Lời Kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một kẻ cô đơn thích đâm
Ở đáy bóng tối này ai thấu.
Trách đời đầy rẫy những thương đau
Cô độc giữa trời tự ta sầu.

Tôi nhìn lại quá khứ để nhận ra rằng : tôi là bị ép buộc với đống tiêu cực, tôi không chịu nổi sự dày vò của nó kể từ khi mà tôi có thói quen đọc sách về tâm lí. Sách nói về mọi thứ trên trái đất này. Từ những việc siêu nhiên đến những thứ mới lạ mà tôi chưa bao giờ biết.

Hãy cứ yên tâm mà bước về phía trước, có lúc ta cũng phải quay đầu nhìn lại khi nghĩ rằng bản thân mình là một thứ vô dụng và nhìn đi, trong khoảng thời gian đó chúng ta đã trải qua những gì. Ta có thể luyến tiếc quá khứ nhưng vẫn đi tiếp về tương lai, đừng bao giờ ngoảnh đầu liếc nhìn tương lai rồi lại chạy thật nhanh về phía quá khứ. Một lần nữa hối hận, một lần nữa thương đau….

Vì sao Doraemon đã biết trước được hậu quả của mình sau khi cho Nobita mượn bảo bối mà chú mèo máy vẫn cứ mềm lòng giúp anh bạn của mình ? Cũng việc bạn biết nó rất đau lòng nhưng vẫn cố chấp chọn ở lại ? Chúng không có lỗi, lỗi là do hoàn cảnh đưa đẩy bạn hay lỗi là do bạn quá hiểu chuyện ?

Tận hưởng cuộc sống của mình, làm những gì mình thích vì “ Ta chỉ sống được một lần trên đời, suy nghĩ lắm chi em ơi.” — Thịnh Suy — cứ hồn nhiên, vô lo vô nghĩ, cứ tươi cười vì tương lai vẫn còn nhiều thử thách dành cho bạn. 

“Tuổi trẻ. Thời học sinh. Thiếu nữ/Thiếu nam. Thanh niên. Những nét đẹp trong cuộc đời, hãy trân trọng nhé, vì khi đi qua rồi, nó sẽ không quay lại.”

“Đời loài người này ngắn lắm, tứ chi ai ôm hết âu lo ? Sống như ta chưa từng được sống, cầm bàn tay nhau đi qua đêm dài.” — Bài Ka Tuổi Trẻ | Tam ca PKL —

 
Tại sao cứ tự ngược ?
Hãy tiến về phía .
Mặc gai thép, cứ bước
Rồi ta sẽ làm được.

Tạm biệt !




          

                                                                  5
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro