odnoliub (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mặc quần vào đi,
thứ tôi cần là nụ cười của em.

***

chigiri đặt chân phải bước vào phòng, như thói quen mà em vẫn hay làm. điều này sẽ đưa may mắn đến với em, có lẽ vậy.

con tàu du lịch của đám quý tộc bậc nhất châu âu có khác, toàn ngửi thấy mùi tiền. em ngã người lên chiếc giường lớn, trong đầu chạy hàng ngàn luồng suy nghĩ về công tước kaiser.

em đã từng gặp ngài rồi, hoặc không? ở đâu đó trong mấy buổi khiêu vũ, tiệc tùng; hoặc chẳng ở đâu cả.

dù sao thì dòng họ kaiser vẫn thuộc hàng danh gia vọng tộc bậc nhất xứ này.

và kaiser michael, ngài công tước trẻ đẹp nhất nước này. với tiền và quyền, thêm cả cái nhan sắc của gã, có hàng tá người cam lòng tình nguyện bò lên giường gã mà hầu hạ cả đêm.

thứ đàn ông như thế, là loại mà chigiri cảm thấy chán ghét nhất. cùng là phận con trai như nhau, sau em lại phải chịu thiệt thòi nhiều như vậy, cuộc đời quả thật bất công.

chigiri tổng hợp lại thông tin một lần nữa, thay trang phục cẩn thận rời khỏi phòng, quyết định đánh nhanh rút gọn.

giết michael kaiser, chỉ cần có vậy.

.

thứ thuốc mê rẻ tiền không làm cho gã ngủ lâu, công tước lờ mờ tỉnh dậy trước cơn khoái cảm không ngừng ập đến.

người đẹp tóc đỏ đang ngồi ở trên người công tước, áp mông thịt mềm mại lên mặt gã, hai tay không ngừng mân mê khúc thịt dưới thân kaiser.

"hư... mm"

cái lỗ dâm thỉnh thoảng cọ qua chóp mũi cao ngất của ngài công tước, làm cho chigiri ngứa ngáy không thôi. bao nhiêu đó không đủ, em muốn nhiều hơn cơ.

kaiser điên tiết nhìn cảnh nóng trước mặt mình, lòng dâng lên cảm giác ghê tởm cùng cực. thuốc mê làm gã chưa động tay nổi.

người mà gã hết lòng trân quý, đóa hoa thủy tinh trong trắng vô ngần mà gã vẫn tạt khắc sâu trong trí nhớ giờ đây đang cong mông say mê liếm láp con cặc gã như bao kẻ thấp hèn khác?

chigiri hyoma, chỉ là tên con trai của một kẻ hầu cận nghèo nàn. nhưng lại là người mà công tước kaiser say mê điên dại.

em là đẹp đẽ, là thiêng liêng, trong trắng nhất, từ trước đến nay vẫn thế. gã luôn tôn sùng em từ sâu thẳm cõi lòng. nhưng mà thiên nga mà gã tơ tưởng bấy lâu, hóa ra cũng chỉ là một tên thấp hèn cuồng đắm dục vọng.

kaiser rơi vào tuyệt vọng, muốn đập tan tất cả ảo tưởng trước nay của mình về viên ngọc trong lòng. thì ra vẫn chỉ là một hòn đá cuội, dơ bẩn đến độ làm gã khiếp sợ.

công tước nổi dã tâm muốn trả thù, muốn dày xéo đến chết kẻ đã đập tan hình tượng bạch nguyệt quang của lòng gã. hận ý sục sôi không ngừng, bao nhiêu cảm mến bấy lâu đều chuyển thành dục vọng điên cuồng, muốn dẫm đạp tan nát đóa hồng diễm lệ ấy.

"ư... ha..."

gã bắt lấy mông thịt, hai tay dùng lực nhào nặn nắn bóp. đào tròn trắng mịn căng mềm đã rất nhanh ửng đỏ trong tay gã.

"a... a đừng cắn mà.. "

kaiser tức tối cúi xuống cắn vào mông em trút giận, xiết eo chigiri giữ chặt cặp đít đang không ngừng đong đưa trước mặt mình. gã gấp rút đưa đầu lưỡi chạm vào lỗ huyệt làm nó mấp mấy không ngừng, rê lưỡi lần quanh làm lỗ đít em căng ra, chảy nước.

"ưm... hee... sướ- qu "

kaiser liếm thêm mấy cái rồi bú sồn sột, đẩy lưỡi vào bên trong lỗ huyệt làm chigiri nứng muốn điên lên.

sung sướng ập đến làm em xụi lơ, bao nhiêu sức lực còn lại dồn vào mông đẩy về phía gã khao khát nhiều hơn. em nằm bẹp trên người kaiser, áp mặt vào cây hàng thô to đang cương cứng của gã.

gã banh mông húp nước dâm như kẻ khát nước lâu ngày, tay vân vê hai hòn dái lủng lẳng của em, xoa nắn gậy thịt hồng hào làm chigiri bắn đầy tay gã.

gã tát mạnh vào mông chigiri, lật người em lại. vén mớ tóc rối mù để nhìn rõ khuôn mặt mà gã hằng mong nhớ. viên pha lê lấp lánh mà gã muốn đặt trong lòng kính, hết lòng cung phụng cưng chiều giờ đây lại quy phục dưới thân gã bày ra bộ mặt dâm dục đáng kinh tởm.

nhưng mà trớ trêu làm sao, khi em vẫn đẹp đến nhường ấy!

kaiser hôn em, nhẹ lắm, cái hôn phớt trên môi như chứa đựng ngàn vạn dây nhợi tình yêu chằng chéo, mà có lẽ giờ đây đã chẳng còn tồn tại.

thứ tình yêu mà gã luôn cho là cao thượng, thứ ái tình thoát ra ngoài cái bẫy tội lỗi đen ngòm mang tên dục vọng.

nhưng giờ đây, chính người gã yêu đã làm nhem nhuốc cái ý niệm thiêng liêng ấy của gã.

"chơi thuốc mê tôi rồi leo lên giường? em thèm đụ tới mức đó rồi à?"

gã bóp má em, buộc em nhìn sâu vào đại dương sâu thẳm nơi đáy mắt gã. nơi đó, chỉ độc nhất bóng hình người con trai tóc đỏ thơ ngây.

"ư-mm..."

kaiser thừa biết sức hút của gã. quyền lực, danh vọng, tiền bạc, tài năng, mã ngoài, gã đều có đủ. hiếm gì những kẻ muốn cởi truồng leo lên giường gã cuồng dâm.

nhưng gã chẳng hứng thú, thứ gã khát khao là tình yêu thật sự, là cậu con trai ngây dại đáng yêu của một tên nô bọc mang dòng máu tầm thường, dơ bẩn.

nhưng mà giờ đây, mộng vỡ tan tành.

người gã ao ước, khác hoàn toàn tưởng tượng của gã trước nay.

thế thì cứ hủy hoại cho thỏa căm hờn rồi vứt quách đi cho xong.

làm quen với cơ thể ngấm thuốc mê, gã lấy sức vùng dậy như con thú dữ đè chigiri dưới thân.

cả người em nóng bừng, khát cầu dục vọng cuồng loạn. kaiser vùi đầu vào hỏm cổ em hít hà như thế muốn đoạt hết mùi hương người đẹp lưu vào lá phổi. gã mút mát bờ môi căng mọng, đưa lưỡi khuấy đảo khắp vòm miệng em.

"hư-m... a"

chigiri không theo kịp tiến độ của gã, buông thả mình trong biển trời sung sướng mà ngài công tước mang đến cho em. thuận theo cái hôn, em nút lấy cái lưỡi ngông cuồng của kaiser, nước miếng gã không được chigiri nuốt kịp theo cằm chảy xuống ướt cả cổ em.

quần áo kaiser đã bị chigiri tướt sạch trong lúc gã mê man, trong khi trên người em vẫn còn chiếc áo sơ mi vẫn nguyên vẹn hàng cúc.

gã vừa rê lưỡi liếm láp khắp cổ em, một tay mân mê bên ngoài lỗ huyệt làm chigiri ngứa ngáy vặn vẹo không ngừng, tay còn lại cách một lớp áo xoa nắn đầu ngực vốn đã cương cứng của em.

"hu... hức... đừng mà ư-ưmm ngứa lắm... ha".

hai chân em vòng quanh eo gã, cọ đầu khất vào cơ bụng, đòi hỏi va chạm với con cặc nóng hổi của gã.

kaiser xé phăng chiếc áo sơ mi vướng víu, lao vào bú lấy bú để bầu ngực nhỏ xíu non mềm của em.

chigiri đầu óc mụ mị, chỉ còn biết ư hử kêu rên dưới gã đàn ông mà em vừa mới chê bai ban sáng.

khoái cảm phía trên cộng thêm sự trống vắng phía dưới càng làm em thêm khó chịu. chigiri định đưa tay tự thỏa mãn mình đã bị gã bắt bài ngăn lại.

kaiser chộp lấy hai tay em đặt lên đỉnh đầu, nhịn xuống ham muốn đâm vào cắm rút.

"cầu xin tôi đi rồi tôi sẽ cho em".

"hu- ức xin ngài mà... ư-mm làm ơn cho em..."

"cho em cái gì mới được?"

"cho em đi mà đi mà..."

chigiri khó chịu, nước mắt rơi lả chả, vùng vẫy dưới sự kiềm hãm của gã công tước khó chiều. nhưng vô vọng thôi, sức em làm sao thắng nổi gã.

"chơi em! đụ em đi mà!" chigiri dùng hết sức cọ sát lỗ dâm với tay gã "hưm... đi mà ưm đụ em đi, bằng con cặc thơm ngon của ngài ấy ư-ha..."

"như ý em".

như con thú dữ lao vào nuốt trọn con mồi, kaiser tóm lấy eo em nắc từng đợt mạnh bạo, hai hòn dái theo cú nắc của hắn như muốn chui vào lỗ huyệt.

"urgh sướng thật..."

cái lỗ dâm ướt át mềm mại bao trọn lấy cây thịt thô dài của gã, khít chặt như thể muốn được nuốt trọn từng giọt tinh dịch mà gã sẽ bắn ra.

"ư...ha ha nữa đi... mạnh nữa đ- ưm ha hưmm thích qu-"

nhìn đôi ruby đỏ bị dục vọng vấy bẩn làm gã điên tiếc không thôi. kaiser nghĩ, chơi sướng thế vứt đi thì tiếc lắm. hay là, cứ giữ lại làm món đồ chơi mua vui đi. bao giờ chán thì đá cũng chả muộn lắm.

nhưng mà, cái "bao giờ" của gã công tước, có lẽ sẽ chẳng bao giờ có.

.

mặt trời tỉnh giấc treo trên boong tàu, nắng mai rọi vào khuôn mặt mỹ miều đang say giấc nồng. trên giường chỉ còn mỗi chigiri, kaiser bỏ em đi đâu mất hút.

"thế là thằng chó chết đó gây ra à?"

cất cái giọng thâm trầm đối chất với tên hầu cận, kaiser dường như lần mò ra được kẻ đứng sau sự việc đêm qua.

làm gì có chuyện tự nhiên hyoma bò lên giường gã được, hơn ai hết gã biết rõ có hàng tấn âm mưu đằng sau.

"vâng, thưa ngài. tử tước virinskaia muốn hãm hại danh giá dòng dõi kaiser nên đã bày mưu tính kế để ngài lên giường với con trai tên hầu cận thấp hèn của bá tước karingaia. ngài ấy định giả vờ bắt quả tang để hâm dọa ngài nhưng đã bị tôi ngăn cản".

kaiser khoát áo choàng tấm, tựa lên thành tàu, đưa mắt nhìn biển cả mênh mông, có trời mới biết gã đang suy tính điều gì.

"thế mục đích của hắn là gì? và tại sao lại là hyoma?"

tên bề tôi trung thành cúi đầu trước gã, dòng dõi kaiser là thứ uy quyền mà kẻ thấp hèn như hắn có dùng cả đời phụng sự cũng không thấy hối tiếc.

"thưa ngài, ngài vẫn nhớ nàng natalia sere curaghina chứ ạ? nàng ấy là con gái công tước curaghin, tức là người đã ngỏ ý với phu nhân gả con gái cho ngài vào một tháng trước ấy ạ".

"à, cái lão già dai như đĩa đó à?"

"vâng, thưa ngài. mặc dù ngài đã nhiều lần từ chối nhưng công tước curaghin vẫn không chịu bỏ cuộc. và vì mối thâm giao giữa mẹ ngài và công tước phu nhân curaghin nên tuần trước gia đình ngài đã hứa suy tính về chuyện này. mặc dù chỉ cốt để nguôi ngoai nỗi phiền toái, nhưng nếu trong thời gian chưa hồi đáp lời ngỏ ý của công tước curaghin mà đã bắt gặp ngài lên giường với kẻ khác, đặc biệt là tên nô bọc thấp hèn thì sẽ được xem như tổn hại đến tiết hạnh công tước tiểu thư và cũng ảnh hưởng đến danh giá dòng dõi kaiser".

"thế là, tên virinskaia định mưu chước đe dọa nhầm moi móc kho bạc nhà ta đó à? cả quyền cao chức rộng nữa nhỉ? thế mà lại bị bắt bài, tiếc thật".

kaiser chặc lưỡi bỡn cợt, gã ta khinh bỉ tột độ loại người như thế. à, còn thêm trọng tội lợi dụng công chúa của lòng gã. tử hình thôi nhỉ?

"vâng, thưa ngài. còn về việc tại sao lại là chigiri hyoma thì tôi vẫn chưa điều tra ra được. có lẽ, cậu ta đang bị tử tước virinskaia lợi dụng".

"ờ ờ, lui đi".

tên hầu chần chừ, lần đầu trong cuộc đối thoại đưa mắt nhìn gã. đây thật sự là một vấn đề quan trọng. kaiser hiểu ý hắn, lại giở cái giọng cười bỡn cợt quen thuộc ra.

"ngươi muốn hỏi ta định làm gì với hyoma ấy à? ta sẽ cưới em ấy".

lạ đời thay con người tên công tước này. vừa tự nhủ rằng chỉ coi em là thứ đồ chơi rẻ tiền, chỉ xứng để gã chà đạp chán chê thì vứt. thế mà giờ lại đòi cưới em.

gã hoàn toàn có thể xem như chưa có việc gì xảy ra, có thể tùy ý giam giữ em nếu muốn. ngang nhiên cưới hỏi một tên mang thân phận thấp kém, cái giá mà gã phải trả là quá đắc.

"không thể được đâu, thưa ngài. thế còn tiểu thư natalya thì sao ạ? và hơn hết, ngài lại là con một, công tước và phu nhân sẽ nổi giận nếu ngài không thể duy trì dòng màu thiêng liêng này mất".

nhắc đến ba mẹ gã, ánh mắt kaiser căng ra, cũng dẹp hẳn cái nụ cười vẫn luôn trực chờ trên môi.

"biết thân biết phận đi. lên giọng dạy đời ai đấy? trở về mà báo ba mẹ ta lập tức viết thư từ chối lão curaghin đi".

tên bề tôi e dè, nhưng rồi chẳng thể làm gì khác được nữa. hơn ai hết hắn hiểu rõ tính công tước nhà mình. nếu kaiser đã muốn, dù trời có sập xuống gã cũng phải làm cho bằng được.

"vâng, thưa ngài".

***

to be continued

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro