END

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đi mời rượu tất cả mọi người xong, Thùy Trang vẫn cười rất thoải mái. Trong lòng nàng đang vui sướng ngất trời, còn Diệp Lâm Anh thì thấy lo lắng cực kỳ, cô vẫn còn nhớ như in các giao hoan trước đây của hai người, chỉ có bốn chữ để miêu tả thôi: điên cuồng mất trí!

Cô cảm thấy nhất định tối nay mình sẽ không được yên ổn.

Hay cứ nói thẳng ra là hôm nay mệt quá không muốn làm? Thế cũng đâu phải nói bừa, hôm nay thực sự là rất mệt mà!

Thế nhưng điều gì phải tới chung quy cũng sẽ tới. Khi màn đêm buông xuống, các khách khứa đều đã về hết rồi, Thùy Trang bắt đầu xoa hai tay, đôi mắt thì tỏa sáng. Đừng nói là Diệp Lâm Anh , mà đến cả Ông Nguyễn và Thành cũng không thể nhìn nổi, không phải chỉ là một nghi thức kết hôn thôi sao, nàng đúng thật là, chẳng phải đã đăng ký kết hôn và ngủ cùng nhau từ lâu rồi à.

Họ đâu có biết, Thùy Trang đã phải kìm nén mấy tháng rồi, khó khăn lắm mới được Diệp Lâm Anh động chạm, sao mà không kích động cho được!

...

"Chờ... Chờ đã!" Đến tối, hai người vào phòng ngủ, chưa gì mà Thùy Trang đã bắt đầu nôn nóng, Diệp Lâm Anh nhìn nụ cười rạng của nàng. "Vẫn chưa tắm mà!"

Phòng cưới chính là phòng của Thùy Trang , được trang trí trông rất vui mừng, trên giường còn trải đầy cánh hoa hồng, trong phòng còn đốt cả dầu thơm, ánh đèn mờ ảo, cực kỳ có không khí lãng mạn, Thùy Trang vừa vào phòng đã nổi thú tính.

"Không phải Diệp Anh nói sẽ chiều em sao hết sao?" Thùy Trang vừa chu môi vừa sờ soạng. "Chúng ta làm một lần trước, sau đó mới tắm được không?"

"Nếu chị đồng ý chỉ làm một lần, vậy thì làm trước." Diệp Lâm Anh trưng ra vẻ mặt hung dữ. "Trước hết phải nói rõ đã, nếu chị tắm xong mà đổi ý thì sau này đừng hòng em chạm vào chị!"

"Ếh ~..." Thùy Trang hơi chột dạ. Vừa rồi dự tính của nàng chính là cứ đồng ý trước, làm một lần xong rồi tắm, sau đó sẽ làm thêm mấy lần ~ Ai dè chút tâm tư nho nhỏ đó đã bị Diệp Lâm Anh vạch trần luôn.

"... Vậy thì tắm trước cũng được." Thùy Trang cười tủm tỉm cầm tay Diệp Lâm Anh. "Đi thôi."

Diệp Lâm Anh cảm thấy vẻ mặt Thùy Trang không hề đứng đắn chút nào, nụ cười đó khiến cô bất an, thế nhưng nghĩ lại thì không tìm ra vấn đề nằm ở đâu, trăm mối không lý giải được. "Đươc rồi, em đi tắm trước." Nói xong thì cầm áo ngủ vào phòng tắm.

Một phút đồng hồ sau.

"Thùy Trang, tại sao cửa phòng tắm bị hỏng khóa vậy?" Diệp Lâm Anh cảm thấy thật không hay ho.

Thùy Trang cười mỉm trả lời: "À, có lẽ là do lâu năm rồi, không phải lo, dù sao trong phòng cũng chỉ có hai chúng ta. Diệp Anh yên tâm, lúc Diệp Anh tắm em sẽ không cho người khác vào phòng đâu."

Diệp Lâm Anh : Lâu năm cái đầu chị đấy! Hôm qua rõ ràng vẫn còn rất tốt, nhất định là nó bị phá hỏng đấy biết không! Chị có còn chút khí tiết nào không hả?

Hơn nữa em vốn dĩ không sợ người khác vào phòng. Trong căn phòng này còn có người nào khác nguy hiểm hơn chị tồn tại sao? Không hề có!

Không thể vui vẻ nổi!

Diệp Lâm Anh biết bây giờ có nói gì cũng vô ích, nếu cô thật sự bảo Thùy Trang không được vào, chắc chắn Thùy Trang sẽ không nghe theo đâu.

Quả nhiên, không được bao lâu Thùy Trang cũng cầm áo ngủ đi vào phòng tắm.

Diệp Lâm Anh : "..." Lần này không phải là muốn chơi cosplay phòng tắm chứ...

"Cùng tắm cùng tắm." Thùy Trang hăng hái đến gần. "Hôm nay là ngày vui của chúng ta, chúng ta cùng tắm để chúc mừng."

Sau một phút.

"Tiểu Diệp, để em cởi áo cho Diệp Anh đi."

"Tiểu Diệp, để em cởi quần cho Diệp Anh đi."

"Tiểu Diệp, để em tắm cho Diệp Anh đi."

...

Thùy Trang vừa mới vào phòng tắm đã sán đến gần động tay động chân.

"... em muốn tắm một mình được không?" Diệp Lâm Anh không hề muốn tý nào, ở trên giường thì OK hết, nhưng trong phòng tắm thì cứ cảm thấy xấu hổ không có tiết tháo.

"Không phải Diệp Anh đã hứa đến tối sẽ chiều em hết sao. Lúc nãy Diệp Anh đã đồng ý tắm trước rồi, đến giờ Diệp Anh nên chiều em mới đúng chứ?" Hiện tại Thùy Trang đã có "thánh chỉ" rồi, nên chả sợ cái gì hết.

Diệp Lâm Anh không còn cách nào cả, đành phải lùi lại một bước cầu xin: "Vậy để em tắm trước một lần được không?" Xem ra không thể trốn thoát rồi.

"Hôm nay Diệp Anh quá mệt rồi, để em tắm giúp Diệp Anh đi." Thùy Trang đã chảy nước miếng tí tách, bật vòi hoa sen lên rồi ôm cổ Diệp Lâm Anh áp sát vào người, quần áo hai người đều ướt sạch.

"Chờ... Chờ một chút." Diệp Lâm Anh còn chưa chuẩn bị gì hết, không phải nên tắm trước sao, dù sao chị cũng phải cho em tắm một lần đã chứ.

Thế nhưng chỉ một lát sau cô đã không thể từ chối được. Cảm giác quần áo ướt nhẹp dính chặt vào người không dễ chịu chút nào, nhưng lại có một loại cảm giác bị trói buộc thật khác lạ, cơ thể hai người có thể dính sát vào nhau.

"Ưm. . . " Diệp Lâm Anh lại bắt đầu trở nên bá đạo lưu manh, ôm eo Thùy Trang hạ nụ hôn nóng bỏng, Thùy Trang rên nhẹ trong cổ họng. Diệp Lâm Anh vươn tay xoa nắn hai khoả ngực Thùy Trang cách một lớp áo, nơi đó đã hơi run rẩy: "Tiểu Trang, chị đã muốn rồi?."

Đã đến nước này rồi, lại còn là ngày kết hôn, Thùy Trang cũng uốn éo thân thể, cũng ưỡn người ra đón nhận Diệp Lâm Anh , hai bầu ngực phập phồng dính sát lồng ngực Diệp Lâm Anh .

"Em cởi quần áo giúp chị được không?" Diệp Lâm Anh nhẹ giọng dụ dỗ.

"... Ừm."

Rất nhanh sau đó, Thùy Trang bị cởi sạch sẽ, bên dưới thật sự rất hăng hái, hai má đỏ hồng, ánh mắt mê ly.

"Tiểu Trang, có phải chị rất thích làm lúc tắm không?" Diệp Lâm Anh nhân lúc Thùy Trang không để ý, đổ rất nhiều sữa tắm ra lòng bàn tay, sau đó tắt vòi hoa sen đi, bắt đầu thoa sữa tắm lên khắp người Thùy Trang . "Em tắm cho chị."

Lúc này Diệp Lâm Anh đang đứng phía sau Thùy Trang, hai bàn tay đầy sữa tắm của cô dạo chơi qua lại trước đôi ngực nẩy nẩy của Thùy Trang, nửa người dưới vẫn còn mặc quần không ngừng cọ vào cặp mông Thùy Trang .

Thùy Trang để mặc cho Diệp Lâm Anh điều khiển mình, Diệp Lâm Anh đã hứa sẽ chiều mình, bây giờ mặc kệ cô tuỳ thích, khi bàn tay chứa đầy sữa tắm của Diệp Lâm Anh dời xuống bụng nàng, ý thức của nàng đã không còn rõ ràng: "Sờ... Sờ em, Diệp Anh , xin Diệp ." Diệp Lâm Anh bỗng trở nên thật xấu xa, chỗ nào cũng sờ, nhưng lại không sờ vào tiểu âm huyệt, thật muốn quá...

"Tự chị có tay mà ~" Diệp Lâm Anh hoàn toàn không quan tâm, vẫn chỉ vuốt ve làn da ở bụng nàng.

Thùy Trang sắp mếu tới nơi, nhưng mà Diệp Anh sờ mới thoải mái!

Diệp Lâm Anh biết Thùy Trang nôn nóng, hơi cong khóe môi lên, nói nhỏ vào tai nàng: "Muốn em sờ cũng được, Trang phải nghe lời em đấy!"

"Vâng!" Thùy Trang trả lời còn nhanh hơn bất cứ thứ gì khác.

"Nào, nằm xuống đất." Diệp Lâm Anh kéo một chiếc khăn tắm trải xuống nền đất.

Phải nằm xuống đất sao? Tuy rằng Thùy Trang không hiểu lắm, nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm xuống, có khăn tắm rồi nên không sợ lạnh.

"Gập chân lại." Diệp Lâm Anh bắt đầu cởi quần áo mình, bữa tiệc lớn ở ngay trước mắt, cô đã sốt ruột lắm rồi.

"Gập chân?" Thùy Trang mê muội. "Gập thế nào?" Mới hỏi xong, nàng đã nhìn thấy toàn bộ của Diệp Lâm Anh, vóc người thì nàng không chú ý lắm, nhưng mà Diệp Anh lấy cái thứ "đồ chơi" hai đầu đó khi nào vậy? trong ánh mắt nàng chỉ toàn hình ảnh của cái phân thân to lớn như thật đó.

Thùy Trang cảm thấy trong cơ thể mình có một cái công tắc nào đó được bật lên, lần trước đã được Hoàng Khương khẩu giao, nàng không hề ghét cảm giác ấy, ngược lại còn thấy rất thú vị

Diệp Lâm Anh lại đổ một đống sữa tắm ra tay rồi quỳ gối xuống khăn tắm, sau đó thì bôi hết lên chân Thùy Trang . Cô bôi theo cách rất tình sắc, từ gốc đùi đến tận mắt cá chân, toàn bộ hai chân đều là sữa tắm, bọt xà phòng trơn trắng khiến cho hai chân trông càng dụ hoặc hơn.

Đợi đến khi hai chân đã được thoa sữa tắm từ trên xuống dưới rồi, Diệp Lâm Anh gập một chân Thùy Trang lại, rất nhiều bọt xà phòng nổi lên ở chỗ gập đầu gối.

Thùy Trang kinh hãi có phần thích thú: "Không phải Diệp Anh____"

Nàng còn chưa hỏi xong, Diệp Lâm Anh đã cho "đồ chơi" vào trong chỗ gập chân, trong miệng còn phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.

Diệp Lâm Anh thật sự rất thích phần đùi của Thùy Trang, cô giống như vẫn chưa ăn đủ, lần này đổi sang chỗ khác để tiếp tục.

Lúc ban đầu, Thùy Trang còn cảm thấy vô cùng lạ lẫm, thế nhưng một lúc sau cũng phải thỏa hiệp, trong lúc Diệp Lâm Anh chân giao cũng không quên Thùy Trang , tay trái cô đang nhẹ nhàng xoa nắn khoả ngực cho Thùy Trang đây.

Thùy Trang cảm thấy cosplay tạp dề và khẩu giao lần trước đã là cực hạn trong việc làm tình rồi, nhưng không ngờ còn có thể thế này. Nàng nằm trên mặt đất, có thể nhìn thấy rõ ràng mọi hành động của Diệp Lâm Anh , phần hông chuyển động, "đồ chơi" tím đỏ hết rút ra lại cắm vào, và cả vẻ mặt sung sướng...

Nếu cái to đùng kia có thể đi vào trong người mình thì tốt quá rồi, Thùy Trang nhận ra phía trước đã không thể thỏa mãn mình nữa, nàng muốn Diệp Lâm Anh đi vào.

Diệp Lâm Anh ôm chân Thùy Trang chen phân thân vào đó hơn hai mươi phút mới rút ra, cô cảm thấy tiểu Diệp đã rất muốn bắn, nhưng vẫn cố nhịn được. Lúc này cô không chỉ chơi đùa chân Thùy Trang, Diệp Lâm Anh cho phân thân đồ chơi của mình dạo chơi khắp toàn thân Thùy Trang, đầu tiên là lòng bàn chân, sau đó là cẳng chân, tiếp đến là phần eo, cô còn chọc mấy cái vào lỗ rốn nho nhỏ nữa.

Sau đó chính là nửa thân trên. Phân thân vĩ đại chậm rãi di chuyển lên trên trong ánh mắt đầy khát vọng của Thùy Trang, cánh tay, nách, kế tiếp là đến khoả ngực cực kỳ mẫn cảm của Thùy Trang, thậm chí Diệp Lâm Anh còn để đầu vú đỏ thẫm kia nhắm vào đúng lỗ nhỏ của mình. Chính vào lúc này, Thùy Trang đã ra luôn, nàng còn chưa được sờ mấy cái đã bắn, bởi vì hình ảnh ở ngực thật sự kích thích quá mức, nàng căn bản không thể nhịn nổi.

Diệp Lâm Anh cười khẽ, lại ma sát ở đầu vú Thùy Trang thêm mấy cái, sau đó thì chuyển phân thân đến bên gò má mà cô khát vọng nhất.

Hình ảnh như vậy, đối với Thùy Trang mà nói là một sức hấp dẫn cực lớn, nàng không nhịn được bèn há miệng ra, mong muốn Diệp Lâm Anh có thể cắm vào.

Ánh mắt Diệp Lâm Anh đỏ lên, Tiểu Trang đã thế này rồi thì làm sao cô chịu được, đột ngột lật thân thể nàng lại xông thẳng vào trong, âm huyệt cũng đã chảy đầy dịch trong suốt, trơn dính mà cũng chặt khít, khiến cô tiêu hồn như bay lên thiên đường vậy...

Đầu tiên hai người làm trên mặt đất, rồi làm một lần trong bồn tắm, sau lại ra khỏi bồn tắm chống vào tường làm...

Làm đến tận 3 giờ sáng, Thùy Trang đã ngất xỉu, một giờ cuối cùng hầu như không hề có ý thức.

Sau khi xong việc Diệp Lâm Anh mới lo: Tiểu Trang sẽ không cho mình động chạm chứ?

Thùy Trang bị ăn hết lần này đến lần khác trong phòng tắm, trước khi bất tỉnh, nàng chỉ còn một cảm thụ duy nhất đối với hôn lễ hôm nay: Mệt!

...

Ngày kết hôn thứ hai, vốn đã hẹn trước là sẽ cùng ăn bữa cơm với những họ hàng thân thích có quan hệ tốt, nhận biết làm quen nhau, thế nhưng Thùy Trang không thể dậy nổi.

Nàng vô cùng lưu luyến cái giường, hiện tại thì đi đường cũng là một vấn đề lớn, đi quá hai mươi mét tuyệt đối sẽ ngã xuống.

Cuối cùng, một mình Diệp Lâm Anh ra mặt đại diện cho cả hai, tình cảnh lúc ăn cơm như thế nào thì Thùy Trang không biết, thế nhưng cậu biết rõ, đây tuyệt đối là lần cậu phải mất mặt nhất trong đời! Bao nhiêu mặt mũi đều bị Diệp Lâm Anh vứt sạch rồi!

Diệp Lâm Anh thì luôn mang nét mặt hồng hào, tinh thần sáng láng, mọi người nhìn trong mắt hiểu trong lòng, nghĩ rằng hai người này thật sự là ân ái.

Có điều mọi người không thấy được, trên cánh tay Diệp Lâm Anh có hai dấu răng rất sâu, là sáng nay bị Thùy Trang cắn, cậu thật sự bị chọc tức rồi. Diệp Lâm Anh tuyệt đối không hề thấy đau, anh còn rất hưởng thụ sự tra tấn ngọt ngào này, cho đến cuối cùng Thùy Trang cũng không dám cắn nữa, nhìn nụ cười mỉm đó của đối phương, không phải đã bị bật cái công tắc kỳ quái nào rồi chứ?

Mấy ngày sau chính là nhận biết họ hàng, giới thiệu bạn bè. Dưới sự dẫn dắt của Diệp Lâm Anh, Thùy Trang được làm quen với rất nhiều người, đặc biệt thú vị chính là, kỳ nghỉ Quốc khánh vừa trôi qua, trước khi đi hưởng tuần trăng mật, hai người còn đến công ty một chuyến.

Là đến để phát bánh kẹo cưới ấy mà!

Đây là chuyện gần dân nhất mà Diệp Lâm Anh từng làm, anh đưa Thùy Trang đi khắp các tầng lầu để phát bánh kẹo cưới. Cô và Thùy Trang phụ trách phát, lại nhận được rất nhiều lời chúc phúc.

Còn người khổ cực nhất chính là mấy người Hoàng Khương. Hoàng Khương và hai trợ lý của cô, thêm cả sáu thư ký của Diệp Lâm Anh nữa, đều bị kéo tới làm cu li.

Lão đại trực thuộc của mình đích thân điều động, bọn họ còn có thể ngồi trong văn phòng nhàn hạ chắc? Đương nhiên là phải nhanh nhẹn làm việc rồi, vì thế nhiệm vụ đẩy các thùng bánh kẹo cưới được giao cho họ, thật sự là nói đến đều phải rơi lệ.

Cũng may là bọn họ không phải thật sự khuân vác các thùng bánh kẹo đó, chỉ cần đặt lên xe đẩy là được, lên xuống bằng thang máy, vô cùng thuận tiện, nếu không nhiều bánh kẹo cưới như thế, họ sẽ mệt chết mất!

Phát bánh kẹo cưới xong, Hoàng Khương xoa bóp hai vai, nói với Thùy Trang với vẻ đầy tội nghiệp: "Tôi nói này lão đại, bao giờ cô mới về làm việc vậy. Gần đây anh chỉ giải quyết mấy dự án, tất cả những chuyện khác đều giao cho tôi, anh có còn nhân tính nữa không? Diệp Lâm Anh, cậu nói xem có đúng không?" Hoàng Khương muốn kéo Diệp Lâm Anh về làm đồng minh.

"Yên tâm đi, sẽ rất nhanh thôi. Chờ tôi và Diệp Lâm Anh hưởng tuần trăng mật về xong là khôi phục công việc như bình thường, chắc khoảng hai tuần." Tâm tình Thùy Trang cực tốt cho Hoàng Khương một kích trúng tim.

Hoàng Khương: "..." Anh đã không thể sống yên được nữa rồi!

Địa điểm hưởng tuần trăng mật đã được quyết định từ trước, là ở đảo Bali.

Sau ngày đến công ty phát bánh kẹo cưới, hai người xuất phát đến đảo Bali, bắt đầu trải qua hành trình hưởng tuần trăng mật trong hai tuần của mình.

Xuyên qua cửa sổ máy bay, ngắm nhìn những đám mây trắng và bầu trời bên ngoài, Thùy Trang cảm thấy trái tim mình như đang bay lên cao. Diệp Lâm Anh nhìn nét mặt vui sướng của nàng, hơi cong khóe miệng lên cười.

Bàn tay hai người nắm chặt lấy nhau.

Nhất định chúng ta sẽ luôn hạnh phúc như bây giờ đúng không...

Đảo Bali ơi, chúng tôi đến đây!

-----------

Hoàn truyện rồi! Cảm ơn mọi người đã ghé xem và ủng hộ cran 🎉

Hẹn gặp mọi người ở fic khác (~o ̄3 ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro