#7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Có vấn đề gì sao? Bọn anh cũng muốn dùng thử xem nó như thế nào.

– Hả ?

Cô nhân viên nghe xong tặc lưỡi, một phen bị giật mình cái gì dùng thử nghe nhầm à?

Đàn ông lại muốn dùng thử băng vệ sinh của phụ nữ sao?

Đẹp trai mà mắc bệnh biến thái thật lãng phí mà, cô nhân viên chỉ biết đứng lặng người nghĩ thầm.

– Sao biểu cảm của em lạ thế ?

Mon đứng bên nhìn chăm chăm cô nhân viên cất giọng hỏi. Mon thấy lạ chỉ là đi mua băng vệ sinh thôi mà có nhất thiết phải ngạc nhiên đến vậy không.

– Dạ không có gì.

– Có điều, băng vệ sinh không phân biệt tuổi tác nhưng lại phân biệt giới tính đấy ạ

Ngắt lời cô nhân viên che miệng lắc đầu cười khúc khích đi vào bên trong gọi người lấy băng cho hắn.

Hắn và Mon vẫn đứng như trời trồng nhìn nhau không hiểu chuyện gì? Phân biệt giới tính là sao chứ.

[…]

Phải mất nữa tiếng đồng hồ các nam nhân viên của cửa hàng mới chất xong đống băng vệ sinh lên xe tải vể vận chuyển về biệt thự của hắn.

Về đến nhà.

– Aaaa ! Hai chú đồ của cháu đâu rồi ?

Ngọc Phụng nằm trên ghế ngẩng mặt giọng thều thào hỏi hai người đó khi nhìn thấy hắn và Mon bước vào nhà với bốn bàn tay không.

– Ngọc Phụng ? Cháu đợi một lát người ta sẽ vẫn chuyển vào ngay.

Ngọc Phụng nghe xong nhăn mặt, trời đất mua có dăm ba bịch băng vệ sinh thôi mà cũng cần người vận chuyển, có phô trương quá không vậy.

Ngọc Phụng cũng đành im lặng chờ người mang vào, từ phía ngoài cửa ba bốn người lần lượt ôm những bịch băng vệ sinh to đùng đi vào nhà.

Ngọc Phụng há hốc mồm, quay mặt nhìn hắn và Mon cất giọng lắp bắp.

– Cái đó là…?

– Hai chú đã mua hết băng vệ sinh của cửa tiệm rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro