Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên cánh đồng rộng lớn nơi những đợt gió xuân thổi nhẹ qua, Cổ Hạ Hữu Đại, vị tướng quân trẻ tuổi và đầy quyền lực của triều đại phong kiến, ngồi trên ngai cao trong phủ. Với vóc dáng khôi ngô, gương mặt điển trai nhưng lạnh lùng đến đáng sợ, hắn là hiện thân của sự quyền uy và tàn bạo, kẻ mà bất kỳ ai trong triều đình cũng đều phải kính nể và dè chừng. Dưới tay hắn, quân lính dũng mãnh, sẵn sàng ra trận và bảo vệ đất nước. Tuy nhiên, trái tim của hắn dường như đã bị đóng băng từ lâu, không chút cảm xúc trước bất kỳ ai, đặc biệt là phụ nữ .

Ngày hôm ấy, phụ thân của Cổ Hạ Hữu Đại tổ chức một buổi thi tuyển vợ cho hắn, với mong muốn tìm cho con trai một người phụ nữ phù hợp để nối dõi tông đường. Trong sân phủ, hàng loạt cô gái xinh đẹp và đoan trang từ khắp nơi tụ họp, khoe tài năng và nhan sắc của mình trước mặt vị tướng quân.

Nhưng Cổ Hạ Hữu Đại chỉ cảm thấy chán nản. Hắn liếc qua từng người, đôi mắt sắc lạnh chẳng hề tỏ ra bất kỳ sự quan tâm nào. Những người phụ nữ đứng trước mặt hắn có vẻ đẹp đoan trang, thùy mị, nhưng không ai có thể lay động được trái tim đã băng giá của hắn. Cả buổi lễ chỉ như một trò đùa vô nghĩa, hắn chẳng tìm được bất kỳ ai xứng đáng để ở bên mình. Sự kiêu ngạo và tàn bạo trong ánh mắt khiến các cô gái phải e dè, không dám tiến gần hắn hơn.

Cùng lúc đó, ở một góc khác của khu vườn nọ , Ngô Ngọc Hưng – con trai của một nhà nho sĩ danh tiếng trong vùng – vô tình đi ngang qua. Vốn là người ham thích học hỏi và tò mò trước những sự kiện lớn trong làng, anh quyết định ghé qua xem thử cuộc thi tuyển vợ này, mặc dù nó chẳng liên quan gì đến mình. Ngọc Hưng nổi bật với làn da trắng ngần, đôi môi hồng cánh sen, và đôi mắt sáng ngời như vì sao sáng . Anh mang trong mình nét đẹp thanh thoát, khác hẳn với sự kiêu sa của những cô gái đang đứng trước Cổ Hạ Hữu Đại.

Ngọc Hưng không ngờ rằng, chỉ một bước chân vô tình của mình đã khiến ánh mắt của Cổ tướng quân đột ngột dừng lại. Hắn nhìn anh với một sự chú ý đặc biệt, điều mà từ đầu đến giờ chưa ai có thể làm được. Khoảnh khắc đó, trong lòng Cổ Hạ Hữu Đại dấy lên một cảm xúc lạ lùng, nhưng không phải là sự dịu dàng hay yêu thương – mà là một cảm giác chiếm hữu mạnh mẽ .

Ngọc Hưng, với vẻ đẹp tinh khiết và tài hoa của mình, không giống bất kỳ ai mà Cổ tướng quân từng gặp. Dù là con trai, nhưng với vẻ ngoài mảnh khảnh và thanh tú , giọng nói trong trẻo , thần thái cuốn hút , Ngọc Hưng lại vô tình lọt vào mắt xanh của vị tướng quân. Điều đó khiến cho Cổ Hạ Hữu Đại nảy ra một ý nghĩ táo bạo, đi ngược lại hoàn toàn với các quy tắc thông thường: hắn muốn biến Ngọc Hưng thành của riêng mình, không phải là vợ theo cách thông thường, mà là người mà hắn có thể kiểm soát, sở hữu và chiếm đoạt.

Chẳng cần suy nghĩ nhiều, Cổ Hạ Hữu Đại viện lý do ra lệnh cho lính của mình bắt Ngọc Hưng ngay lập tức.

Đưa người kia về phủ của ta ! ” - Hắn nói bằng giọng điệu đầy uy quyền và lạnh lẽo.

Ngọc Hưng lúc đó chỉ đang tò mò quan sát, không hề hay biết chuyện gì đang diễn ra. Khi những binh lính của tướng quân tiến đến, anh mới nhận ra tình thế nguy hiểm. Sự hoang mang nhanh chóng tràn ngập trong lòng anh.

Các người làm gì vậy? Tôi chỉ là người qua đường, không liên quan đến việc này ! ” - Ngọc Hưng cố gắng phản kháng, nhưng những lời nói của anh chẳng thể lay động được những kẻ chỉ tuân lệnh chủ nhân của mình.

Dù anh có giãy giụa hay kêu cứu, sức lực của một nho sinh yếu ớt chẳng thể nào đọ lại được với binh lính khỏe mạnh. Ngọc Hưng bị trói và kéo đi trong sự hoảng loạn. Đám đông xung quanh kinh ngạc và rì rầm bàn tán, nhưng không ai dám can thiệp. Họ biết rõ Cổ Hạ Hữu Đại là ai, và sự tàn bạo của hắn đã khiến họ không dám trái ý.

Trước khi bị lôi ra khỏi khu vực thi tuyển, ánh mắt hoảng hốt của Ngọc Hưng nhìn về phía Cổ Hạ Hữu Đại, nhưng chỉ thấy nụ cười nhạt lạnh lẽo của hắn. Hắn không nói thêm lời nào, chỉ đứng đó, mắt dõi theo cảnh tượng mà hắn đã sắp đặt. Trong tâm trí Cổ Hạ Hữu Đại, việc bắt Ngọc Hưng không chỉ đơn giản là do sự thích thú thoáng qua. Hắn không quan tâm đến chuyện Ngọc Hưng là ai, gia thế thế nào. Đối với hắn, Ngọc Hưng chỉ đơn giản là một món đồ đẹp đẽ, và giờ hắn đã quyết định biến người này thành "vợ" của mình – dù theo bất kỳ cách nào.

Bị đưa về phủ trong đêm tối, Ngọc Hưng bị giam giữ trong một căn phòng rộng lớn nhưng lạnh lẽo. Ánh đèn mờ ảo phản chiếu trên bức tường, làm cho khung cảnh trở nên càng đáng sợ hơn. Ngọc Hưng chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó, cuộc sống của mình sẽ bị đảo lộn như thế này. Trước đó, anh chỉ là một nho sinh bình thường, sống dưới sự kỳ vọng của cha mẹ, chuẩn bị nối nghiệp gia đình. Nhưng bây giờ, anh bị bắt về làm "vợ" cho một người đàn ông quyền lực và tàn bạo.

Cảm giác sợ hãi, bối rối và phẫn nộ tràn ngập trong tâm trí của Ngọc Hưng. Anh không thể chấp nhận được sự thật này. Nhưng sâu thẳm trong đôi mắt kiên định của mình, Ngọc Hưng biết rằng mình sẽ không dễ dàng khuất phục trước Cổ Hạ Hữu Đại. Anh phải tìm cách thoát khỏi nơi đây, tìm lại tự do của mình, dù biết rằng việc chống lại một kẻ tàn bạo như Cổ Hạ Hữu Đại là vô cùng nguy hiểm.

Nhưng liệu Ngọc Hưng có đủ sức mạnh để thoát khỏi tay của vị tướng quân tàn bạo, hay anh sẽ bị cuốn vào trò chơi đầy quyền lực và chiếm hữu của hắn ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro