Chương 220: Loạn Chiến Khuất Phục Alice (16)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Loạn Chiến Khuất Phục Alice (16)


Tôi nhận ra rằng mọi người đều sợ tôi xanh mặt. Ngay cả tôi cũng nhận ra mình đã đi quá xa.

Tuy nhiên, tôi đã thành công trong việc cứu Alice. Sự biến mất của vết nhơ trói buộc trên cổ cô là bằng chứng cho điều đó.

Ngoài ra, tôi đã chủ động thành thạo Ma Pháp 7 Sao để chuẩn bị đối mặt với Abyss và đã thành công trong việc đánh bại nó.

Việc còn lại là giải quyết tình hình với Đế Quốc.

Đó là một trong những lý do khiến tôi triệu hồi quân đoàn Düpfendorf mà không do dự. Tôi muốn ngăn chặn ngay cả một người bị thương và đạt được danh hiệu "Băng Đế".

Tôi đã nghĩ rằng sự tồn tại của tôi sẽ là một con bài thương lượng hiệu quả.

Đúng như dự đoán, giờ đây tôi đã trở thành một nhân vật đáng sợ.

Tôi lấy lại bình tĩnh. Mặc dù tình hình hiện tại khiến tôi tức giận vượt quá suy nghĩ hợp lý, nhưng phải có lý do chính đáng cho cách mọi chuyện diễn ra. Tôi cố gắng kìm nén cơn tức giận của mình hết mức có thể trong những lời nhận xét tự phát của mình.

Tuy nhiên, có vẻ như giọng nói của tôi nghe khá đe dọa đối với mọi người.

"Isaac..."

Đột nhiên, có ai đó ôm chặt tôi từ phía sau.

Quân đoàn Düpfendorf biết tôi ở phe nào. Nói cách khác, họ để tôi như vậy vì tôi không phải là người họ cần ngăn chặn.

"Isaac... Isaac."

Tôi quay đầu lại nhìn cô nàng. Mái tóc màu vàng hồng tuyệt đẹp. Đó là Luce.

"Luce, cậu đang làm gì thế...?"

"Tớ thực sự ghét cậu..."

Luce vùi đầu vào vai tôi và ôm chặt hơn khi tiếp tục nói với tôi rằng cô ghét tôi đến mức nào.

Vào lúc đó.

"Mọi người hãy bình tĩnh lại."

Một giọng nói nhẹ nhàng. Một cô gái dẫn đầu một nhóm hộ tống vào Quảng trường Học viện.

Một tấm mạng che mặt trên đầu. Một chiếc áo choàng thánh trắng tinh khiết quấn chặt quanh cơ thể. Thánh Nữ của Giáo Hội Helize và là học viên năm nhất tại Học viện Märchen, Bianca Anturaze.

Các Hiệp Sĩ Hoàng Gia, Lực Lượng Thảo Phạt và các giảng viên đều cúi đầu tỏ lòng tôn kính với Thánh Nữ.

Bianca đứng cách tôi một khoảng ngắn và chắp tay cầu nguyện, rồi mỉm cười ngọt ngào. Cô bị mù, nên mắt cô vẫn nhắm.

————————————————————————

[Bianca Anturaze]
————————————

Lv: 70

Chủng Tộc: Con Người

Hệ: Quang

Độ Nguy Hiểm: X

Tâm Trí: [Có thiện cảm với bạn.]

————————————————————————

"Sự dẫn lối thần thánh đã đưa ngài đến đây hẳn là ý muốn của Tối Thượng Đế Manhalla."

Thánh Nữ Bianca bất ngờ nhắc đến tên Tối Thượng Đế khi bảo vệ tôi.

"Xin diện kiến Anh Hùng Vô Danh và là tân Băng Đế. Tôi tên Bianca Anturaze. Là Thánh Nữ của Giáo Hội Helize và là người đại diện của Tối Thượng Đế, tôi kính cẩn chào đón ngài."

Với sự hậu thuẫn của Thánh Quốc Bardio và Tối Thượng Đế Manhalla, Thánh Nữ Bianca đã chấp nhận tôi trước.

Mình nên phản ứng thế nào?

Đó là tình huống bất ngờ nên tôi chỉ lặng lẽ quan sát cô ấy.

Dần dần, sự căng thẳng trong quảng trường đã giảm đi đáng kể. Có lẽ là nhờ Luce và Bianca.

Lôi Đế Jaul Dragoniac, nhắm mắt lại và giải trừ pháp trận.

"Tôi không có ý định đánh nhau với cậu."

Tôi quay về phía Jaul.

Có vẻ như anh ấy đã quyết định không cần phải tiếp tục thù địch nữa vì lý do xâm nhập của bốn Nguyên Vương đều đã được giải quyết.

Các Hiệp Sĩ Hoàng Gia cất vũ khí của mình đi, và Lực Lượng Thảo Phạt vẫn tiếp tục thận trọng quan sát tình hình.

"Tôi đồng ý."

Vị Hỏa Đế già Andersen cũng xua tan pháp trận và vuốt râu trong khi nói.

"Không cần phải chiến đấu không cần thiết ở đây. Cơn thịnh nộ của Dorothy Heartnova và ác quỷ trên bầu trời đêm đều đã được cậu giải quyết."

————————————————————————

[Andersen Versando]
————————————

Lv: 200

Chủng Tộc: Con Người

Hệ: Hoả, Phong

Độ Nguy Hiểm: ???

Tâm Trí: [???.]

————————————————————————

Dorothy nổi cơn thịnh nộ?

Nhìn xung quanh, có vẻ như chắc chắn đã xảy ra một sự cố ngoài tầm kiểm soát của Dorothy, đó là lý do tại sao cô trông mệt mỏi như vậy.

...Chúng ta hãy ưu tiên sự việc này. Bây giờ Dorothy đã bình tĩnh lại, tốt hơn là nên tìm hiểu lý do tại sao em ấy lại nổi cơn thịnh nộ sau.

"Sự phấn khích đã lắng xuống. Nó khá dữ dội trong thời gian vừa nảy ha?"

Thuỷ Đế, một thiếu nữ ăn mặc thanh lịch, cũng vô hiệu hóa pháp trận của mình trong khi nói.

————————————————————————

[Siren Silivian]
—————————

Lv: 199

Chủng Tộc: Con Người

Hệ: Thuỷ, Băng

Độ Nguy Hiểm: ???

Tâm Trí: [???.]

————————————————————————

"..."

Phong Đế, trông giống như một cô bé mới lớn, lặng lẽ thu pháp trận và cung gió của mình lại.

————————————————————————

[Erin Campbell]
—————————

Lv: 198

Chủng Tộc: Con Người

Hệ: Phong

Độ Nguy Hiểm: ???

Tâm Trí: [???.]

————————————————————————

Ngoại trừ Hỏa Đế, các Nguyên Vương đều đã từng tiếp nhận sức mạnh của [Thanh Xuân Vĩnh Cửu]. Người ta nói rằng khi đạt đến cấp độ của Archwizard, người ta thường có cơ hội để có được sức mạnh này.

Vị Hỏa Đế trông có vẻ già nua đã tự nguyện chọn không chấp nhận sức mạnh của [Thanh Xuân Vĩnh Cửu].

Tuổi của các Nguyên Vương khác không thể xác định chỉ qua ngoại hình của họ. Ngay cả trong sách hướng dẫn ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱, tuổi của các Nguyên Vương cũng không được tiết lộ.

Nhân tiện, một số ít người, thậm chí cả những người không phải là Archwizard, đôi khi cũng tình cờ có được sức mạnh [Thanh Xuân Vĩnh Cửu]. Hiệu trưởng Elena là một trong những người như vậy.

"Cũng không đúng lắm khi làm điều này ở đất của người khác. Tôi đoán là mình sẽ phải chấp nhận sự thật rằng tân Băng Đế rất chi là dễ thương, và tôi đã ngắm khá rõ anh rồi nè."

Thuỷ Đế Siren cười khúc khích, rồi quay lại và vẫy tay với tôi.

Một nụ cười ranh mãnh hiện lên trên khuôn mặt cô nàng.

"Hẹn gặp lại, Băng Đế."

Puuuuuu!

Siren biến thành dòng nước xoáy, xoáy đi trong luồng mana tuyệt đẹp.

Đây là cảnh giới của Archwizard. Khả năng biến đổi bản thân thành dạng nguyên tố, trong khi vẫn là con người.

Đột nhiên, Phong Đế Erin, đã đến gần và đứng trước mặt tôi. Cô đeo một miếng che mắt trên mắt phải và một khuôn mặt vô cảm.

Tôi cúi đầu nhìn vào mắt trái của Erin. Đôi mắt của cô chứa đầy Phong mana, trông thật huyền bí.

"Tân Băng Vương."

"..."

"Đồ kiêu ngạo."

"...?"

Vútttt!

Erin bĩu môi và để lại những lời đó trước khi biến thành một cơn lốc màu xanh lá cây và rời khỏi Quảng trường Học viện.

Chuyện này là sao?

"Xem ra chúng ta không đúng chỗ rồi... Băng Đế, tôi sẽ chính thức chào hỏi cậu lần nữa. Chúng ta sẽ sớm gặp lại."

Rắcc!

Hỏa Đế Andersen, được bao bọc trong ngọn lửa rực cháy, biến thành một quả cầu lửa và bay lên trời.

Ngay sau đó, Lôi Đế Jaul, tiến đến gần tôi. Chúng tôi đứng gần nhau, đối mặt với nhau.

"Đã lâu rồi nhỉ."

"Ừm... tôi nhớ là anh chưa trả tiền cho tôi mà nhỉ?"

"Trả tiền? Hừmm."

Kỳ nghỉ hè năm ngoái, tôi đã dính líu đến Lôi Đế Jaul, trong một công việc bán thời gian. Sau đó, anh ấy đã bỏ đi mà không trả tiền.

Jaul suy nghĩ một lúc trước khi trả lời.

"...Tôi e là mình đã quên mất."

Gã này, trơ tráo quả là đáng kinh ngạc.

Khi tôi nheo mắt lại, Jaul nhẹ nhàng đặt một ngón tay lên trán tôi. Không có dấu hiệu nào của một cuộc tấn công bằng ma thuật ảo ảnh.

"Tôi có một tin nhắn cho cậu."

Đúng lúc đó, thông điệp của Jaul hiện lên trong đầu tôi.

Rất ngắn gọn. Jaul nhanh chóng hạ tay xuống.

Luce, người vẫn đang ôm tôi từ phía sau, cảm nhận được mana của Jaul và trừng mắt nhìn anh ấy một cách lạnh lùng. Cô đang cảnh báo anh ấy đừng có mà đụng vào chồng chuỵ.

Tuy nhiên, thông điệp mà Jaul truyền tải đến tôi không phải là điều khiến Luce tức giận.

Hội Đồng Đế Vương?


Tôi kính mời cậu đến dự Hội Đồng Đế Vương.

Tìm Aichel Whiteclark thuộc Gia tộc Công Tước Whiteclark.

Cô là người điều hành Hội Đồng Đế Vương.


Đó chính là thông điệp.

"Đó là tất cả những gì cậu cần biết."

Jaul quay đi. Cơ thể anh ấy biến thành mana màu tím và rồi, như tia chớp, anh ấy băng qua biển và rời khỏi hòn đảo.

Nơi Jaul đi qua, một vệt sét vẫn còn như một hình ảnh mờ nhạt. Luce và tôi nhìn anh ấy biến mất vào bầu trời.

...Bọn họ có phải là đang âm mưu với nhau không? Nếu sự thật này bị phát hiện, chắc chắn sẽ làm đảo lộn thế giới.

Việc thông báo và mời tôi đến một sự kiện như vậy có nghĩa là họ đã chấp nhận tôi mà không cần thắc mắc với tư cách là Băng Đế.

Có vẻ như tôi chỉ xuất hiện ở đây, còn cuộc thảo luận thực sự sẽ diễn ra trong Hội Đồng Đế Vương.

"...Aaa."

Một ý nghĩ đột nhiên lóe lên trong đầu tôi.

Trước đây tôi chưa từng nghĩ đến điều này, nhưng liệu tôi có thể chiêu mộ các Nguyên Vương làm thành viên của Lực Lượng Thảo Phạt Tà Thần không?

Tâm trí của bọn họ không thể đọc được, đều là những nhân vật lập dị không thể vội vàng tin tưởng. Tuy nhiên, nếu bọn họ có thể trở thành một phần của Lực Lượng Thảo Phạt Tà Thần, chắc chắn sẽ rất an tâm.

...Chúng ta hãy xem xét vấn đề này một cách cẩn thận.

Không để ý đến Luce đang bám chặt vào tôi như mai rùa, tôi quay lại.

Tôi nhìn lực lượng chỉ huy của Düpfendorf đang cúi chào tôi, bao gồm Dorothy, Kaya, Alice và Lôi Điểu Galia.

Tôi mỉm cười ngượng ngùng, cố gắng trấn an họ.

Lý do mọi chuyện diễn ra theo cách này phần lớn là do tôi đã bị Abyss nuốt chửng.

Không có gì đảm bảo tôi có thể đánh bại Abyss, vì vậy đây là tình huống được ăn cả ngã về không. May mắn thay, hỏa lực của tôi vượt quá mong đợi và tôi đã đánh bại được Abyss.

Mặc dù vậy... việc tôi không giao tiếp đúng mực với Dorothy hoặc Kaya và để tình hình leo thang đến mức này hoàn toàn là lỗi của tôi. Chắc chắn có thể có cách tốt hơn.

Mình nên xin lỗi một cách đàng hoàng.

Đến Dorothy và Kaya.

Và Luce, người đã lo lắng cho mình suốt thời gian qua.

"Ngài Isaaaaac...!"

Nhìn thấy nụ cười của tôi, Kaya, được bao bọc trong Phong Ma Pháp, bay đến bên tôi và bám chặt như sam. Sau đó, lơ lửng trên không trung, cô vòng tay qua vai tôi và cọ má vào má tôi.

Nó mịn màng và mềm mại khi chạm vào. Cô liên tục nức nở "Ngài Isaac", trông nhẹ nhõm một cách đáng yêu.

Dorothy loạng choạng bước tới và nghiêng người vào vòng tay tôi rồi nói, "Hội trưởng... Mị kiệt sức rồi..." bằng giọng uể oải. Cô trông kiệt sức y như giọng nói của mình.

Giống như người bị cúm, Dorothy cảm thấy rất nóng. Khi tôi hỏi cô chuyện gì đã xảy ra, cô nói rằng cô không biết, và tôi không thể không ngạc nhiên vì đây là một sự cải thiện so với trước đây.

"Mị xin lỗi Hội trưởng. Vì mị đã gây ra rắc rối..."

"Tôi cũng xin lỗi. Vì đã đến muộn."

Cảm xúc lắng xuống, giọng nói của tôi cũng dịu lại. Tôi cảm thấy một cảm giác tội lỗi nhói lên trong tim.

Mặc dù tôi đã cạn kiệt mana, tôi vẫn có thể triệu hồi một luồng hơi lạnh trong tay. Tôi đặt bàn tay lạnh ngắt của mình lên trán Dorothy để làm mát cô nàng. Dorothy nhắm mắt lại và tựa trán vào tay tôi.

Với Luce, Kaya và Dorothy bám chặt lấy tôi, Alice lặng lẽ nhìn chúng tôi với nụ cười đầy cảm xúc.

Tuy nhiên, nụ cười đó không kéo dài được lâu.

"Alice Carroll."

Dưới sự lãnh đạo của Phó Chỉ huy Magrio, các Hiệp Sĩ Hoàng Gia tiến đến Alice, nhưng lực lượng chỉ huy của Düpfendorf đã chặn họ lại. Magrio cau mày.

"Tất cả đứng im đó," tôi nói, cẩn thận tách mình ra khỏi Luce, Kaya và Dorothy để can thiệp vào cuộc đối đầu.

Đứng trước lực lượng chỉ huy của Düpfendorf, tôi đối mặt với Phó Chỉ huy Mario. Bầu không khí căng thẳng tiếp tục ngự trị.

Các Hiệp Sĩ Hoàng Gia đặt một tay lên tim và tay kia ra sau lưng, chào tôi theo nghi thức hiệp sĩ.

"Tôi chính thức chào mừng tân Băng Đế. Tôi là Phó Chỉ huy 'Magrio Halpent' của Fenrir, thuộc Đệ Tứ Hiệp Sĩ Đoàn."

Mặc dù tôi phải dùng ngôn ngữ trang trọng với tư cách là học viên của Học viện Märchen để đối xử với người này...

Biết được ý định của họ, tôi quyết định tương tác với họ bằng địa vị mới có được của mình.

Với tư cách là Anh Hùng Vô Danh và là Băng Đế.

"Sự việc liên quan đến Alice Carroll xảy ra trong phạm vi lãnh thổ Đế Quốc Zelver. Xét đến mức độ nghiêm trọng của sự việc, Đế Quốc không thể bỏ qua vấn đề này."

"Đúng."

"Vì vậy, chúng tôi yêu cầu ngài giao cô ấy ra."

Tôi cau mày và trừng mắt nhìn Magrio.

Sự phản bội của Alice Carroll chống lại Đế Quốc.

Đây chính là thử thách mà tôi phải đối mặt.


<Trans Note>

Nhấn vote sao ⭐️ và Follow ngay để không bị Yandere Luce lườm 🐧

Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro