keo mut 4 DBSK

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4:

part 1

Tối hôm đó lại có một con heo và một con gấu cả hai con cùng ngốc đều mất ngủ, cùng soi vào cận cảnh nào...

Tại nhà còn gấu:

Hiện giờ hắn đang nằm trên chiếc giường êm ái của hắn mà tơ tưởng đến tương lai của hắn và cục cưng của hắn.. nào là sau này hắn mà lấy cậu về nhà hắn rồi thì hắn không những phải cảnh giác với đám người ở ngoài mà kể cả đám người trong nhà hắn nữa...cậu dễ thương như vậy mà đã thế lại còn ngây thơ nữa, ai cho kẹo là đi theo người ta luôn (ông này coi thường Jae oppa quá, chẳng qua là Jaejae có cảm tình với con gấu nhà ông nên Jaejae mới vậy chứ không thì đá ông cách ra vài trăm mét rồi >''< ) hắn thầm nghĩ rồi cứ như vậy ngủ quên từ lúc nào miệng vẫn lẩm bẩm" phải cảnh giác ... phải cảnh giác ... không để heo con phải khóc.... Không bao giờ để con heo khóc ..."

Tại nhà con heo:

Hiện con heo đang nằm trên giường không ngừng lăn qua lăn lại, miệng lẩm bẩm cũng không ngừng luôn.

Hồi chiều nói thích mình rồi, không biết có thật không ta ( cắn môi rồi chu mỏ...há há au chụp được ảnh rồi ... đem đi giấu làm banner treo đầu giường ^^)...mà kể ra cũng tội thật mình mới khóc có chút xíu mà đã tự đánh vào đầu như thế, mình mà không ngăn kịp là có khi chảy máu rồi ... chiều nay lúc về mình còn nhìn thấy có cục u màu đỏ đỏ trên trán thì phải... thương quá... hôm sau thể nào cũng xưng to lắm cho mà xem... mà mai là chủ nhật nữa chứ, thế là không được gặp rồi >''<...

Sau một hồi đấu tranh nội tâm kịch liệt, Jaejae nhà ta đã quyết định bật dậy ra khỏi giường, len lén chạy xuống nhà thật nhẹ không để umma biết ...

Gần 9h tối rồi ngoài đường lạnh quá lại rất vắng người nữa, cậu đã cố ý khoác cái áo thật to rồi mà vẫn lạnh quá cơ...cậu đi thật nhanh rẽ vào tiệm thuốc gần đấy:

-Cô ơi, cô cho con hỏi .. nếu mà bị xưng xưng ở trán í thì dùng thuốc gì hả cô..._mặt dễ thương mắt long lanh đen nhánh, cái tay mũm mĩm xoa xoa vào nhau...Ôi trời ơi con heo sữa dễ thương đã lọt vào mắt 'đen' của cô bán hàng thuốc...và thế là đột nhiên cô ta đưa tay lên sờ vào cái mặt của con heo vén tóc mái lên...

-Ôi con bị thương ở trán à... chắc lại vấp té phải không.. đi đứng phải cẩn thận chứ... _con heo vẫn vô tư để cô ta sờ mó trên khuôn mặt_ đây .. đây con mang về thoa đi, nhớ thoa luôn nhé vài lần là hết_vẫn thao thao bất tuyệt nói..._Của con hết 500 won à không 100 won thôi (sr mọi người tớ không biết mệnh giá tiền nên nói bừa đó)_cô bán hàng vẫn cười rất tươi...

-Dạ, tiền cô đây ạ .. con cảm ơn cô nhé...

-Lần sau nếu có mua thuốc ra đây cô bán rẻ cho nhéeeeeee.._vẫn cố gọi với theo..

-Dạaaa con cảm ơn cô..

Jaejae nhà ta vừa trở về nhà vừa suy nghĩ " cô bán thuốc lạ thật mình đâu có bị xưng trán đâu... là Yunho mà, kì thật đấy >'<.

end part

Chap 4:

Part 2

Sáng hôm sau, mới sáng sớm cậu đã thức dậy rồi .. chuẩn bị quần sao đàng hoàng sang khu trung cư nhà hắn mà lần trước hắn có chỉ cho cậu một lần, hắn bảo hắn thích ở trung cư một mình cho tự do lại gần trường chứ sống ở biệt thư ở mãi ngoại ô mà có một mình hắn sống thì rộng quá không thích...

Sau khi nói với umma là đi đến thư viện học nhóm thì mẹ cậu cũng không nghi ngờ gì( Jaejae dạo này hay nói dối quá >'<). Cậu bắt xe bus đến khu trung cư nhà hắn...hình như lần trước hắn nói là hắn ở tầng hai phong thứ 6 thì phải nhưng để chắc ăn thì cậu không bấm chuông mà gọi điện cho hắn...đang ngủ thì hắn bị đánh thức vì tiếng điện thoại reo định không nghe nhưng cái điện thoại nó reo kinh quá...hắn lè nhè lên tiếng :

-Alo... ai đó, có biết là mới sáng sớm không hả ... gọi gì chứ...

Cậu bực lắm đã đến tận đây vì lo cho hắn xưng trán mà không ngủ được thế lại còn hẵng giọng với cậu nữa chứ...

-Uổng công tôi đến tận đây lại còn bị mắng vì làm phiền người khác vào buổi sáng nữa chứ...

-Là em à ... anh xin lỗi...anh tưởng thằng nào dám trêu anh buổi sáng nữa chứ....(thì bạn Jae theo đúng nghĩa vẫn là 'thằng nào' mà đâu phải con 'nào đâu'..)

-Haizzz tôi về, chắc sáng nay tôi không có diễm phúc gặp cậu chủ Jung rồi ...

-Asihhhh.. em làm gì mà giận ghê thế.... đợi anh chút xíu anh ra mở cứa....

Nói rồi hắn mặc vội cái áo khoác vào rồi chạy ra mở cửa...Bên ngòai, cậu đang cười vui vẻ lắm vì nói thì nói thế thôi chứ cậu là cậu biết hắn không dám để cho cậu về đâu...

Đấy cậu đã nói mà có sai đâu mà hắn ra mở của cho cậu kìa. Vừa nhìn thấy cậu thì hắn đã lên tiếng nạt rồi...vừa nạt vừa kéo vào nhà..

-Có biết giờ là mùa đông không hả, em đi ra ngoài sớm như vậy, trời toàn sưong dày đặc nhỡ mà ốm thì ...asihhhhhh đã thế em lại còn ăn mặc như vậy nữa trời mùa đông lại mặc áo cổ rộng như vậy .. em có biết trời rất lanh mà hơn nữa sáng sớm như vậy ra ngoài nhỡ gặp yêu râu xanh thì sao... nguy hiểm lắm em biết không ( haizz nguy hiểm gì chứ ...có một con yêu rấu xanh đang đứng ngay đây mà^^)....(ngưng lại lấy hơi..)

Cậu cũng không kém, lên giọng nói hắn...

-Là tôi ngốc là tôi không biết gì cả được chưa..anh chỉ biết nạt tôi thôi... có biết từ tối qua tới giờ tôi lo cho anh bị xưng ở trán mà buổi tối lạnh như thế ra ngoài mua thuốc cho anh không...Thôi bây giờ tôi thấy anh không sao rồi ... tôi về .. đây thuốc cho anh đây ... tôi là tôi giận anh rồi ..._Quay lưng bỏ đi

Hắn chợt nắm tay cậu lại kéo vào lòng hắn, để từng ngón tay của hắn luồn qua tóc cậu, kéo cậu áp sát vào khuôn ngực rộng của hắn khẽ đung đưa. Cậu cũng đứng im cho hắn ôm, không pảhi vì thích đaua mà vì bây giờ ra ngoài trời thì lạnh lắm >''<

-Asihhhh, lại giận rồi ... em thấy không anh khoẻ như con gấu vậy... tí chút xưng xưng này đâu có là gì với anh đâu... em thật là ... từ lần sau ra ngoài phải mặc áo ấm nghe chưa...đúng là con heo ngốc mà. Con heo sữa này mà bị ốm thì anh chết vì đau lòng mất...

Nụ cưòi trên môi... hôm nay có lẽ là ngày đông ấm áp nhất

Hắn cứ đứng như thế ôm cậu rồi nói cho cậu nghe những lo lắng của hắn ..

Nhưng con heo sữa vẫn là con heo sữa mà con gấu ngốc ấy vẫn là con gấu ngốc, cho nên khi hắn cảm thấy đã nói hết những điều cần nói quay xuống nhìn con heo của hắn thì cậu đã ngủ mất rồi...hắn khẽ bể bổng cậu lên đặt lên giường ngủ của hắn, rồi khẽ lẩm bẩm:

-Đúng là con heo mà >''< đứng như vậy mà cũng ngủ được... ôi nhìn cái mặt ngủ kìa thương quá cơ chắc là hôm qua ngủ không ngon rồi ... sao lúc ngủ mà em cũng chu cái mỏ của em ra vậy nhỉ, anh cá là trong tất cả các thằng con trai đã từng gặp em, ai mà nhìn thấy em chu mỏ như vậy thì 100% trong đầu thằng đó sẽ nảy ra ý định rape em dù đầu óc nó có trong sáng đến thế nào đi chăng nữa ... nhưng mà hôm nay anh tha cho em vì anh muốn em tự nguyện đến với anh cơ...

Nói rồi hắn đứng lên rồi nuối tiếc quay lại hôn lên trán cậu một cái kèm theo một lời chúc an lành... "heo sữa ngủ ngoan nhé.."

Hắn ra ngoài dọn dẹp lại nhà cửa khẽ khàng nhất vì sợ con heo thức giấc...2h sau.Xong xuối, hắn dám chắc là con heo của hắn đến đây nhưng vẫn chưa ắn gì đâu chắc ngủ dậy là đói lắm đây, con heo mà bệnh thì hắn sẽ lo lắng chết mất.. Với ý nghĩ đó hắn vui vẻ vào bếp nhưng thật tiếc rằng hắn quên mất rằng trong tủ lạnh chỉ có sữa và trứng .. một ít rau củ nữa..

Sau một hồi suy nghĩ hắn quyết đinh làm soup bằng trứng và khoai tây, nâú một ít cháo cho thịt bò vào...Một lúc sau, mải bận bịu với đống đò ắn, hắn không để ý rằng cậu đã đứng sau hắn hắn tự lúc nào..

________________-Jaejae's POV__________________

Xem ra anh ta không xấu xa như mình nghĩ ... nhìn cái dáng anh ta nấu ăn kìa chắc sợ mình đói đây...

Sẽ sao đây nhỉ nếu mình và hắn trở thành một cặp ... liệu có hạnh phúc và vui vẻ không? Có đi đến đâu không?

Thôi, kệ ... mình biết rằng ... một ngày không gặp hắn thì mình thấy cứ như bị sao ấy ...lúc ở bên hắn tim mình đập nhanh quá, hồi còn bé umma bảo: Con thích một người là khi ở bên người đó, trái tim của con dường như không bảo giờ nghe lời bản thân con cả...umma nói thế là thích ... vậy là có lẽ cậu thích hắn.. chỉ là có lẽ thôi vì umma câu bảo thế, liệu có đúng hay không...

___________________End Jaejae's POV_______________

Thoát ra khỏi suy nghĩ của riêng mình, cậu khẽ gọi hắn..

-Yunho à, anh nấu đồ ăn sáng à... à không đồ ăn trưa chứ... tôi vô duyên quá.. tự nhiên sáng chủ nhật laij đến nhà anh ngủ đến tận trưa...

-Ôi cái con heo này, em nói lung tung gì chứ.. xem này lúc nãy nói không nghe sao.. lại đi chân trần ra đây nè, có mỗi cái áo len mòng dính né... _hắn vừa nói vừa kéo cậu về phía ghế sopha lớn có thể nhìn ra bếp chỗ hắn đang đứng

-Ngồi xuống đây coi ... đắp tạm cái này vào_hắn vừa nói vừa đắp chăn cho cậu..._chợt hắn à lên một tiếng rồi quay vào bếp lấy cho cậu một ly sữa nóng..

Cậu ngồi đó ngắm nhìn hắn nấu ăn, cảm tưỏng về một gia đình hạnh phúc sau này, thiệt là nghĩ xa xôi quá mà...

Sau khi ăn bữa ăn mà hắn nấu buổi chiều hắn đưa cậu đi chơi rất nhiều nơi .

Một ngày mùa đông ấm áp.

End part 2

Chap 4

Part 3:

Một ngày đông ấm áp ...

Liệu có vô lí quá không ta, vô lí hay không thì chúng ta phải soi vào cận cảnh mới biết được.

Bữa trưa hôm ấy sau khi ăn xong, cậu nói với hắn là muốn về. Hắn cũng lấy làm lạ lắm vì mới lúc sáng còn to tiếng với hắn lắm mà, bây giờ thì cái mặt thì xụ xuống thế kia, ốm thì không phải rồi chắc là lại suy nghĩ linh tinh đây mà. Bây giờ hắn mà để cậu về thì đêm nay cậu lại nằm suy nghĩ rồi lại giận hắn thì hắn toi luôn vì cậu dạo này giận dai kinh khủng mà đã thế mỗi khi giận hắn xong là nhõng nhẽo lắm đòi kẹo mút riết à... Thế là...

45' sau, khu sinh thái biển ngầm.

-Yunho à, tôi muốn có cái kem giống của em bé kia kìa... cả cái kẹo giống của bé gái kia nữa...

-Này..này .. Kim Jaejoong em có biết là nãy giờ em ăn bao nhiêu kem rồi không... em mà xưng họng không nói được thì đừng trách anh nhé...

-Jung Yunho anh được lắm...anh lừa tôi.._mếu _ anh bảo đi chơi với anh cái gì anh cũng mua cho tôi mà_ tiếp tục mếu nữa_thế mà mới ăn có vài cái kem anh đã nạt tôi..._dậm chân _không đi chơi nữa... tôi về..

-Em thật là mùa đông như vậy, ăn kem gì chứ...

-(mếu mếu khóc đến nơi rồi )

-Thôi được rồi ...ngoan nào đừng có mếu vậy chứ...

-(tiếp tục mếu)

-Rồi .. anh đầu hàng em... nhưng bây giờ anh đưa em đi ăn bánh kem nhé... bữa khác trời ấm rồi anh đền em cả cái nhà kem, được không?( ông này lừa con nít dễ sợ ... trời ấm lại còn đòi xây cả nhà kem ^^)

-Thiệt không (mắt long lanh sắp khóc rồi )

-Thiệt...Anh có xạo em bao giờ đâu chứ...Rồi nào đi ăn bánh kem...à quên ... lại đây anh bảo cái này...

Hắn vừa nói rồi cởi luôn cái áo khoác của hắn khoác ra ngoài cho cậu. Haizz, thật là bây giờ nhìn cậu người ta lại tưởng cái ụ bông di động ...lúc ở nhà hắn đã bắt quàng thêm cái khăn len của hắn rồi ... giờ lại mặc thêm cái áo nữa. Hắn thật là hắn có biết là dạo này cậu tròn quá rồi nên không muốn mặc nhiều áo...vì người ta cứ véo má cậu chê cậu mập hoài, giờ khoác thêm cái áo to đùng này của hắn thì người ta sẽ chê cậu béo ú xấu xí mất...không thích mà...

Hắn thì những tưởng sau khi khoác áo của hắn cho cậu như thế thì cậu sẽ cảm kích lắm có khi vui quá mà hôn hắn một cái thì sao ...nhưng mà hắn lại không ngờ rằng sau khi hắn khoác cái áo của hắn lên người cậu thì mặt cậu lại xụ xuống như hồi nãy vậy. Hắn tiến lại gần, cúi sát xuống để hỏi:

-Sao vậy heo con lại không vừa ý chuyện gì nữa..

-(không nói gì)

-Sao vậy chứ, anh chỉ lo tí nữa ra ngoài em lạnh thì anh khoác áo cho em thôi...

Đến lúc này thì cậu mới đột nhiện lên tiếng, giọng có vẻ phụng phịu lắm...

-Người ta chê tôi mập, nhìn như cái ụ bộng vậy ... xấu xí lắm...

Nhìn cậu phụng phịu như thế hắn cũng thương lắm...

Hắn xoa nhẹ vào đầu cậu mà nói:

-Em lo gì chứ, em đâu có mập đâu mà mập như vậy dễ thương chết đi được, em nhìn xem mấy đứa bé đang chơi kia xem, chúng đâu có dễ thương bằng một phần của em đâu.

-Tôi không tin..

-Uh, anh hỏi nhé, mấy người mà chê em mập í họ quên nói vế sau của câu nói đó với em rồi .... Phải nói là em càng mập, càng dễ thương.. cực dễ thương luôn...Không buồn nữa nhé?

Cậu vẫn không nói gì ra chiều có vẻ không vừa lòng lắm, thế là khỏi dỗ dành nữa hắn kéo cậu đi luôn vì lát lát hắn mua bánh kem cho là lại quên ngay ấy mà, đúng là con heo ngốc mà.

Tiệm bánh kem minmin ( mượn tên min kute tí ^^)

Vì hôm nay là chủ nhật nên tiệm bánh cũng đông lắm, ngày thường đã đông vậy rồi. Hàng loạt người phải xếp hàng, hắn nhìn thấy vậy cũng không muốn vào nhưng hắn đã hứa là đưa cậu đi ắn rồi mà hơn nữa từ sáng toiư s giờ con heo của hắn mới chỉ ăn có chút xíu soup thôi à, ăn thêm mấy que kem nữa thé sao no được chứ...hắn là hắn lo cho con heo của hắn chứ không thì đời nào hắn chịu đi xếp hàng ở mấy cái cửa hàng nhỏ này.

Lúc đến cửa hàng bánh này hắn đã bảo cậu ra kia ngồi chờ chỉ mình hắn xếp hàng là đủ rồi nhưng cậu không nghe còn vênh cái mỏ lên nói với hắn:

-Bộ chỉ mình anh biết xếp hàng à, tồi xếp hàng mặc tôi..._Cậu vẫn còn hậm hực vụ ban nãy hắn bắt mặc thêm áo...

Thế là trong giữa đám xếp hàng toàn những ông bố bà mẹ cùng con, thỉnh thoảng thấy mấy cặp tình nhân đứng ở đó có hai thằng con trai đứng đó xếp hàng đứng đó chờ mua bánh kem... có một người thì mặt xụ xuống ra chiều không đồng ý việc gì đó... có một người thì nóng lòng chờ đợi, thỉnh thoảng quay sang người bên cạnh nhìn không nói gì..^^

Đứng được một lúc, người cũng bớt đi rồi, hắn mới quanh sang cậu nhẹ nói:

-Lạnh không?

-(không trả lời)

-Tay đỏ hết rồi kìa, đưa tay đây...

-(vẫn không nói)

Hắn không nói gì nữa mà kéo tay cậu nắm lấy mà bỏ vào túi áo hắn...cậu có giật ra nhưng sợ người ta để ý nên lại đứng yên để hắn nắm tay như vậy...nhưng mặt thì vẫn còn giận dỗi lắm, cái mỏ lại chu ra rồi kìa...

Đột nhiên có tiếng đứa trẻ lên tiếng:

-Mẹ à, anh kìa anh bị làm sao vậy, từ lúc đứng đây tới giờ cứ làm mặt xấu hoài mẹ à, vừa rồi khi anh bên cạnh anh í cầm tay lại còn chu mỏ ra nữa mẹ à..._đứa bé ngây thơ hỏi.

Mẹ đứa bé không nói gì chỉ tủm tỉm cười và trả lời rằng:

-Chắc anh ý bị cướp mất kẹo mút giống con hôm qua đó ...

Hắn không nhịn nổi nữa rồi, thực lòng là buồn cười quá, lúc đứa bé hỏi vậy hắn còn nhìn được chứ nghe xong cậu trả lời của người mẹ thì hắn nhịn không nổi nữa rồi. Hắn cười ha hả...

Cậu nghe thấy mấy cậu nói đấy đã tức lắm rồi đã thế hắn lại còn cười vào mặt cậu nữa chứ...

-Yah... anh cười đủ chưa hả_ thừa thế rút tay ra khỏi túi áo hắn rồi cứ thế đánh liên tiếp vào vai hắn_Tại ai mà tôi thế hả...anh còn dám cười nữa thì đừng có trách tôi..._ Cậu không đánh nữa mà quay mặt đi chỗ khác không thèm nhìn cái bản mặt đáng ghét của hắn nữa...

Đúng lúc ấy thì đến lượt cậu và hắn chọn bánh, một điều ngang trái hơn nữa là tiệm lại có hai chỗ để chọn bánh, bên cậu đi đến là một nam phục vụ xem ra hắn cũng đẹp trai và nam tính lắm. Lúc vừa đến lượt thì hắn chạy đến chỗ quầy bán mà mua ngay bánh, cậu thì không thèm đứng cạnh hắn nữa mà đi sang bên phía quầy bên cạnh.

Và thế là tại thời điểm ấy có hai con dê già mắt sáng lên hết cỡ ... có một con dê giới tính nữ và một con giới tính nam ^^

Soi bên con dê nữ trước nào, vừa thấy hắn đến là mắt cô nàng đã sáng chưng lên như đèn ô tô chào đón vô cùng đón vô cùng đon đả giới thiệu hết loại bánh nọ đến loại bánh kia thỉnh thoảng lại cười đong đưa với hắn...nhưng khổ nỗi có chữ nào lọt vào tai hắn đâu, hắn chỉ cười giả lả cho qua vì hắn còn đang mải tìm con heo kia không đi theo hắn rồi lại đi đâu nhỡ lạc thì sao.

Đảo mắt tìm một lượt thì hắn cũng tìm thấy con heo của hắn rồi. Đầu hắn bốc khói đến nơi rồi, lúc nãy thì không chịu nói với hắn câu nào thế mà bây giờ lại đứng nói chuyện cười tươi với hắn nữa chứ, hắn là hắn bực lắm rồi. Hắn cố mua nhanh bánh rồi cũng chạy sang bên cậu vì hắn là hắn để ý từ lúc xếp hàng cái thàng yêu râu xanh đó ( theo hắn nghĩ thế) đã ngắm cậu riết rồi.

Soi cận cảnh bên bạn Jaejae nào,

Lúc đến quầy bán hàng cậu vẫn còn hậm hực lắm...

Bạn "dê nam" lên tiếng:

-Em muốn ăn loại bánh gì? À, còn một cái bánh chocolate ngon lắm, anh lấy cho em nhé....

Cậu nhìn thấy nhiều loại bánh cũng quên hết những bực tức lúc nãy mà ngắm đủ các loại bánh khác nhau, ra chừng thích lắm...thỉnh thoảng lại cười mỉm nhìn mấy cái bánh hình ngộ nghĩnh rồi lúc lại cắn môi ra chừng suy tư lắm...

Thấy cậu không lên tiếng thế là anh chàng này lại lên tiếng:

-Cái mũ len em đeo hợp quá, em mua ở đâu mà đẹp vậy, anh chưa nhìn thấy ai đeo đẹp như em đó..

-Thiệt à (mắt long lanh) la em tự đan đó vừa đan xong hôm trước hôm nay lạnh quá nên em mang ra đội luôn, đẹp thiệt hả anh thế mà có người hồi nãy chê em đội xấu hoắc à ( bĩu mỏ)

Tình hình là đã có một bạn đã về với chúa. Đúng lúc ấy thì hắn cũng đã đến nơi. Không nói không rằng hắn kéo cậu đi..

-Yah Yunho tôi còn chưa chọn bánh mà.

-Anh chọn cho em rồi...

Cậu cũng không nói gì nữa mà hớn hở nói với hắn quên mất là lúc nãy còn giận hắn nữa:

-Lúc nãy anh ấy khen cái mũ của tôi đẹp nhé ..._tiếp tục kể_lại còn khen tôi đội hợp nữa chứ, cái đó tôi tự đan đấy, anh ý thật là biết nhìn không như anh, hôm nay tôi vui nên không thèm trách anh làm gì...

Hắn không nói gì chỉ ậm ừ thôi, lúc nãy thì hắn cũng tức lắm nhưng sau khi hắn biết là cậu chỉ vui vì có người khen cái mũ của cậu thôi chứ chẳng có ý gì cả, đúng là con heo này trẻ con quá..

-Này em có thôi luyên thuyên đi không, vui đến mức thế cơ à. Luyên thuyên nữa thì lát anh không đưa em về đâu nhé...

Cậu cười suốt rồi nói lại với hắn

-Tại tôi vui mà...

Sau khi ăn bánh sau thì cũng gần 6h tối rồi, hắn lái xe đưa cậu về. Cậu vừa bước xuống xe thì hắn gọi cậu lại.

-Cả ngày nay anh đưa em đi chơi nhue vậy mà không trả ơn gì sao...(cười gian)

- Trả ơn à...(cắn môi suy nghĩ )hay tôi đan chop anh một cái khăn nhé....

-Khăn à .. cũng được nhưng hơi ít..._hắn vừa nói rồi kéo cậu lại gần đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ rồi chạy lên ngay lái xe đi trước khi đi còn nói với lại...

-Heo con à, đi ngủ sớm điiiiiiiii

Tim đập nhanh quá..

Đúng là ngày đông ấm ám mà.^^

End chap.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngoc