CHƯƠNG 37: hạnh phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương này là chương cuối rồi, chúng ta phải tạm biệt nhau rồi T.T

Nhưng mấy bạn có thể qua tác phẩm "bảo bối,về lại bên anh" của Au nha. Cực kì kịch tính luôn đảm bảo ko để mấy bạn thất vọng ^^

_____________________________________

  1 năm sau

.

.


-Ba_ Thiên Vũ chạy lon ton đến bên nó

Nó dang tay ôm đứa con bảo bối vào lòng, mỉm cười ôn nhu nói:

-Tiểu mỹ nam, sao vậy ?

-Tiểu mỹ nam yêu ba nhất_ Thiên Vũ cười khúc khích nói, dụi dụi mặt phấn nộn vào ngực nó

Nó mỉm cười hạnh phúc:

-Thật sao?

-Dạ

-Ba cũng rất yêu tiểu mỹ nam_ nựng nhẹ cái má phúng phính của Thiên Vũ, nó nở nụ cười chói mắt

-E hèm, hai ba con cho tui ra rìa rồi_ một giọng nói đầy ủy khuất vang lên

Nó và Thiên Vũ cùng nhau quay về phía hắn, Thiên Vũ chuyển động hai chân nhỏ, thật nhanh đến bên hắn:

-Cha

Hắn sủng nịch bồng con trai cưng lên, nó cũng bước nhanh đến bên hắn

-Em đang mang thai mà sao đi nhanh thế_ hắn mắng yêu nó

Nó bỉu môi bất mãn, người ta muốn đến bên anh thật nhanh mà

Hắn buồn cười nhìn khuôn mặt giận dỗi không khác gì con nít của nó, dù sắp làm ba của hai đứa con vậy mà tính tình vẫn như trước, không khác gì con nít lên ba, vô cùng đáng yêu

Yêu thương xoa bụng nhô cao của nó, áp nhẹ tai vào lắng nghe

-Cha làm gì vậy ?_ Thiên Vũ tò mò

-Cha đang nghe tiếng của em con

Thiên Vũ gật gù, thỏa mãn tò mò, cũng áp tai vào nghe cùng

Nó bật cười nhìn hai cha con

-Hai cha con rảnh rỗi sinh nông nổi à ?_ một tiếng nói mềm mại vang lên, cả ba người mỉm cười nhìn Thiên Di và Khánh

-Anh hai, chị hai

Thiên Di và Khánh nắm tay bước vào, mỉm cười nhìn gia đình ba người đang hạnh phúc

Thiên Vũ lần nữa nghịch ngợm chạy đến ôm Thiên Di, còn hôn lên má trắng mịn của cô, ánh mắt khiêu khích Khánh:

-Dì xinh đẹp quá a~

Khánh dở khóc dở cười, thật không biêt gây thù chuốc oán với thằng nhóc này từ lúc nào mà nó cứ chọc anh mãi

Thiên Di đương nhiên biết đây là chiêu trò nghịch ngợm của tiểu mỹ nam, nhưng chỉ mỉm cười sủng nịch

Cả đại gia đình cười vang tràn đầy hạnh phúc

Bỗng nhiên...

-A...đau quá...Khải bụng em đau quá...a..._ mặt nó trắng bệch, một tay ôm bụng, một tay quấn hắn, mồ hôi túa ra

-Nguyên, chưa đến ngày sinh mà, còn 10 ngày nữa lận_ hắn rối lên, cuống quít tính ngày

-Bây giờ là lúc nào rồi mà còn tính ngày, chưa tới hay tới rồi cũng mặc kệ, mau đến bệnh viện_ Khánh cốc đầu hắn, cái thằng này có một đứa rồi mà còn chưa rút kinh nghiệm

Hắn, Thiên Di, Khánh và Thiên Vũ lật đât đưa nó đến bệnh viện

Một lúc lâu sau...

- Chết tiệt bệnh viện gì mà làm ăn lâu như vậy

Tuấn Khải nôn nóng muốn vào thăm vợ yêu bảo bối lắm rồi .

- Em bình tĩnh đi làm gì mà cứ như đi ăn cướp thế.


-Oe oe..._ một tiểu công chúa bé nhỏ ra đời, lại thêm một kết tinh tình yêu của nó và hắn

Sau bao nhiêu khó khăn, trắc trở cuộc sống của họ tràn đầy tình yêu và hạnh phúc...

-------

Tui cũng tự cảm thấy cái kết nó chưa được hay nhưng mà lười viết -.- mong m.n không quá khắt khe nha T.T . Tạm biệt *xì mũi* *vẫy tay* *nhún váy* bye bye...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro