keo mut 3 DBSK

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3:

Những ngày sau, hắn không hiểu vô tình hay cố ý đã làm hỏng vô số các đồ đạc của cậu, lúc thì là cái bút, lúc thì hộp bút, rồi thước kẻ, tẩy, gấu bông treo trên cặp sách...

Và điều dĩ nhiên là cậu sẽ bắt hắn đền và một điều dĩ nhiên hơn nữa là mật độ bị hắn dê ngày càng tăng và một điều dĩ nhiên hơn nữa mà điều này đã được ông bà chúng ta dạy đó là con giun xéo mãi cũng phải quằn và thế là Jaejae nhà ta bị Yunho dê mãi cũng nổi lên chống lại...

Sáng hôm ấy, hắn vẫn đến trường với vẻ nhe nhởn hằng ngày, nhưng từ khi vào lớp thì hắn cũng lấy làm lạ lắm vì thái độ kì lạ của cậu... kể từ sáng chỉ chăm chăm tập trung vào sách vở, không thèm đếm xỉa đến hắn một giây nào kể cả liếc nhìn cũng không. Điều này làm cho hắn đau đầu lắm, cả buổi cậu cứ mặt nặng mày nhẹ, mà hắn nhớ là mấy hôm nay hắn có làm gì quá đáng đâu... chỉ thỉnh thoảng làm hỏng mấy thứ đồ đáng yêu của cậu thôi nhưng hắn toàn đền bằng đồ đáng yêu hơn thôi...mà từ hôm ở nhà hắn về cậu cũng không thèm nói chuyện với hắn nhưng mà hôm đấy chỉ làm mặt giận, hắn nài nỉ cả buồi rồi cho mấy cái kẹo mút lại bình thường rồi mà ^^...mấy hôm nay đâu dám hun đâu thì thoảng thơm má thôi mà có tí xíu à, cùng lắm là ôm thôi...(thực ra là ông Ho, ổng cũng muốn hun lắm nhưng mà sợ Jae giận à..)

Hắn là hắn quyết định rồi, ra chơi là hắn phải làm cho ra nhẽ...

Giờ ra chơi

Vừa có tiếng chuông một cái là cậu bỏ ra khỏi lớp xuống canteen ăn cơm, chỉ tội cho hắn phải đuổi mãi mới kịp rồi đến canteen ăn cơm cậu lại lấy cơm rồi mang lên văn phòng umma ăn chung...đến nước này thì chiều mà không nói chuyện được với cậu là hắn dễ bắt cóc cậu ra một chỗ vắng người để nói chuyện được với cậu lắm....

Nhưng may sao, sau khi ăn cơm xong ở văn phòng umma cậu thì cậu lại chợt nổi hứng không muốn trở lại lớp vì dù sao cũng chưa đến giờ học lại không muốn gặp con gấu ngốc ấy thế là cậu lên tầng thượng để hóng gió...

____________________Jaejae's POV________________

Mình là mình cho hắn chừa cái tật dê mình. Hứ dám cướp mất first kiss của Kim Jaejoong này à? Tôi là tôi cho chừa cái tật dê con cái nhà lành..^^ lại còn hay làm hỏng đồ của mình nữa chứ...

Nhưng mà kể ra thì sáng này nhìn cái mặt hắn đần ra thế thì cùng tội thật đấy...

Yah yah Kim Jaejoong mày nghĩ cái gì thế ... không được mềm lòng...mà lâu lâu làm cho hắn phải nghĩ ngợi thế này cũng vui đấy chứ...buồn cười chết lúc cái mặt của hắn xị ra khi mình mang cơm lên tận văn phòng umma để ăn...hihi chắc lúc đó hắn tức lắm đây...

______________________End Jaejae's POV___________________

Thế là bõ công hắn chờ gần tiếng đồng hồ ở ngoài cửa văn phòng của mẹ cậu cuối cùng cậu cũng chịu ra mà lại còn đi lên phía cầu thang đi lên tầng thượng nữa chứ...xem ra hắn có cơ hội nói chuyện với cậu rồi ...

____________________Yunho's POV_______________________

Ôi nhìn cái mặt kìa, từ sáng tới giờ không được nói chuyện với nhớ quá...mà không nói chuyện với mình vui lắm hay sao mà cứ vừa đi vừa cười kìa... ôi lại cái kiểu chu môi đó ... cứ suy nghĩ cái gì là lại làm thế...

Asihhhhh.. bực mình thật đấy, lát phải hỏi cho ra nhẽ mới được...

_________________End Yunho's POV_____________________

Đúng lúc vừa lên đến tầng thượng hắn đang định chạy đến thì....

-Hihihihihi... đúng là trêu được tên Yunho đó thật là vui quá đi ... mình mới làm mặt giận có chút xíu thôi mà đã mắc lừa rồi..._Cậu vừa nói vừa dang tay ra để đón những cơn gió mát lạnh....Không để ý rằng ở ngay cánh cửa tầng thượng có một người đứng đó mà lẩm bẩm rằng.. "Kim Jaejoong không ngờ em dám lừa anh em giỏi lắm... được lắm để xem em với anh ai hơn ai... em nhớ đấy...mấy hôm nữa thì đừng có hòng làm lành với anh nhớ..."

Sau câu nói đó hắn nhẹ nhàng đi xuống để lại đằng sau một người đã ngả lưng xuống cái ghế băng mà đánh một giấc trên môi vẫn nở một nụ cười thích thú....

Thế là điều cực kì, cực kì kì lạ đã xảy ra vào chiều hôm đó ...hắn ngồi nghiêm chỉnh chép bài trong lớp và điều kì lạ hơn nữa...là cũng không thèm quay sang đếm xỉa đến cậu...

__________________Jaejae's POV______________________

Yah Jung Yunho anh giỏi lắm... tôi giả vờ làm mặt giận với anh, không những anh không thèm làm lành với tôi mà lại còn tiếp tục làm mặt lạnh với tôi hả...

____________________End's Jaejae's POV_________________

______________________Yunho's POV________________

Há há há... nhìn cái mặt em kìa... muốn cắn quá... Jung Yunho... Jung Yunho kiềm chế ... khi nào mà em làm lành với anh thì anh đảm bảo đòi lại em cả vốn lẫn lãi ...cứ đợi đấy Jaejae à...ai khiến em lừa anh trước cơ...

___________________End Yunho's POV_______________

Và thế là đến hết buổi học hôm ấy không có bất cứ đồ dùng nào của bạn Jae bị hỏng và cũng không có sự đền bù kể cả về vật chất lẫn tinh thần ở đây cả......

Sáng hôm sau

Tình trạng hôm qua vẫn cứ tiếp diễn nhưng chỉ từ một phía thôi đó là về phía Yunho. Từ sáng tới giờ hắn vẫn giữ nguyên thái độ như vậy, nhưng thực sự thì cậu không chịu nổi nữa rồi, mặt mày cậu bây giờ vô cùng tức giận...

__________________Jaejae's POV_____________

Hứ sao lại vô duyên vô cơ làm mặt lạnh với mình chứ ( không phải vô cớ đâu oppa à..^^)

Yunho chết bầm, anh có trở lại bình thường không hả >''< lần này tôi là tôi cạch cái mặt anh luôn...

Gần hết buổi sáng rồi mà vẫn còn như thế à... lại còn thản nhiên ngồi chép bài nữa chứ... ( oppa kì quá cứ làm như chép bài là một cái tội trong giờ học í..)

AAAAAAAAAAAAA Tức quá .. tức quá đi thôi >''<

______________________End Jaejae's POV______________

Buổi sáng trôi qua buổi chiều lại đến ^^....

Tình hình hắn cũng nôn nóng lắm rồi, sao vẫn chưa nói lời làm lành với hắn chứ... nhưng nhìn cái vẻ mặt tức giận của cậu... thỉnh thoảng mặt nhăn lại rồi cố tình đặt mạnh cái thước kẻ xuống bàn thì hắn đoán chắc từ giờ đến chiều thôi cậu sẽ tự động mở lời trước với hắn thôi...^^

16h30' Sắp đến giờ tan học rồi mà cậu vẫn chưa nói gì... nhưng đột nhiên hắn thấy điện thoại của hắn rung lên... và ngay sau khi đọc tin nhắn thì môi hắn nhếch lên nụ cười đắc thắng...

Trích đoạn nhắn tin của bạn Yun và bạn Jae

[ Cuối giờ hôm nay anh ở lại lớp tôi có chuyện muốn nói...] Từ heo sữa kute

[ Anh có nhớ là hôm nay anh đâu có làm hỏng đồ của em đâu, mà hôm nay anh cũng có việc bận, có việc gì thì để lúc khác đi] Từ Yunho đáng ghét >''<

[ Tôi hỏi lần cuối anh có ở lại không, nếu không ở lại thì từ sau đừng nhìn mặt tôi làm gì nữa]

[Thôi được rồi hôm nay anh bớt chút thời gian cho em vậy]

Sau dãy tin nhắn trên thì có một kẻ mặt mày tức giận có một người vô cùng hả hê tự cười với bản thân mình rằng cá đã cắn câu...^^

Cuối giờ học sau khi tất cả học sinh đã về chỉ còn hắn và cậu ở lại. Nhìn cái mặt kìa, xem ra cậu vẫn còn hậm hực lắm vì vụ phải xuống nước trước...

-Nào, có gì em nói nhanh lên anh còn về_Hắn lên giọng trước...

-Anh..._Cậu còn đang lắp bắp thì hắn lại tiếp tục lên tiếng

-Nếu em khống có chuyện gì quan trọng thì anh về.._Hắn nói thế rồi cũng lấy cặp sách định bước đi lòng hắn tự nhủ rằng" mau lên nào cục cưng ngoan à, kéo anh lại và làm lành với anh đi rồi anh đưa em đi chơi.." nhưng đợi hoài mà không thấy cậu lên tiếng, hắn thì đã đi ra đến cửa và thế là hắn quay đầu lại....

Bây giờ hắn thấy đau quá có cái gì đó nhói trong lòng hắn, khuôn mặt tròn tròn ngày ngày vẫn cười với hắn giờ đã đẫm nước rồi. Hắn vội quăng cặp sách xuống đất rồi chạy đến bên cậu ôm cậu vào lòng mà an ủi..

-Jae à, anh xin lỗi mà.. là tại anh không tốt là tại ai ngu xuẩn, anh không nên đối xử vậy với em..._Hắn vừa rối rít xin lỗi không ngừng ôm cậu vào lòng nhưng cậu cứ thế khóc không ngừng đẩy hắn ra ...

-Tôi biết là ... hức.. anh đâu có coi tôi ra cái gì đâu...hức... lúc nào cũng dê tôi cả...hức... anh hại cho tôi hư hỏng ( theo Jae nói dối mẹ là hư hỏng >''<) rồi anh làm mặt lạnh với tôi ...huhuhu...

Hắn nghe từng lời cậu nói mà hắn đau lắm, có lẽ trong trái tim cậu có chút gì đó dành cho hắn rồi ... hắn ngu quá... cậu mỏng manh như thế mà hắn làm cậu đau lòng như thế... hắn thật đáng đánh quá...và thế là hắn không cố ôm cậu nữa mà dùng chính bàn tay đang ôm cậu đấy tự đánh túi bụi vào mặt hắn...giờ thì hắn chẳng thấy đau chút nào cả vì tim hắn đau hơn thế nhiều ...nhưng hắn không biết rằng cậu cũng đau lắm chứ....

Cậu ngưng khóc nhìn hắn rồi chợt quát lên

-Anh có ngừng tay lại không .. anh muốn làm tôi đau đến chết à...

Chưa bao giờ cậu to tiếng như thế mà cậu vừa nói gì cơ.. cậu đau lòng vì hắn ... chết hắn lại sai rồi ... thế là không suy nghĩ gì nữa hắn nhào đến ôm cậu vào lòng nhẹ nhàng thủ thỉ..

-Anh xin lỗi... xin lỗi em...đừng khóc nhé.. anh thích em ...-Hắn vừa nói vừa ôm lấy cậu thật chặt có lẽ trái tim hắn đã hoàn toàn quy phục con người này rồi...

Buổi chiều hôm ấy có hai người đứng ôm nhau trong lớp thật lâu ấm áp quá... có người đã để trái tim của mình lên tiếng ... có người chỉ dám nghĩ rằng... " Yunho chết bầm có lẽ tôi thích anh mất rồi ..>''< "

End chap.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngoc