7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, Pond chủ động qua nhà Phuwin đón cậu. Tiện thể đi tới đồn cảnh sát để lấy tư trang về.

- Đây, cảm ơn lần nữa vì đã hợp tác điều tra!

- Vâng!

Tới công ty, mọi người đang tán gẫu cũng phải cúi chào khi chủ tịch bước vào. Tối qua thức khá khuya nên cậu có chút mệt mỏi, thế nên Phuwin ra ngoài để pha cho bản thân một cốc cà phê.

- Phuwin!

Khi nghe có người gọi mình, cậu giật mình quay lại. Thấy được khuôn mặt của người kia, cậu cảm thấy chán ghét.

- Có chuyện gì?

Phum nhìn được thái độ của cậu thì bất mãn.

- Này, dù sao vai cấp tôi cũng lớn hơn cậu, nói chuyện cho tử tế!

- Vậy anh đây đã tử tế chưa vậy??

Phuwin khinh bỉ trả lời, loại người đểu cáng như vậy cậu gặp nhiều rồi.

- Cậu?!

Hắn nắm chặt lấy cổ tay cậu, cậu vùng vẫy cố gắng thoát ra.

- BỎ RA!! Tên khốn này!!!

- Chửi tôi sao, lần trước thấy cậu ra vẻ yếu đuối lắm cơ mà. Lần này mạnh miệng nhỉ!?

Bỗng nhiên cửa mở ra, Pond bước vào trong đấm một cái điếng người vào bản mặt thối tha đó.

- Tao nói mày bao nhiêu lần là đừng có đụng vào người của tao mà? Lỗ tai mày để trang trí hả???

- Má thằng chó, không phải mẹ mày cũng đụng vào đồ của người khác sao. Ra vẻ cao quý nhưng chẳng khác gì điếm!

Pond tức giận trước lời nói đó, tay anh nắm chặt nổi hết gân xanh. Anh tiến tới cầm lấy hai bên cổ áo Phum nhấc lên.

- CẤM MÀY ĐỤNG ĐẾN MẸ TAO!!

Thấy tình hình không ổn, Phuwin lao đến cản lại.

- Thôi được rồi, Pond thả ra đi!

Anh lúc này đang mất bình tĩnh, hất cánh tay cậu ra khỏi người mình. Nhưng vì lực quá mạnh nên Phuwin cũng theo đó văng ra đụng vào bàn. Ly cà phê lúc nãy cậu pha cũng rơi xuống bàn tay của cậu. Pond thấy tay cậu bị phỏng nên cũng buông tay ra, chạy đến chỗ Phuwin.

- Có sao không?

Thấy cậu không trả lời, nhưng ánh mắt cậu nhìn anh đầy sự sợ hãi. Khi thấy anh lại gần, Phuwin bất giác lùi lại. Khiến anh cảm thấy tội lỗi, tên Phum thấy vậy cũng lên tiếng châm chọc.

- Haha, đây mới chính là bản chất thật của mày! Phuwin, mày nên nhớ kỹ điều này, nó cũng khốn nạn không khác gì tao!!! Haha.

Hắn cười cợt rồi rời đi, Pond đứng đó bất động, tay vẫn đang cuộn tròn hình nắm đấm. Sợ anh sẽ đuổi theo mà đánh nhau, Phuwin đưa tay chạm vào bàn tay to lớn ấy. Ánh mắt từ sự sợ hãi chuyển thành sự cầu xin, Pond thấy vậy tay đã thả lõng hơn.
________________

Bây giờ cả hai đang trong phòng làm việc của Pond, anh đang sơ cứu cho bàn tay đang bị bỏng của cậu.

- Cậu nhớ bôi thuốc, không thì sẽ có sẹo!

- Uhm, tôi biết rồi.

Anh đứng lên, cất hộp y tế vào ngăn tủ, anh lại ngồi xuống kế bên Phuwin.

- Tôi...tôi xin lỗi!

- Không sao, tôi biết lúc đó anh chỉ đang tức giận thôi mà!

-......

- Với lại lời vừa nãy hắn nói, tôi không tin đâu, anh tốt hơn hắn nhiều!!!

Bấy giờ, Fourth mở cửa bước vào, hai tay cầm theo nhiều túi đồ.

- Ồ, chào P'Phuwin nha, P'Pond à, tối nay anh có rảnh không?

Thấy anh em người ta nói chuyện nên cậu ra ngoài, tiếp tục làm việc.

- Tối nay sao, uhm...chắc là rảnh khoảng 7 giờ tối. Mà có chuyện gì à?

- Sao, hôm nay là ngày gì anh cũng không nhớ là sao!!

- Hôm nay?

- Sinh nhật của anh đó P'Pond!!!!

- À, giờ mới nhớ.

- Vậy tối nay, 7 giờ ở chỗ cũ nhé, em đợi anh. Bây giờ em về đây, bye!

Pond gật đầu, Fourth cũng đã ra về, anh tiếp tục công việc của mình.
______________

- Về rồi à, hôm nay muộn hơn mọi lần.

- Tại bữa nay nhiều việc, sao, mày ăn cơm chưa?

- Tao đang đợi mày về đó!!

Phuwin mệt mỏi ngã người xuống sofa, Gemini cũng nhanh chóng lấy đồ ăn ra quay nóng. Dọn đồ ra bàn ăn, cả hai ngồi xuống. Để ý đến bàn tay của cậu, Gemini liền hỏi.

- Tay bị gì thế?

- Bị phỏng thôi!

- Làm gì mà bất cẩn thế! Cẩn thận đi, tí tao thay băng cho!

- Ừ, ăn đi!!!!

Sau giờ ăn, Gemini ân cần bôi thuốc cho Phuwin, thấy vẻ mặt nghiêm trọng của nó, cậu nói.

- Không cần bày ra vẻ mặt kiểu đó đâu, vết thương nhỏ thôi mà!

- Nhỏ của mày là phồng rộp lên như vậy hả?

-......

- Xong, lên tắm đi, đừng để đụng nước, ngủ sớm một chút, làm việc thì nhiều ngủ thì ít.

- Tao biết rồi!!

Khoảng 11 giờ tối

- Này đi đâu vậy, đã bảo ngủ sớm mà!

- Tao có chút việc, tao đi đây!!

- Việc gì giờ này? Với tên sếp kia à?

- Mày không cần biết!!

Nói xong Phuwin chạy đi liền, không đợi Gemini có thể hỏi thêm câu nào nữa.

- Nhìn bộ dạng đó chắc mình nói đúng rồi!

Gemini lẩm bẩm, cậu thở dài.
______________

Sau khi Pond về nhà, anh nhanh chóng thay đồ, khi xuống nhà đã thấy Fourth đang ngồi đợi anh.

- Đi thôi!!

Anh chở em bằng con xe đắt tiền đầy sang trọng. Ai ai cũng phải lóe mắt trước sự giàu có của anh, tài giỏi, nhiều tiền, một từ hoàn hảo.

- Xin chào anh Naravit và cậu Nattawat, bàn mà hai người đặt ở phía này ạ!

Hai người đi theo sự hướng dẫn của phục vụ mà đi tới bàn của mình. Nhà hàng bắt đầu lên những món mà Fourth đã đặt trước. Họ rót rượu cho anh và em, là một chai rượu vang đắt đỏ.

- Em gọi toàn món anh thích đó!

- Cảm ơn em nha!!

- Ôi, cảm ơn cái gì trờiii, sinh nhật anh mà. Hehe.

Anh em Pond ăn uống vui vẻ, trong cái gia đình không có chút tình người đó, chỉ có Fourth là người mà anh tin tưởng và yêu thương nhất. Em ấy ghét sự tranh chấp trong chính trị, thế nên em không hứng thú với công ty to lớn ấy. Ngược lại còn rất chán ghét nó, em thấy Pond, anh trai cùng cha khác mẹ của em vẫn sẽ là người phù hợp nhất với chiếc ghế chủ tịch.

Sau khi ăn xong, Fourth còn đòi Pond chở đến trung tâm thương mại để mua quà cho anh. Đi từ cửa hàng này đến cửa hàng khác, trên tay Fourth lại tràn ngập túi đồ như lúc sáng.

- Tất cả thứ này là quà của em!!! Anh cầm đi nha!

- Nhiều vậy sao anh xài hết đây Fourth?!

- Không sao không sao, anh cứ giữ, sẽ có lúc cần xài thôi, hihi.

- Về thôi, gần 11 giờ rồi.

Pond khi đang cất đồ vào cốp xe, thì điện thoại của anh đổ chuông. Anh cầm lên và bắt máy.

- Alo, của chuyện gì hả?

*Đến gặp tôi ở sân thượng tòa nhà A đi!!! *

- Vào giờ này sao?

*Phải, nha nha, tôi sẽ đến đó liền! *

- Ờ cũng được!

Nói xong anh cúp máy, nghe thoang thoáng được cuộc trò chuyện của anh, Fourth hỏi.

- Ai gọi vậy, có chuyện gì gấp hả?

- Phuwin, cậu ta bảo muốn gặp anh, không biết có chuyện gì nữa.

- Vậy anh đi liền đi, chắc là chuyện quan trọng đó!

- Còn em thì sao?

- Em bắt taxi về cũng được mà.
Thấy vẻ mặt lo lắng của Pond, em bật cười. Thấy em năn nỉ mãi anh cũng chịu đi. Fourth vẫy tay chào anh.

- Giờ sao ta, đi taxi giờ đáng sợ vãi luôn á!

Bây giờ em mới hối hận với gì mình nói, suy nghĩ một lát, em thấy tốt nhất nên nhờ bạn của mình. Fourth lướt một vòng list friend của em, chẳng có ai là đáng tin tưởng. Em dừng lại ở một cái tên.

'Alo, có chuyện gì sao? '

- À chuyện là, mày có thể chở tao về không Gemini...

______________________________________________________________________________________

Cảm ơn các bạn gấc nhiều vì đã xem nhoo. Đọc xong nhớ vote và cmt cho tui nhé, tui thích đọc cmt lắm đó 💞💞

Mãi iu mấy keoooo 💝

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro