Chap 8 : Tiến vào dungeon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm sau khi chuẩn bị trang bị chúng tôi đang chuẩn bị trang bị để đi đến dungeon.

"Em cảm thấy cơ thể thế nào?" (Toru)

"Em không sao ạ. Cảm ơn số thuốc mà chủ nhân đã ban cho em." (Kaede)

Làn da của Kaede trông đẹp hơn rất nhiều.

Nó rất khác so với khi tôi nhìn thấy cô ấy trong cửa hàng nô lệ. Cô ấy giống như một người khác.

Nếu cô ấy chiến đấu tốt như vẻ ngoài của cô ấy thì chúng tôi sẽ kiếm được khá tiền trong hôm nay.

Dungeon của Luntatta nằm ở trung tâm thị trấn.

Các nhà thám hiểm lặn vào một ngục tối tàu điện ngầm rộng lớn và kiếm sống bằng cách thu thập nguyên liệu từ những con quái vật bị đánh bại cũng như các thiết bị và vật phẩm rơi xuống.

Ở tầng thấp nhất của ngục tối có một viên lõi hầm ngục.

Lõi hầm ngục nổi tiếng vì sẽ tặng phần thưởng xứng dáng cho những người đạt được nó.

Bạn sẽ không biết những gì bạn sẽ nhận được cho đến khi bạn nhận được nó.

Tuy nhiên trong hầu hết các trường hợp bạn sẽ nhận được các vật liệu có giá trị vật phẩm quý hiếm và những thứ khác có thể đáng giá rất nhiều tiền.

Và bạn có thể có nhiều kỹ năng hơn bạn có thể thấy lý do tại sao tôi quan tâm.

Khi chúng tôi đến lối vào chúng tôi đã kiểm tra lần cuối.

"Chúng ta sẽ đặt giới hạn bản thân lên hàng đầu." (Toru)

"Không sao đâu." (Kaede)

"Em level bao nhiêu Kaede?"

"Dạ...8."

Dường như chúng tôi sẽ chỉ ở đây cho đến cấp độ 3.

Nếu chúng tôi vẫn ở trong tình trạng tốt thì khi chúng tôi đến cấp độ 3 có lẽ chúng tôi có thể tiến sau hơn.

Vì thế hãy bắt đầu nào.

Đã một giờ kể từ khi chúng tôi bắt đầu khám phá dungeon.

Kỹ năng của Kaede nhanh chóng trở nên rõ ràng.

"[ Spinning Blade ]!"

"Chuuuunnngh?"

Với một chuyển động đơn giản của chiếc quạt sắt lưỡi kiếm gió của Kaede đã cắt con quái vật chuột.

Tôi đã nghe nói rằng cô ấy có thể sử dụng ma thuật nhưng giác quan của cô ấy thậm chí còn tốt hơn tôi mong đợi.

Thời gian kích hoạt ngắn phán đoán nhanh tỷ lệ trúng cao

Lisa cũng là một pháp sư lành nghề nhưng Kaede có thể còn hơn thế nữa.

"Oh em đã lên lvl 15 rồi." (Kaede)

"Cái gì?!" (Toru)

Chờ chút. Chúng tôi đã ở đây một giờ và cô ấy đã lên bảy lvl?

Thật điên rồ. Cho dù các cấp thấp hơn có dễ dàng di chuyển lên như thế nào đó là một tốc độ không thể đối với lẽ thường.

"Có vẻ như khi em ở bên anh Chủ nhân em có thể lên lvl rất nhanh." (Kaede)

"Không không thể..." (Toru)

Tôi định nói "Không điều đó không thể thực hiện được" nhưng rồi miệng tôi ngừng lại.

Và một cái gì đó đã xảy ra với tôi.

Ý tôi là đó là điều duy nhất có thể gây ra nó.

[Open Status]

Skills

Có lẽ sự gia tăng cấp độ đột ngột của cô ấy là do kỹ năng [Nhân giá trị kinh nghiệm / Cá thể].

Tôi không biết làm thế nào để sử dụng nó nhưng rõ ràng đó là một kỹ năng kích hoạt tự động và có vẻ như nó đang tăng gấp đôi giá trị kinh nghiệm có được cho Kaede cho mỗi con quái vật cô ấy giết.

Nếu một người lên cấp với tốc độ này nó có thể khá rắc rối.

Chỉ cần nghĩ về cấp độ của Kaede một tháng nữa là thật đáng sợ.

"Chẳng bao lâu nữa em sẽ đủ mạnh để giúp ích cho chủ nhân của em! Em sẽ cố gắng hết sức!" (Kaede)

"Ừm..." (Toru)

Khi bạn nhìn thấy một nô lệ xinh đẹp rất phấn khích không có cách nào bạn có thể bảo cô ấy dừng lại.

Cô gái này đang cố gắng trở nên mạnh mẽ vì tôi.

Và nó sắp xảy ra.

Vì vậy tôi đã thay đổi kế hoạch của mình và quyết định đi đến cấp độ thứ ba.

Hãy đi xa nhất có thể ngày hôm nay.

Sau đó level của Kaede tiếp tục tăng với tốc độ đáng sợ.

Vào thời điểm chúng tôi đạt đến tầng thứ ba của mê cung cô ấy đã đạt đến cấp độ 30.

Ma thuật được giải phóng là một thứ tự cường đại.

"[ Blizzard Blossom ]!"

Kẻ địch trong hành lang đóng băng trong chớp mắt.

Một bông hoa băng tuyệt đẹp nở rộ và tiêu diệt chúng.

Cô khéo léo điều khiển chiếc quạt sắt như thể cô đang nhảy và chỉ với một cú nhấp đơn giản chiếc quạt đã chuyển từ mở sang đóng.

"Anh đoán bây giờ em bất khả chiến bại ở cấp độ này." (Toru)

"Không em vẫn chưa đủ mạnh để bảo vệ chủ nhân của mình. Em muốn trở nên mạnh mẽ hơn nhiều và được giúp đỡ anh càng sớm càng tốt." (Kaede)

Kaede nói những lời đó với đôi mắt sáng và nụ cười trên môi.

Cô ấy quá có động lực để dừng lại bây giờ.

"Chắc bây giờ em mệt rồi. Chúng ta đã kiếm đủ nguyên liệu và vật phẩm vì vậy chúng ta hãy quay trở lại." (Toru)

"Đúng vậy em cho là như vậy. Tốt hơn hết chúng ta dừng lại hôm nay." (Kaede)

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng.

Trên thực tế ba lô của tôi đã sắp nổ rồi.

Sẽ rất khó để tiếp tục.

"Đây là cái gì vậy?" (Kaede)

Kaede nhặt một miếng giẻ bẩn.

Tôi nghĩ đó chỉ là rác nhưng sau đó tôi nhìn vào bề mặt của tấm vải và ngạc nhiên.

"Đây là vật phẩm ma pháp lưu trữ!" (Toru)

"Có lẽ nó có thể chứa bất kỳ kích thước nào?" (Kaede)

"Không nghi ngờ gì nữa! Anh rất quen thuộc với vòng khắc ma thuật này!" (Toru)

Tôi nhớ rất rõ vì tôi đã có nó trong nhóm trước của tôi.

Bạn đặt những gì bạn muốn lên vải và nó sẽ giữ nó sẽ lưu trữ cho bạn.

Nếu mua trực tiếp từ cửa hàng thì bạn sẽ tốn ít nhất khoảng 10 triệu đồng.

Tùy thuộc vào không gian lưu trữ giá có thể tăng lên đáng kể.

Tôi mở vải ra và kiểm tra góc.

Dựa trên số lượng khắc nó sẽ cho bạn biết nó chứa bao nhiêu dung lượng lưu trữ và có bao nhiêu vật phẩm bên trong.

"100." (Toru)

Đây là một mặt hàng rất hiếm.

Ngay cả nhóm trước của tôi cũng có dung lượng lưu trữ tối đa chỉ 20.

"Chủ nhân" (Kaede)

Kaede cúi xuống tấm vải. Với một nụ cười trên khuôn mặt.

Tôi biết chính xác ý của cô ấy.

Bây giờ chúng ta có thể đi xa hơn tôi đoán đó là những gì cô ấy đang cố gắng nói.

"Không. Chúng ta còn rất ít thức ăn và nước uống. Nếu chúng ta không quay trở lại chúng ta sẽ chết đói." (Toru)

"Em hiểu rồi... Anh đúng rồi. Em xin lỗi." (Kaede)

Mặt cô hơi đỏ lên cô có vẻ xấu hổ.

Tôi đoán cô ấy nhận ra mình hơi ích kỷ và không nhận thức được chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng tôi không tức giận.

Đó là một điều phổ biến đối với những người mới đến.

Một chút nữa chỉ một chút nữa và sau đó họ đi quá xa đến mức không thể quay trở lại và họ bị tiêu diệt.

Các nhà thám hiểm phải luôn nhận thức được rằng cuộc sống của họ đang bị đe dọa.

Nếu bạn không thể làm điều đó đó là vì bạn chỉ là một tân binh.

"Không cần phải vội vàng. Em vẫn còn nhiều cơ hội để nâng cao trình độ của mình". (Toru)

"Vâng." (Kaede)

Tôi cất ba lô vào kho ma thuật.

Sau đó hành lý được hấp thụ và biến mất.

Tất cả những gì tôi phải làm là gấp miếng vải lại và bỏ vào túi.

"Bây giờ chúng ta về nhà thôi." (Toru)

"Vâng!" (Kaede)

Kaede chăm sóc những con quái vật đang ở trong ngục tối.

Thật dễ dàng cho tôi khi chỉ để xem.

Tất nhiên nếu cần thiết tôi sẽ chiến đấu nhưng hiện tại tôi không nghĩ mình phải làm vậy.

Không có kẻ thù nào ở nơi này có thể sánh ngang với cô.

Vào thời điểm chúng tôi lên đến mặt đất level của Kaede đã lên tới 40.

Nó đã tăng 32 level trong một ngày thật điên rồ.

Điều đó bao gồm level kỹ năng của tôi.

Tôi đi lên rất nhiều level trong ngày thật khó để tôi theo kịp.

Khi tôi ở trong thị trấn tôi đã bán các tài liệu và vật phẩm chúng tôi thu thập được.

Thu nhập hiện tại là 120.000.

Đó là rất nhiều cho lần đầu tiên của chúng tôi.

Sau đó chúng tôi đi vào một quán rượu và tôi gọi rất nhiều thức ăn.

"Chủ nhân thịt này rất ngon!" (Kaede)

"Ăn nhiều vào. Em xứng đáng với điều đó với tất cả những việc khó khăn mà em làm." (Toru)

"Vâng chủ nhân. Xin chân thành cảm ơn anh". (Kaede)

"Em không cần cảm ơn anh đâu." (Toru)

Xem Kaede ăn cả con gà tây nướng một mình thật thú vị.

Cô ấy chia sẻ một chút với tôi và tôi lấp đầy dạ dày của mình.

Tôi đã có một khoảng thời gian khó khăn với tất cả những gì tôi đã trải qua nhưng sau khi gặp Kaede mỗi ngày đều tốt hơn.

Có lẽ điều này tốt hơn cho tôi hơn tôi nghĩ.

Tôi sẽ có một chuyến đi yên tĩnh với người nô lệ đáng yêu này.

Tôi chắc chắn rằng chúng ta có thể lấp đầy lỗ hổng trong trái tim mình sớm hơn chúng ta nghĩ.

Chúng ta sẽ đi đến cấp độ nào vào ngày mai?

Tôi tự hỏi cô ấy sẽ phát triển bao nhiêu.

Với những suy nghĩ này trong đầu cả hai chúng tôi trở về quán trọ.

"Chủ nhân! Tỉnh lại đi chủ nhân!" (Kaede)

"Chuyện gì? Vẫn còn sớm." (Toru)

Tôi ngồi trong khi Kaede lắc người và gọi tôi hết lần này đến lần khác.

Nhìn ra ngoài cửa sổ tôi thấy mặt trời vừa mọc.

Mặt trời buổi sáng màu cam làm cay mắt tôi.

Một đốm trắng đi vào rìa tầm nhìn của tôi.

Cuối cùng mắt tôi cũng điều chỉnh lại và tôi lại nhìn Kaede gần giường.

Uh...

"Nhìn nè chủ nhân khi em tỉnh dậy thì em trông như thế này!" (Kaede)

"Không thể nào..." (Toru)

"Đúng vậy! Chúng ta làm gì bây giờ?" (Kaede)

Trước mắt tôi là một Kaede đã trưởng thành với đôi tai to và cái đuôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro