Chap 1 Cơn bão đầu mùa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới bầu trời xám xịt của Inazuma, gió lạnh thổi mạnh qua những cánh đồng xanh mướt. Kazuha, một kiếm sĩ lưu lạc với mái tóc trắng với vài sợi đo đỏ, bước từng bước vững vàng qua con đường hẻo lánh. Mỗi bước chân của anh phát ra tiếng lạo xạo của lá khô, hòa quyện với âm thanh của cơn bão đang đến gần. Kazuha cảm nhận được sự thay đổi trong không khí, như thể có điều gì đó sắp sửa xảy ra.

Anh dừng lại trước một ngôi làng nhỏ nép mình giữa những ngọn đồi, với những ngôi nhà gỗ đơn sơ đang bị đè nén bởi bão tố. Những người dân trong làng vội vã chuẩn bị cho cơn bão, mắt họ lo lắng nhìn lên bầu trời. Kazuha quyết định dừng chân tại một quán trà nhỏ gần đó, nơi hơi ấm từ lửa bập bùng bên trong hứa hẹn một nơi trú ẩn tạm thời.

Khi anh bước vào, không khí bên trong quán trà ấm cúng và đầy mùi hương của trà lá tươi. Kazuha nhìn sung quay một lát rồi lắc nhẹ đầu để rũ bỏ những giọt nước mưa còn đọng lại trên tóc. Một người đàn ông trung niên với vẻ mặt có hân hoan đứng sau quầy, mỉm cười vui vẻ chào đón anh.

“Chào mừng ngài đến với quán trà của chúng tôi. Ngài có thể nghỉ ngơi ở đây và uống một tách trà nóng.” người đàn ông  nói, chỉ tay về phía những chiếc bàn gỗ đơn giản.

Kazuha cảm ơn và chọn một chỗ gần cửa sổ để quan sát cơn bão bên ngoài. Khi anh ngồi xuống, một cơn gió mạnh thổi qua cửa sổ, khiến màn cửa bay phấp phới. Đột nhiên, cửa quán trà mở ra, và một nhân vật bí ẩn bước vào.

Người này mặc một bộ đồ sắc sảo, với chiếc áo choàng dài đến gót chân và chiếc mũ lạ mắt che khuất phần lớn gương mặt. Đôi mắt của anh ta lóe lên một ánh sáng kỳ lạ, khiến Kazuha cảm thấy có điều gì đó đặc biệt về người này. Người lạ bước vào, nhìn quanh quán trà một lượt và tiến thẳng về phía Kazuha.

“Xin lỗi , tôi có thể ngồi cùng người một chút được không ?,” người lạ nói với một giọng nói trầm lắng nhưng đầy quyền lực.

Kazuha cảm thấy có sự hấp dẫn lạ lùng từ người lạ, như thể anh ta đang che giấu một bí mật lớn lao. “Tất nhiên,” Kazuha đáp, nhường chỗ cho người lạ ngồi đối diện mình. “Tôi là Kazuha. Còn ngài?”

“Scaramouche,” người lạ đáp, ngồi xuống và đặt chiếc mũ sang một bên. “Có vẻ như cơn bão sắp đến thật rồi.”

Cả hai ngồi lặng lẽ, mỗi người chìm vào suy nghĩ riêng. Cơn bão bên ngoài gầm rú như thể phản ánh sự hỗn loạn trong lòng họ. Trong không khí ẩm ướt và đầy sự căng thẳng, một mối liên kết bí ẩn bắt đầu hình thành giữa Kazuha và Scaramouche, mở đầu cho một cuộc hành trình không thể đoán trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro