30 Giây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sakura! Sakura! Ta đã lấy chúng ra rồi. Em- em có ổn không? Tại sao em không tự chữa thương cho mình? "- Kakashi hét lên khi anh quỳ xuống bên cạnh cô.

Kakashi nhìn xuống khi máu chảy ra từ khóe miệng cô . Hai tay cô đặt lên vết thương bên hông. Nó trông đẹp hơn trước, nhưng tình cảnh vẫn rất tệ.

Sakura ho, - "Em không có đủ chakra để làm điều đó."

Kakashi tiến đến cô gần hơn, - "Được rồi, chúng ta không xa làng đâu. Ta có thể đưa em đến bệnh viện chỉ trong vài phút nữa ".

Nhưng Sakura lắc đầu và nắm lấy tay áo Kakashi, - "Kakashi, em không có vài phút."

"Không, không. Tất nhiên là em có chứ, vết thương thậm chí còn không sâu đến vậy. Em sẽ ổn thôi, Sakura. , " - Kakashi lắc đầu.

Sakura nở một nụ cười buồn với anh, - "Lưỡi kiếm đã được tẩm thuốc độc, anh không thể di chuyển em và nếu có thì em sẽ chết sớm hơn đấy. "

"Em sẽ không chết đâu , em có biết đó là loại chất độc gì không? Chúng ta có thể có thuốc giải độc ở đây" - Giọng Kakashi bắt đầu run rẩy. Anh mở chiếc túi của cô ra và dùng những ngón tay run rẩy lấy nó ra.

"Em biết, nhưng đó mới chỉ là thuốc giải độc đang được thử nghiệm, nó có thể không có tác dụng" - Sakura nói một cách khó thở.

Kakashi đưa những chiếc lọ cho cô, - "Vậy thì chúng ta phải thử."

Sakura cố gắng đưa tay lên nhưng không đủ sức để giữ nó lại và nó rơi lại xuống mặt đất, - "Cái màu tím. Nó... màu tím. "

"Này, này, ở lại với ta, Sakura." - Kakashi vỗ nhẹ vào má cô khi anh thấy mắt cô bắt đầu nhắm nghiền.

Sakura chỉ nở một nụ cười yếu ớt và nhìn anh với vẻ mệt mỏi, - "Được rồi, chỉ cần tiêm vào gần chỗ vết thương."

Sau khi Kakashi tiêm vào nơi đó, anh hỏi cô - "Làm thế nào để chúng ta có thể biết được nó tác dụng hay không?"

"Trong 30 giây nữa, tim của em sẽ ngừng đập hoặc không. Và nếu không thì nó đã có tác dụng "- cô nói với anh và Kakashi có thể cảm thấy trái tim mình ngừng đập trước những lời cô nói.

Anh nắm lấy tay cô và giữ nó trong tay, anh cố gắng để không nghĩ đến việc da cô đã lạnh đi như thế nào. Kakashi kéo mặt nạ xuống để cô có thể nhìn thấy khuôn mặt anh, cô mỉm cười với anh và anh cố gắng đáp lại nụ cười ấy, dù điều đó là rất khó.

"Kakashi, nếu em chết-" - cô nói với giọng mạnh mẽ hơn dù điều đó rất khó khăn.

Anh trừng mắt cắt ngang cô,- "Em sẽ không chết đâu."

Cô phớt lờ anh và tiếp tục, - "Anh phải về nhà và đón Sakumo từ nhà Ino."

Kakashi nhắm mắt lại, cảm thấy nước mắt bắt đầu trào ra nhưng vẫn tiếp tục lắng nghe lời cô nói -"Thằng bé sẽ không muốn đi đâu vì nó rất thích chơi với Shika. Nhưng anh phải nói với con rằng điều đó rất quan trọng và anh phải nói với thằng bé, anh phải là người nói cho nó biết. Em không muốn người khác làm vậy, em không muốn con của chúng mình nghe điều đó từ bất kỳ ai khác ".

Kakashi gật đầu và mở mắt. Anh cố gắng không đóng chúng lại vì nếu đóng, anh sẽ bỏ lỡ mỗi giây phút bên cạnh cô và anh có thể đánh mất cô. Trái tim anh càng tan nát hơn khi thấy Sakura đang khóc, - "Và hãy nói với Sakumo rằng em yêu con rất, rất nhiều và em xin lỗi."

Kakashi thở ra một cách run rẩy, - "Ta hứa là sẽ làm được, Sakura."

Cô cố gắng di chuyển bàn tay của mình trong tay anh nhưng cô không thể, - "Và hãy tiếp tục sống, Kakashi."

Anh định mở miệng trả lời nhưng cô ngắt lời anh,- "Đừng từ bỏ cuộc sống, em biết anh sẽ muốn làm vậy nhưng đừng. Anh vẫn còn có cậu con trai yêu quý của chúng ta cùng với tất cả bạn bè của chúng ta ngay cả khi anh không có em. "

Anh nắm chặt tay cô và cầu xin,- "Đừng rời xa ta, Sakura. Ta không thể - ta không thể - ta yêu em rất nhiều. Làm ơn . "

Những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt của cả cô và anh chắc chắn trông không khác nhau là mấy. Giọng cô thì thầm, - "Em không muốn điều này, Kakashi, hãy tin em. Em yêu anh, em yêu gia đình của chúng ta và em muốn được nhìn thấy Sakumo lớn lên và trưởng thành, em muốn được thấy thằng bé trở thành người tuyệt vời nhất mà em tin thằng bé sẽ như vậy. Em muốn được cùng anh già đi và ngồi trên những chiếc ghế xích đu ọp ẹp khi đàn cháu của chúng ta chơi đùa trước sân nhà ".

Kakashi nghiêng người về phía cô và hôn lên môi cô khi cô tiếp tục nói, - "Em muốn có thêm đứa nữa, em muốn có một bé gái. Em muốn đặt tên con bé là Misaki và con bé sẽ có mái tóc bạc và đôi mắt giống anh. "

"Ta cũng muốn thế, vậy nên ta cần em, Sakura. Em không thể chết ở đây được " - Anh nhẹ nhàng nói với cô.

Sakura hít một hơi thật sâu và nói với anh, -"15 giây."

Kakashi cảm thấy tim mình như bị xé toạc khỏi lồng ngực và rất khó để thở nhưng anh đã cố gắng. Anh phải nói với cô rằng anh yêu cô nhiều đến mức nào và cô đã thay đổi anh ra sao, hay làm thế nào mà cô có thể khiến anh trở thành một người đàn ông tốt hơn, cô đã cho anh một mục đích, một hạnh phúc, một gia đình như thế nào .

Và vậy là anh đã nói hết với cô, lầm bầm những điều ngọt ngào trên làn da của cô khi anh hôn mọi nơi trên khuôn mặt cô. Anh hứa với cô mọi thứ anh có thể nếu cô có thể tiếp tục, anh nói với cô rằng cô đã khiến anh hạnh phúc đến nhường nào, anh chưa bao giờ nghĩ mình có thể biết yêu nhưng cô đã cho anh thấy anh là người như thế nào.

Và cô cũng nói lại với anh những điều tương tự. Anh đã luôn bảo vệ cô và giữ cô an toàn từ khi cô còn nhỏ. Cách anh trở thành người cô tin tưởng nhất và anh đã cho cô thấy yêu một người thực sự là thế nào. Cách anh khiến cô trở thành một người mẹ, cách anh động viên cô và khiến cô cảm thấy được yêu thương hơn bất kỳ ai khác.

Họ nói với nhau tất cả những điều như vậy nhưng cả hai đều không quên đếm thời gian. Kakashi nhìn thấy được hàng triệu kí ức lướt qua tâm trí anh cùng với những con số. Người ta luôn nói rằng trước khi bạn chết thì bạn sẽ nhìn thấy được cả cuộc đời tua ngược của mình một cách chớp nhoáng trước mắt, vậy sao anh lại thấy được nó?Có lẽ là vì cuộc đời của anh đang vụt mất ngay trước mặt anh lúc này.

Mười giây, và anh nhớ lại lần đầu tiên anh nghĩ về Sakura một cách lãng mạn. Họ đã tập luyện và cô đã tự bay qua không trung để khiến cho cú đấm mạnh hơn.. Thay vì tự bảo vệ mình, Kakashi chỉ đứng đó như thể bị xuất thần. Cô trông thật xinh đẹp, làn da lóng lánh mồ hôi và những cơ bắp chuyển động uyển chuyển bên dưới làn da. Tóc cô đung đưa trong gió như những dải ruy băng hồng và nụ cười mãn nguyện của cô đã gần như giết chết anh theo cả hai nghĩa. Cú đấm đã làm gãy mũi và gãy xương hàm của anh nhưng anh thậm chí còn không cảm nhận được mình có cảm thấy đau đớn hay không khi Sakura nghiêng người và mắng anh vì không ngăn cô lại.

Chín giây, và anh nhớ lại buổi hẹn hò đầu tiên của họ. Sakura đã rất ngạc nhiên khi anh rủ cô đi chơi. Khuôn mặt cô đã đỏ ửng lên một màu hồng đáng yêu mà Kakashi không đời nào quên được. May mắn thay, cô đã đồng ý và làm cho nỗi lo lắng trong Kakashi được dịu đi. Trong bộ váy xanh bạc hà tôn lên đôi mắt ngọc lục bảo của cô, Kakashi đã đổi bộ đồng phục jounin của mình để lấy một chiếc áo sơ mi đen và quần dài. Và anh vẫn có thể nhớ được cách mà mắt Sakura di chuyển lên xuống để ngắm nhìn anh trong sự ngạc nhiên thú vị. Anh đưa cô đi ăn tối và sau đó cùng cô đi dạo bên bờ hồ, anh nhớ đôi mắt cô đã sáng lấp lánh như thế nào khi nhìn lên những vì sao. Vào cuối đêm, anh đã hôn cô qua mặt nạ sau khi đưa cô về nhà.

Tám giây, và anh nhớ lại cuộc hẹn thứ ba của họ, khi Sakura đã xé mặt nạ của anh ra và hôn lên môi anh. Nụ hôn thật phấn khích và anh chính thức tan chảy trước cô. Môi cô thậm chí còn mềm mại hơn nếu không có mặt nạ của anh và anh có thể nếm được hương vị son bóng dâu tây của cô. Hơi thở của cô nóng rực và những ngón tay cô vùi vào tóc anh, cố gắng kéo anh lại gần cô hơn. Sakura đã nhắm mắt lại và nói với anh rằng cô không làm vậy chỉ để được nhìn khuôn mặt của anh mà vì cô thực sự muốn hôn anh. Kakashi đã cười khúc khích và bảo cô hãy mở mắt ra trước khi hôn cô một lần nữa.

Bảy giây, và anh nhìn thấy vẻ mặt đầy ngạc nhiên của Sakura khi anh hỏi cưới cô. Anh đã suy sụp tinh thần cả tuần trời và đã hỏi cưới cô ở bờ hồ, nơi mà đã diễn ra buổi hẹn hò đầu tiên của cả hai. Sakura đã khóc và nói với anh rằng cô yêu anh nhiều đến thế nào. Kakashi chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc hơn khoảnh khắc đó khi cô ôm lấy anh và hôn anh. Các ngón tay của Kakashi đã run lên khi anh cố đeo chiếc nhẫn vào ngón tay cô và anh đã đánh rơi chiếc nhẫn, Sakura chỉ biết cười khi cả hai phải dành ra mười phút để tìm kiếm nó trong bóng tối. Kakashi đã cảm thấy xấu hổ nhưng Sakura đã nói với anh rằng đó không phải là lỗi của anh, cô vị tha đến mức anh phải nể phục và biết ơn rất nhiều.

Sáu giây, và anh nhìn thấy Sakura đang mặc trên mình chiếc váy cưới và nhảy cùng anh trong đám cưới của cả hai. Tóc cô đã trở nên rối bù vì nhảy múa nhưng cũng nhờ những chiếc ghim kẹp mà Ino đã dành ra rất nhiều thời gian để đảm bảo rằng tóc cô sẽ bung ra một cách hoàn hảo. Một trong những chiếc giày cao gót của cô ngay sau đó đã bị hỏng và cô phải nhảy chân trần trong suốt phần còn lại của đêm hôm ấy. Kakashi nhớ lại đêm đó anh không thể buông cô ra, hầu như anh không để bất kỳ ai khác khiêu vũ với cô ngoài anh. Sakura nhảy rất tệ, cô thậm chí còn dẫm lên chân anh và cô không thể bước theo nhịp nhưng Kakashi đã không để tâm dù chỉ một giây. Cô thật hoàn hảo và anh không muốn khiêu vũ với bất kỳ ai khác.

Năm giây, và anh nhìn thấy khuôn mặt của Sakura khi cô thức dậy vào buổi sáng. Tóc cô đã biến thành tổ quạ trong sau một đêm và cô trông giống như một quả bóng hồng. Cô đã ngủ trên người anh cả đêm và anh thường thức dậy với cảm giác đau nhức ở đâu đó. Cô luôn lạnh lùng trong khi anh luôn nóng bỏng, điều mà anh nghĩ đã diễn ra một cách hoàn hảo. Da cô lạnh như băng và cô sẽ hôn anh vào mỗi sáng thức dậy. Sakura có hơi thở của ánh ban mai nhưng Kakashi luôn hôn lại cô một cách âu yếm. Ban đầu, cô là một đầu bếp khá tồi và không thực sự có nhiều kinh nghiệm trong nấu nướng vì cô chủ yếu là ăn ở ngoài. Nhưng Sakura đã cho rằng bữa ăn ở nhà là bữa ăn duy nhất mà Kakashi muốn ăn hoặc có thể anh vừa mới học được cách yêu thích công việc nấu nướng của cô, vì đó là cô.

Bốn giây, và anh nhớ Sakura đã nói với anh rằng cô đã mang thai. Đó là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời anh và anh đã ôm cô thật chặt, cảm ơn cô và nói cho cô biết rằng anh yêu cô biết bao. Cô đã hôn anh và không nhận xét gì về những vệt nước mắt trên khuôn mặt anh. Sakura đã thay đổi rất nhiều trong khi mang thai, đôi khi cô xấu tính và hay khóc nhè vì những điều nhỏ nhặt nhất, nhưng cô luôn nói với anh rằng cô yêu anh và cô rất hạnh phúc khi cả hai cuối cùng cũng có thể có một gia đình cùng nhau. Cô có cảm giác thèm ăn kỳ lạ, cô muốn ăn bất cứ thứ gì có vị cay và sự thèm muốn kỳ lạ nhất là đá lạnh. Cô thích ngồi đó và nhai nó nhưng phải là băng và có hình khối nhất định.

Ba giây, và anh nhớ khi Sakumo được sinh ra. Sakura đã hét lên vì đau đớn khi cô chuyển dạ và nắm chặt tay Kakashi đến nỗi anh phải xin 12 lần giải lao trong đó. Sakumo được sinh ra, thằng bé hơi nhỏ hơn so với mức trung bình nhưng vị y nhẫn giả đỡ đẻ đã nói với cả hai rằng chỉ cần đảm bảo rằng thằng bé được ăn thật nhiều. Tóc con trai anh có màu hồng đốm và mắt thằng bé có màu xanh lục sáng. Kakashi nhớ anh đã rất biết ơn vì thằng bé trông rất giống với người mẹ xinh đẹp của nó. Anh nhớ mình đã suýt khóc khi Sakumo nắm chặt lấy ngón tay Kakashi bằng bàn tay nhỏ bé của mình.

Hai giây, và anh nhớ Sakura đã bật radio lên và kéo anh ra khỏi chiếc ghế dài. Cả hai đã khiêu vũ trong phòng khách nhỏ bé của họ. Kakashi đã xoay người cô xung quanh chỉ để khiến cô cười, mặc dù nó không phù hợp với loại nhạc mà đang được bật cho lắm. Sakura đã mỉm cười với anh và khiến Kakashi tự hỏi làm thế nào mà cô có thể khiến mỗi ngày của anh trở nên quan trọng hơn ngày hôm qua. Tóc cô được búi lên cao một cách cẩu thả và cô đang mặc bộ đồ ngủ nhưng cô vẫn là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà Kakashi từng thấy.

Một giây, và anh hôn lên môi Sakura với nhiều cảm xúc nhất có thể. Cô hôn lại anh một cách yếu ớt và đôi môi cô có vị mặn từ nước mắt của anh.

"Ta yêu em," - anh nói với cô, hy vọng đó không phải là lần cuối cùng.

"Em cũng yêu anh,"- cô nói với anh trong hơi thở và khi Kakashi nhìn cô, mắt cô đã nhắm lại.

"Sakura?" - anh gọi cô, nhưng cô không đáp lại.

"Sakura!" - anh khóc và vỗ vào má cô, nhưng mắt cô vẫn không chịu mở.

"Không, không, không," - Kakashi ấn các ngón tay vào cổ cô để tìm mạch. Phải mất vài giây nhưng cuối cùng anh cũng cảm nhận được. Nó thật yếu, nhưng nó vẫn ở đó.

Anh thở ra một cách run rẩy.

"Nó đã có tác dụng."- Anh cảm thấy nhẹ nhõm nên bật cười, lau nước mắt đi để có thể nhìn rõ hơn.

Anh không di chuyển cô vì sợ tim cô ngừng đập hoàn toàn. Anh không thể để mất cô khi cô vẫn còn trong tầm tay anh, vậy nên anh đã triệu hồi Pakkun để đi gọi Tsunade hoặc Shizune.

Vào thời điểm Tsunade đến chỗ họ, nhịp tim của Sakura đã bắt kịp trở lại và Kakashi không còn cảm thấy sợ hãi khi di chuyển cô. Tsunade đã hoàn thành việc chữa lành vết thương cho cô ngay tại đó và bảo với Kakashi rằng sẽ dễ dàng hơn nếu cô có thể rút hết chất độc còn sót lại tại bệnh viện. Anh gật đầu một cách yếu ớt và bế cô trở về làng.

Anh rất nhẹ nhõm và hạnh phúc khi không phải trở về nhà và nói với đứa con rằng anh đã không thể bảo vệ được mẹ của nó.

---------------------v---------------------------

"Mẹ ơi! Mẹ đã suýt chết và trông mẹ thật ngầu!" - Sakumo cười toe toét với cô từ bên cạnh giường bệnh.

Kakashi nheo mắt nhìn con trai mình, - "Sakumo, không hay đâu ."

Sakura cười khúc khích khi Sakumo tiếp tục, dựa vào cô - "Không, cha, cha không hiểu đâu! Mẹ là người sống sót! Mẹ đã ở bên bờ vực của cái chết nhưng mẹ đã sống! Mẹ đã thắng cái chết! "

"À, hiểu rồi,"- Kakashi nói khi bế đứa trẻ sáu tuổi của mình lên và đặt nó lên mép giường. Sakumo trườn về phía Sakura và cô mở rộng vòng tay để đón thằng bé vào.

"Mẹ, mẹ có thể dạy con về thuốc giải độc và những thứ khác không?" - Sakumo hỏi cô với một nụ cười nở rộ.

Sakura cười và nhướng mày, - "Cái gì? Con muốn trở nên tuyệt vời như mẹ và muốn học về nhẫn thuật y học?

Sakumo hào hứng gật đầu và Sakura ôm đứa con vào lòng, cô cười với Kakashi, - "Có vẻ như chúng ta có một thần đồng trong tay."

Kakashi cười khúc khích và bước về phía gia đình nhỏ của mình, - "Ta đoán vậy."

"Mẹ, lúc đó mẹ có sợ hãi không?"- Sakumo ngẩng đầu lên và nhìn cô.

Sakura gật đầu và đứa con hỏi tiếp - "Lúc đó mẹ đã nghĩ đến ai vậy? "

Sakura chọc ngón tay vào chóp mũi của Sakumo và mỉm cười,- "con đấy."

Sakumo cười khúc khích và ôm cô một lần nữa, "Con yêu mẹ."

"Mẹ cũng yêu con, con yêu,"- Sakura hôn lên đỉnh đầu thằng bé.

Sakumo tách khỏi cô và nhảy vào lòng Kakashi, ôm lấy cổ anh, - "Con cũng yêu cha. Cảm ơn cha vì đã đưa mẹ về nhà nhé. "

Kakashi siết đứa con trong lòng mình lại, - "Cha cũng yêu con và cha sẽ luôn như vậy ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro