao chứ ?"

Thâm anh lạnh lẽo của hắn khiến sống lưng của tôi đổ một tràn mồ hôi lạnh, tôi không tự chủ được mà bắt lấy cánh tay rắn chắc kia, chỉ với một lực nhẹ của hắn mà kéo tôi đứng lên được. Mặt tôi vô thức đỏ bừng lên, tay chân luống cuống mà bỏ chạy khỏi đám đông ngay lập tức mà trốn vào nhà vệ sinh.

Cố gắng bình ổn tâm tình một chút sau khi đã chạy khỏi đám đông kia, tôi trở lại với công việc thường ngày. Tháo chiếc đồng hồ chuyên dụng ra quan sát một chút, rồi nhanh chóng mở một thiết bị trong chiếc di động chuyên dụng cho việc quay lại địa hình và cạm bẫy. Rồi lại ngó lên chiếc camera đang quay ở góc trần nhà, vô thức mở một nụ cười nhẹ lên chiếc camera đó rồi rời khỏi toilet.

Cho đến khi quá nửa đêm, tôi trở lại nơi đó để hành động.

Với bộ đồ chuyên dụng quen thuộc với chất liệu co dãn, tôi nhanh chóng đột nhập vào viện bảo tàng.

Đọc lại tư liệu trên bản đồ đã phân tích, tôi có một dự cảm chẳng lành. Chẳng hề có một tí gì là trở ngại cả. Không lẽ nào ...

Tôi nhanh chóng bước vào đến nơi chứa cổ vật sau khi đã luồn lách khắp nơi trong cái viện bảo tàng chứa cả nghìn tác phẩm danh giá. Mục tiêu của tôi là phải "lấy" được chiếc cup của Olymic 1998. Nó đang được săn đón nồng nhiệt bởi rất nhiều ông chủ, tất nhiên khi tôi lấy được nó tôi lại sẽ giàu to.

Nhưng khi tôi vừa vào trong thì bóng dáng một người nào đó kì lạ đó đã phục kích tôi ở sau lưng rồi một quyền rất mạnh đánh vào gáy tôi, sau đó tầm mắt phía trước của tôi dần mờ đi ...

Đến khi tôi nhân thức được ở đâu thì tôi đã bị trói bởi một sợi dây thừng, mắt bị một mảnh vải buộc chặt lấy đôi mắt khiến tôi khó chịu mà lay động, thì tôi nhận ra tôi đang bị ép giữa cái ghế gỗ và một thân hình cường tráng.

"Tỉnh rồi à ?"

Một giọng nói nam tính đầy sức ma mị đến ái muội như thế này khiến tôi không thể kìm chế được sự run rẩy, cố gắng vùng vẫy khỏi sự trói buộc này nhưng vô ích. Miệng tôi bị hắn dán lấy băng keo nên chỉ có thể gào lên những tiếng thét yếu ớt. Nhưng hắn trái lại càng siết chặt tôi hơn, khiến tôi khó thở mà ngửa mặt lên trời mà thở hổn hển.

"Không ngờ, cũng có ngày tôi bắt được tên siêu trộm thế này !"

Giọng nói nam tính ấy cùng với hơi thở nóng rực phả vào tai tôi khiến cả cơ thể tôi khó chịu, theo phản xạ mà giãy dụa khỏi sự ái muội kì quặc này. Hắn nhìn thấy phản ứng giãy giụa của tôi, cười cười mà tháo băng keo dán trên môi tôi. Như được ân xá mà tôi kịch liệt hô hấp, hơi thở dồn dập, mồ hôi chảy ròng ròng khắp cả cơ thể.

"Rố..t cuộc ... anh là ai ??? ..."

Tôi cố gắng gượng lấy chút hơi thở của mình để hỏi người đang cố gắng làm điều kì quái gì đó. Bỗng chốc tôi bị bế lên. Đôi tay bị trói vòng qua ôm lấy gáy của hắn, tôi vô định không làm được gì ngoài việc cố gắng tháo lấy sợi dây, nhưng hắn trói quá chặt ...

"A ..."

Tôi bị đặt lên một chiếc sofa mềm mại nào đó, vì lực đạo mạnh quá khiến tôi không chịu được mà rên rỉ một tiếng. Ngay sau đó, một lực đạo còn lớn hơn đè lên cơ thể của tôi, đôi tay to lớn lại ôm lấy tôi khiến cho mọi nỗ lực chạy trốn của tôi trở nên vô dụng.

"Rốt cuộc anh muốn làm gì ?"

Tôi vô lực thở dốc, nhìn người ở trên đang luồn vào trong chiếc áo, mân mê tấm lưng trắng nõn của tôi. Thân thể tôi vô cùng nhạy cảm, mỗi khi bàn tay lạnh lẽo mang xúc cảm nóng cháy thì cơ thể tôi càng lúc run rẩy dữ dội, đôi môi hắn ghé sát vào tai tôi thầm thì ...

"Tận hưởng chiến thắng ..."

Hắn cố tình thâm anh ám muội ấy, rồi đôi tai của tôi nhanh chóng bị một vật gì đó ấm áp quấn lấy. Tôi nhanh chóng mất đi phương hướng, hơi thở càng lúc càng nặng nề vì những trận kích thích tê dại ...

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra ...

Tại sao đôi chân tôi lại vô thức quấn lấy thắt lưng của hắn ?

Những phản ứng này là gì ?????

Khi đôi chân tôi quấn lấy thắt lưng của hắn, đôi tai của tôi đang được liếm láp bởi chiếc lưỡi của hắn đột nhiên gặm xuống. Tôi thét lên vì đau đớn, nhưng nhanh chóng tôi nhận ra điều gì đó càng lúc càng không đúng ... phía dưới của hắn có phản ứng ?

"Không ngờ con mồi này ngon thật !"

Chất giọng của hắn trở nên khàn khàn, hắn mạnh bạo xé toạc chiếc áo sơ mi mềm mại của tôi ra. Đôi tai tôi lại tiếp tục rơi vào khoang miệng hắn, vật dưới thân hắn càng lúc càng trướng to ra. Tôi kinh hãi giãy dụa, đôi tay vô lực kéo đầu hắn xuống như thể càng muốn hắn nhiều hơn ...

Tại sao ...

Đến khi đôi tai tôi được nhả ra, đã sớm có một dòng nước chảy xuống cổ của tôi. Đôi môi của hắn cứ lần theo đường máu ấy mà dùng chiếc lưỡi liếm lấy sạch sẽ. Mùi máu tanh nhanh chóng tràn khắp khoang mũi của tôi cùng với mùi hương của nước hoa của hắn. Rồi chuỗi gặm cắn, rồi lại liếm mút khắp nơi trên cổ tôi, hằn lại những sự tê dại và kích thích đến tột độ. Tôi ngoại trừ vô lực rên rỉ ra, cơ thể của tôi như theo phản ứng càng áp sát vào hắn hơn mỗi khi hắn liếm mút chỗ nào đó trên cơ thể của tôi.

Cả căn phòng trở nên thoáng chốc trở nên ám muội.

Vật dưới thân của hắn được giải phóng, hắn kéo cúc quần cùng với khoá quần giải phóng hoàn toàn vật to lớn ấy rồi mãnh liệt cọ xát vào hạ thân của tôi, mỗi lần hắn cọ xát khiến cho tôi càng ngứa ngáy khó chịu mà giãy giụa. Phía sau tôi nhanh chóng có cảm giác ẩm ướt đến kì lạ, nhưng ngay sau đó cảm giác đau đớn nhanh chóng bởi sự xâm nhập của hai ngón tay của hắn.

"A ...a a..aa ...ah anh buông ... ah ...ah h"

Tôi không nói được nên lời, đôi môi của tôi nhanh chóng bị đôi môi mỏng của hắn đã đặt lên đôi môi tôi, nhẹ nhàng ngậm lấy như trân bảo rồi mút mát kịch liệt, sau đó đưa đầu lưỡi vào trong khoang miệng khuấy đảo liên tục. Da đầu tôi trở nên tê dại, toàn thân của tôi đã bị hắn lột ra không còn mảnh nào.

Nụ hôn đầu tiên ... của tôi cứ thế mà đi như vậy.

Đến khi hắn buông tha cho đôi môi tôi thì xém chút nữa tôi không còn khí lực để thở nữa, mọi giác quan của tôi bắt đầu tập trung vào bí khẩu bên dưới khi hắn bắt đầu đưa cự vật vào trong ...

"Không được !!!"

Đôi tay tôi như cố chống đỡ chút sức lực cuối cùng mà bấu chặt lấy vai hắn. Nhưng không, hắn vẫn tàn nhẫn đưa dần dần vào trong. Đến khi cự vật của hắn đã nằm gọn bên trong hậu huyệt ấm áp đấy

Rất ... rất lớn ... hơn nữa quá nóng !!!!

Hắn thở dốc dữ dội, hậu huyệt của tôi vì dị vật quá lớn nên theo bản năng co bóp như hút lấy cự vật vào trong khiến hắn thở càng dữ dội hơn. Tôi quá sợ hãi đến nước mắt theo khoé mà vô lực chảy xuống.

Đau, chính xác là đau đến tột cùng ...

"Đau không ?"

Hắn cố gắng ổn định tâm tình, chiếc quần dài trơn bóng của hắn cọ vào mông tôi khiến cơ thể tôi trở nên run rẩy. Vì mọi giác quan vì chỗ giao cấu kia mà trở nên nhạy cảm, nên bất giác tôi không thể trả lời mà yếu ớt thở dốc, tựa vào bờ vai hắn.

Dưới thân hắn bắt đầu luật động, cự vật từ từ di chuyển khiến cho cảm giác đau đớn kia càng rõ ràng hơn, nhưng cái cảm giác đó dần dần lãng quên đi, thay vào đó lại là một cảm xúc tê ngứa, xen lẫn sự sung sướng ...

" Ahhh ... a a ... ư .. a .. ưh ...ahah .."

Cự vật như gậy thép mà xuyên xỏ trong vách ruột non mềm của tôi, cảm xúc tê dại khiến tôi không ngừng rên rỉ. Hắn liên tục luật động bên dưới, bàn tay như quấn chặt lấy thân thể tôi mà ôm chặt tôi hơn nữa, như muốn tôi tiếp nhận sự xâm phạm mãi liệt này.

"Sau này ... đừng cố giả vờ trước camera nữa !!"

Hắn khàn khàn nói, dưới thân vẫn điên cuồng đâm sâu vào, rồi bỗng chốc bế xốc tôi lên giữa không trung làm tôi khiếp hãi mà quấn chặt lấy hắn hơn. Chỗ giao cấu bắt đầu rỉ ra chất đục màu trắng, hắn vẫn điên cuồng xuyên bên trong, tiếng rên rỉ của cả tôi và anh như hoà vào nhau. Vật cứng rắn của tôi cọ xát mãnh liệt vào từng múi bụng to lớn của hắn. Xúc cảm dần dần đến cao trào mà ...

"Ahhhhhhh...... ahahhaaha"

Cuối cùng tôi cũng bắn ra dòng tinh hoa màu trắng, hắn sau đó chạy nước rút thêm chút nữa rồi gầm nhẹ một tiếng, rồi bên trong hậu huyệt đột nhiên nóng rần lên khiến tôi run rẩy.

Đôi môi hắn liếm lấy một ít tinh hoa trên cơ bụng của hắn, rồi hôn tôi một cách say đắm. Cự vật vẫn còn bên trong đó, tôi cũng không quan tâm nữa mà đón nhận nụ hôn của hắn. Tôi được hắn đặt xuống sofa, chỗ giao nhau vẫn còn rỉ chút tinh dịch, hắn vẫn không rút ra mà khoác lên người tôi chiếc áo sơ mi ... à không ...

... hình như là áo cảnh binh ...

Rồi hắn lại ôm lấy tôi, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ ...

Cứ như vậy, lần đầu tiên của tôi bị một tên cường cảnh sát không biết mặt cướp đi triệt để.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro