Chương 4 : Đạo Sĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       "Thục phi, người làm cái gì cục đá này? Ngươi phải thích cục đá. Lão tử ta sẽ cho ngươi chạm vài mảnh ở suối trong núi sau. Nó sẽ đẹp hơn
gấp trăm lần đầu than đá. "Nhạc Ôn Hàn tự hỏi,cô gái của mình. Cô gái nổi tiếng sắc sảo, và không ai muốn lợi dụng cô ấy. Anh ta không chỉ mua sách vỡ mà còn coi viên đá đen như một báu vật.

    "Đừng làm rộn, ta chỉ thích cục đá này", Ôn Thư đã chen qua đám người bước đến cửa Tô Thanh Quan, cô gái hàng xóm Lưu Ninh từng quen Ôn Thư vẫn đợi ở cửa của Su Qing Guan với Anh trai và em gái.

     Kiếp trước, Ôn Thư sinh sống một đời mông lung, khi chết mới biết trên đời vẫn có người bất tử. Tuy rằng từ trong mộng tỉnh lại, dường như cách xa một thế giới, nhưng trong phòng bếp lại tìm thấy ma pháp dưới lò, tức là chuyện tu luyện trường sinh bất tử mà Trần Lãng nói có lẽ là sự thật.

        Bây giờ có cơ hội, cô sẽ không để tuột mất.

     Ôn Thư hạ quyết tâm, đêm nay sau khi xem lễ trở về, nhất định phải nghiên cứu linh thạch cùng hai quyển sách vỡ trong tay.

     Đã một lúc kể từ bữa tối, ánh hào quang đã mờ đi, bầu trời tối sầm, những chiếc đèn lồng trênn cây liễu được thắp sáng và đặt giữa những tiếng ồn ào, dù cao hay thấp, đám đông đủ màu sắc chen chúc nhau trong khoảng không gian thoáng đãng trước mặt Đền thờ Đạo giáo. Đi.

     Đất nước nơi Hoài Thành tọa lạc được gọi là Ruiguo, Ruiguo ủng hộ Đạo giáo và là một quốc gia chủ yếu là nông nghiệp.

     Lễ hội rồng lửa là một lễ hội được chỉ định bởi Hoàng đế Rui Jia, vị vua sáng lập, và cứ bốn năm một lần vào ngày thứ ba sau Hội Hạ, đó là Lễ
hội rồng lửa.

      Sau hội hè, gió thu là mùa lúa tai tượng, kê chín vàng, cũng là lúc dễ thu hút các loại sâu bệnh như cào cào ăn thóc, ăn cỏ.

     Hàng năm, thị trưởng mời các sư phụ của các đình chùa trong thị trấn đến chủ trì lễ cầu siêu và xua đuổi sâu bệnh, nội dung buổi lễ cũng giống nhau, đầu tiên thị trưởng mời một chậu kế hoàng cung được cấp từ kinh đô, và nơi đặt chiếc kê của đế quốc sẽ được dựng lên một ngày trước đó. Trong tháp gỗ.

     Cái gọi là kế hoàng gia là một loại gạo chất lượng cao chỉ được sản xuất ở Wuyue, Yanwu và những nơi khác của Ruiguo.

       Trong dân gian có lời đồn rằng nếu ăn loại kê hoàng kỳ này quanh năm có thể dưỡng da mặt, tăng cường cơ xương, tuy nhiên Ôn Thư chỉ cho rằng đó là tin đồn thất thiệt. một tác dụng thì bạn cần làm những gì bài thuốc bổ quý của sâm nhung hươu.

     Hơn nữa, Huangsu, thứ chỉ có thể được ăn bởi các quý tộc ở kinh đô và một số người có độC quyền trong nước, chỉ có thể được nhìn thấy một lần bởi những thường dân sống ở các thị trấn xa xôi như Ôn Thư tại Lễ hội rồng lửa, được tổ chức hàng năm. 4 năm, nói rằng nó đã được ăn.

       Điều kỳ diệu của Huangsu là nó chín sớm hơn gạo thường một tháng, khi gặp một loại gia vị có tên là Changxiang, nó sẽ tỏa ra một mùi thơm ngọt và giống như mùi thơm của gạo nấu chín, mùi hương này, có thể thu hút cả bầy châu chấu trong bán kính mười miles.

     Vào đêm lễ hội rồng lửa ngươi chỉ cần đặt cây kê hoàng đế lên phản và đốt lửa, khi cây kế hoàng để gặp lửa sẽ tỏa ra mùi thơm, cào cào trong vòng trăm km sẽ không đến quấy rầy mùa màng nếu họ nghe đủ mùi thơm.

      Cách tiếp cận như vậy nghe có vẻ hơi bí ẩn, nhưng nó cực kỳ hiệu quả.
Vì vậy, lễ thắp lửa của Lễ hội Lửa rồng có liên quan đến vụ thu hoạch mùa thu của toàn thị trấn. Vào mỗi buổi tối trong ngày Lễ hội Lửa rông
n, sau bữa tối, cư dân của thị trấn sẽ tự động dập lửa và đợi cho đến khi hoàng kê bốc khói nghi ngút, sau khi lễ xong sẽ mở lò trở lại để tỏ điềm lành.

     Hầu hết các nghi lễ đốt lửa trại đều giống nhau, đã diễn ra hàng trăm năm ở Ruiguo, thực tế mỗi thị trấn gần giống nhau, tần suất càng nhiều thì người dân càng ít vui hơn.

     Cũng có một câu nói trong Lễ hội rồng lửa rằng càng có nhiều người xem lễ thì lửa trại sẽ càng đặc biệt, điều đó có nghĩa là mùa màng năm nay của thị trấn sẽ tốt hơn.

     Để tăng không khí lễ hội, mỗi thị trấn đều có trái tim và linh hồn của mình, một số thị trấn có tài nguyên phong phú thậm chí còn thuê một đo
làn kịch đặc biệt. Ba ngày trước Lễ hội lửa rồng, một sân khấu đã được dựng lên để thu hút sự nổi tiếng.

     Và năm nay, thị trưởng của Hoài thành cũng vắt óc ra trước khi nghĩ ra một mánh lới quảng cáo hấp dẫn. Nửa tháng trước đó, ông đã có mặt ở ba thị trấn và bốn thị trấn và nói về cách để kích hoạt Lễ hội Lửa rồnh ở Hoài thành., Thay vì người ta thắp đèn nhưng lại mời rồng lửa trên trời về thắp đèn cho sáng lại.

          Ngay khi tin tức được đưa ra, huống chi ba thôn cùng xóm, ngay cả các quận lân cận cũng đã hoảng hốt, những năm trước, lễ thắp đèn ở Hoài thành đã bị kích động bởi những người quan sát tỉnh táo chủ trì buổi lễ.

         Hoài thành nhỏ, ma lực ở đâu mời rồng lửa thắp đèn vậy? Ngoại trừ thị trưởng Hoài thànb và Tô Thanh Quan, không ai khác biết câu trả lời.

     “Tối nay rất đông người.” Sau khi cùng Lưu Ninh gặp mặt, Ôn Thư nắm tay cô, dựa vào Nhạc Ôn Hàn dẫn đầu, vượt qua đám người, chen chúc đến nơi gần nhất đến đài xem.

         Hoài thành là một thị trấn biên giới với không quá 500 hộ gia đình và chỉ có hai đường phố chính.

         Chuyến thăm Hải Khẩu lần này của thị trưởng không chỉ thu hút hơn một nửa người dân thị trấn, mà còn thu hút hơn một nghìn khán giả từ các làng khác.

         Ôn Thư và Lưu Ninh tìm thấy nhiều gương mặt lạ trong đám đông.
"Không, tôi e rằng có hàng trăm người. Thảo nào sáng nay nhà trọ đóng cửa, trước giờ hết chỗ." Tối nay Ôn Hàn có hai cuốn sách kho báu,
và anh nghĩ rằng nhà trọ đã đầy, và anh có thể kiếm thật nhiều tiền, Hoa nở rộ trong lòng, cánh tay khá vững chãi dang ra chặn đứng những người đang chen lên từ phía sau.

    “Ôn Thư, cô xem có một đạo sĩ kỳ lạ ở đằng kia.” Lưu Ninh là bạn chơi của Ôn Thư, cô mười ba tuổi, sau hai năm sẽ gả đến thị trấn lân cận, sau đó Ôn Thư ở bên cạnh cô. . Ngay cả một cái loa cũng không biến mất. Ôn Thư chắc chắn sẽcảm thấy có chút xúc động khi đi dạo cùng những người bạn cũ trong đêm nay.

     Điều mà Lưu Ninh đang đề cập đến là một đạo sĩ nhỏ đang đứng dưới đài quan sát.

       Chính là đạo sĩ từ thị trấn chủ trì lễ tế tối nay, đạo sĩ nhỏ ăn mặc khác với những đạo sĩ khác, nổi bật giữa đám đông.

       Đền Suqing là ngôi đền Đạo giáo duy nhất trong thị trấn, có một sự phụ, hai đạo sĩ và ba đền thờ Đạo giáo. Ngoài Guanzhu đội vương miện, Các đạo sĩ Đạo giáo và Guantong thông thường hầu hết đều mặc những chiếc bánh bao của Đạo
giáo, với chiếc khăn Ge màu đen- vàng trên đầu,mặc một bộ quần áo đơn màu cánh sen trắng và mặc một chiếc áo gi-lê màu xanh ngọc.

     Phong cách của đạo sĩ nhỏ giống với đạo sĩ Tô Thanh, nhưng màu sắc có chút khác biệt, tay nghề tinh xảo hơn, Ôn Thư không đoán được tiệm may nào trong thị trấn có thể sản xuất loại quần áo đó.

     Vị đạo sĩ nhỏ tuổi chừng mười sáu mười bảy, trên mặt không có râu, dáng người cao gầy, tóc buộc một cái kẹp tóc màu bạc, thân mặc áo bào đen. Cổ tay áo rộng có thêu hoa văn hình ngọn lửa cạn, y phục rủ xuống mắt cá chân, lướt qua đám người.

       Hoài trấn có rất nhiều người ra vào, Ôn Thư lại chưa từng nhìn thấy tiểu đạo sĩ ở trong trấn, cho nên khó tránh khỏi có chút bối rối. Cô giả vờ đi về phía trước để có thể quan sát rõ hơn buổi lễ nên đã gọi Ôn Hàn đi về phía trước.

     Phía sau lại là một đám đông khác, Ôn Thư chen lấn đi, bỏ ngoài tại những lời than thở, mấy tuần liền chen lấn đến vị trí của tiểu đạo sĩ, khi dừng lại thì thấy vị đạo sĩ nhỏ mặc y phục, lễ phục đã biến mất. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro