keo mut 5 DBSK

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5:

Một tuần sau,

Hiện giờ tại cổng trưởng THPT BL đang xảy ra một hiện tượng làm không ít những nữ học sinh hậm hực, ấm ức và không ít những bạn nam học sinh mở cờ trong bụng vì bớt đi một nỗi lo. Tự hỏi sự việc đó là sự việc gì?

Nếu từ ngoài nhìn thấy thì sẽ là bạn Jung Yunho hiện đang là hotboy của trường đứng tại cổng trường, nhưng điều này thì tầm thường quá điều đáng nói ở đây là bạn Jung Yunho từ trước đến nay nổi tiếng lạnh lùng, chưa từng có bạn gái, chưa từng nhận quà hay thư tỏ tình của bất cứ ai lại đang ôm là ôm đấy lại còn cười rất tươi với một đứa con gái mà nhìn cách ăn mặc của đứa con gái ấy thì có lẽ là không phải học sinh trường này. Lại một điều đáng nói hơn nữa là sau màn ôm ấp làm tan nát bao con tim thiếu nữ trường THPT BL thì hai con người này nghiễm nhiên lên xe mà phóng đi mất.

Soi vào nội tình bên trong thì sao? Muốn biết rõ thì chúng ta hãy quay lại từ cuộc điện thoại sáng nay của bạn Yunho.

______________________Flashback___________________

Ngay từ sáng sớm hôm nay hắn đã nhận được điện thoại từ tên quỷ Yoochun_bạn nối khố của hắn nhưng đã chuyển sang mĩ học được hai năm thông báo một tin mà chính hắn cũng hồi hộp từ sáng đến giờ là nội trong chiều nay gã sẽ về Hàn, không hiểu sau 2 năm tên bạn chí cốt của hắn ra sao rồi. Gã còn nói với hắn là lúc về sẽ mang theo cho hắn một bất ngờ... ôi điều bất ngờ của ai chứ của Park yoochun thì hắn phải để ý lắm....

Và thật sự là điều bất ngờ mà gã nói chính là Kim Haneul, kể ra thì đó là cậu chuyện rất dài kể từ khi hắn bắt đầu quen cô bé. Hồi đó hắn chỉ mới 5 tuổi thôi, trong một lần trốn ra ngoài chơi, hắn đã thấy một đứa bé gái nằm co ro bên lề đường hắn thấy tội quá nên xin appa hắn nhận cô về nuôi. Hồi mới được nhận về cô mới chỉ 4 tuổi thôi còn gầy gò lắm nhưng chỉ 1 tháng sau thì Haneul trở nên đáng yêu vô cùng hơn nữa Haneul lại là cô bé hiếu động cho dù cô đã quên tất cả quá khứ của mình. Năm đó là quãng thời gian rất vui vẻ của cô và hắn. Hai năm sau cô được gia đình một người bạn làm ăn rất thân với appa hắn nhận về nuôi. Lúc đó cô cứ khóc mãi, sau này mỗi năm bố mẹ nuôi cô cũng đưa cô về thăm nhà họ Jung một lần. Cô được ba mẹ nuôi đối xử rất tốt và ba mẹ mới cũng đặt cho cô một cái tên chính là cái tên cô hay dùng bây giờ Kim Hanuel. Năm cô lên 12 tuổi thì ba mẹ cô chuyển sang Mĩ định cư nên đưa cô theo sang đó học.

______________End's flashback________________

Tất cả sự việc là như thế, sau khi gặp mặt Haneul ở cồng trường. Hắn mừng lắm, phải nói là rất mừng mới đúng vì thế cho nên hắn đã không để ý lúc hắn ôm người bạn thuở nhỏ của hắn thì có một kẻ đứng từ xa mà hậm hực.

_________________Flashback_____________

Hôm nay cậu lấy làm lạ lắm vì cả buổi học hôm nay hắn cứ sao sao ấy, chẳng thèm để ý gì đến cậu cả, đã thế đến cuối giờ vừa có chuông một cái lại đi mất tiêu rồi. Cậu là cái gì chứ? mọi hôm lúc cần thì quấn tới còn không cần thì đạp đi luôn à? Ừ thì cậu cũng là gì của hắn đâu chứ, lần trước hắn nói thích cậu rồi nhưng cậu đâu có nói gì đâu vả lại chỉ là thích thôi đâu phải yêu đâu...>''<

Hậm hực thu dọn sách vở vào cặp, cậu cũng nhanh chóng đi lấy xe để đi về nhưng vừa ra đến cổng thì cái mà hắn cho cậu chứng kiến là cái cảnh này đây. Hắn đứng công khai trước cổng trường ôm ấp và cười nói vui vẻ với cô gái khác thế đấy, hai người lại lên ô tô đi mất rồi. Hắn lại đưa cô đến căn nhà kẹo ấy chứ gì? rồi hắn lại lạnh lùng với cậu như bao người khác mà thôi nhưng sao trong lòng cậu có cái gì đau lắm....

Buổi tối,

Tại biệt thự nhà Yunho,

-Yô cạn ly nào,phải lâu lắm rồi chúng t mới có dịp gặp nhau như thế này..

Lâu lắm rồi hắn, yoochun và Haneul mới có dịp hội họp, hồi trước thì lúc nào Yoochun với Haneul cũng cãi nhau như chó với mèo vì Yoochun dạo đó thấy Haneul dễ thương nên cứ gẹo hoài mà cô bé thì cũng không vừa nên hắn luôn phải đứng ra bênh vực Haneul... hồi đó đúng là còn trẻ con mà còn bây giờ thì Yoochun với Haneul còn thân nhau hơn í chứ vì đã lâu rồi hắn không gặp hai đứa nó mà...Nhưng mà bây giờ thì gã có người yêu rồi là Junsu cùng là người Hàn nhưng sang bên đó du học, thế là gã cưa luôn, lần này cả hai rủ nhau về thăm quê, hắn cũng chưa gặp nhưng nghe kể chắc là dễ thương lắm đây, nhưng mà khỏi cần gặp thì hắn cũng có thế đoán ra là không thế dễ thương bằng con heo nhà hắn rồi ...

-Nào hôm nay phải uống cho say mừng cho mày và Junsu, mày là giấu kĩ lắm đấy_hắn vừa cười vừa nói lớn.

-Giấu gì chứ chẳng là lần này tao với Haneul về muốn cho mày bất ngờ thôi, còn Junsu thì chúng tao vừa mới chính thức yêu nhau thôi đã có gì đâu.. à mà tao hỏi thật nhớ mày với Haneul định bao giờ mới bắt đầu đây? _Gã chợt đá mắt sáng phía hắn làm cho Haneul đỏ mặt mà quay đi..

-Yoochun, anh nói gì vậy chứ em với Yunnie đâu có gì đâu...

-Đấy đấy thế mà bảo là không có gì... gọi nhau thân thiết thế còn gì ..

-Anh... em đã nói là không có gì thiệt mà...

Thấy Haneul sắp sửa không cãi lại gã, hắn bèn lên tiếng.

-Mày chỉ giỏi bắt nạt Haneul thôi, bọn tao có gì không kệ bon tao, lo cho cái thân mày đi..._Hắn nói mà không suy nghĩ và cũng không để ý rằng có người mừng ra mặt.

Hắn sắp xếp cho Haneul và Yoochun ở luôn biệt thự của hắn, còn hắn thì về trung cư ở để tiện cho việc đi học.

Sáng hôm sau,

Hắn đến trường với tâm trạng cực kì vui vẻ, gặp lại bạn cũ mà sao không vui được cơ chứ. Hắn định bụng sẽ đến kể cho con heo của hắn nghe, rồi tìm cơ hiệu giới thiệu con heo của hắn với Yoochun và Haneul chắc chắn rằng Haneul cũng sẽ rất quý con heo cho xem, còn Yoochun chắc sẽ vô cùng ghen tức về độ dễ thương của con heo của hắn. Nghĩ đến đây là đã thấy vui rồi, con heo của hắn bao giờ cũng là nhất mà >"<.

Vừa bước vào đến lớp hắn đã chạy đến gần bên cậu rồi hớn hở nói:

-Anh có chuyện này hay lắm...

Hắn đang định vui vẻ kể tiếp thì bắt gặp gương mặt buồn buồn của cậu, hắn cũng hết muốn kể luôn phải xem cậu bị sao mà lại thế đã chứ.

-Em sao vậy lại ốm à, anh đưa em về nhà nhé, mệt thì đừng đi học mà...

Cậu gạt tay hắn ra khỏi người mình rồi mệt mỏi nói

-Tôi không sao...

-Vậy sao lại ủ rũ vậy hay có ai làm em giận, nói anh xem anh cho nó một trận nhé..

-......

-Vậy bây giờ ngoan nhé, như thế này lát nữa không lên lớp được rồi, anh đưa em xuống phòng y tế nằm nhé..

Hắn nói rồi khẽ kéo cậu đi, cậu cũng không buồn nói nữa cứ để hắn đưa đến phòng y tế thôi vì dù sao hôm nay cũng chả có hứng học..

Phòng y tế,

-Cô Han à, cô cho Jaejoong nằm ở đây nhé, cậu ấy bị mệt...

Cô Han liền tiến tới đưa tay sờ thử trán cậu xem rồi lên tiếng:

-Uhm, xem nào không sốt phải không, vậy cứ nằm nghỉ một lát nhé, lát cô mua chút gì cho em ăn cho đỡ mệt.

-Dạ, cảm ơn cô ạ.

Đợi cô Han ra hẳn bên ngoài, hắn mới ngồi xuống, dùng hai tay kéo chăn đắp lên ngang người cho cậu.

-Em ở đây nghỉ nhé, anh phải lên lớp rồi, lát ra chơi anh xuống muốn ăn gì thì nhắn tin cho anh, anh ra ngoài mua cho em, ở đây nghỉ đừng đi đâu linh tinh nhé, anh lên lớp đây.

Hắn nói xong rồi hắn đang định quay lưng đi thì bỗng có một bàn tay níu hắn lại.

-Yunho ah.

-Có chuyện gì vậy, em đau ở đâu à?

-Không, Yunho ah,

-Em nói đi anh nghe mà.

-Anh thích tôi thật chứ?_lúc này cậu đã ngồi hẳn dậy, nhìn thẳng vào mắt hắn mà hỏi.

Bây giờ, hắn đã ngồi xuống bên mép giường nhìn cậu thắc mắc.

-Sao em lại hỏi thế chứ, anh không thích em thì thích ai đây, con heo ngốc này. _Hắn nói rồi đưa tay véo mũi cậu một cái.

-Vậy tại sao lại ôm người khác?_Thốt ra được cậu này lòng cậu cũng đau lắm, cả đêm qua cậu cũng đâu có ngủ đâu suy nghĩ mãi không biết có nên hỏi hắn cho rõ không.

Hắn nghe thấy vậy liền giật mình thì ra là cậu ghen khi nhìn thấy hắn ôm Haneul rồi, hắn đúng là vô tâm quá. Ôm con heo vào lòng hắn khẽ nói.

-Không phải như em nghĩ đâu, đúng là con heo ngốc mà. Anh nói em nghe nhé cô ấy là bạn hồi nhỏ của anh lâu ngày rồi mới gặp nên vậy thôi._Hắn vuốt nhẹ lưng cậu rồi nói tiếp._Thế là an tâm rồi nhé, anh đâu có thương người khác đâu.

Khi nghe hắn giải thích thế rồi nhưng cậu vẫn còn ấm ức lắm, ai bảo không nói một lời nào với cậu chứ thế là không hiểu nước mắt đâu ra đã lăn dài trên mặt rồi, tức lắm chứ nhỡ như mà hắn thích người khác thì cậu sẽ ra sao nhỉ không biết nữa nhưng chắc sẽ buồn lắm mà.

Chợt hắn thấy tiếng cậu nấc ghê lắm, khẽ đẩy cậu ra thì đã thấy khuôn mặt đẫm nước của cậu rồi, hắn không hiểu sao nhưng cũng lo lắm hắn đã giải thích cho cậu rồi mà. Luống cuống hắn ôm chặt cậu vào lòng mà sốt sắng nói:

-Sao vậy heo con à, ngoan đừng khóc nữa, anh biết lỗi rồi từ lần sau anh hứa không ôm bất kì ai à không không lại gần con gái luôn ha đừng khóc nữa mà..

Cậu vẫn không ngừng khóc nấc lên, chẳng nói gì với hắn cả.

-Ngoan nào, đừng khóc nữa, em khóc anh đau lòng lắm biết không, ngoan nhé, anh chỉ thích em thôi mà, cả đời này chỉ thích mỗi em thôi được chưa...

Sau một hồi dỗ dành thì cậu cùng nín nhưng thỉnh thoảng vẫn còn nấc lên.

Hắn nhoài người lấy hộp khăn giấy để trên bàn.

-Em xem khóc đến xưng mắt rồi nè, tối qua lại thức cả đêm hả? sao không gọi điện một câu anh giải thích với em thì đâu như bây giờ, mặt mũi tèm lèm nè...

Cậu không khóc nữa cùng không nói gì, để yên cho hắn lau mặt dùm, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn vì hắn đã nói là chỉ thích cậu thôi mà nhưng mà buồn ngủ quá thế là tiện có hắn ở đó cậu áp luôn mặt vào khuôn ngực của hắn mà nhắm mắt lại. Hắn thấy thế thì gạt đống khăn giấy sang một bên vòng tay sang ôm cậu mà nói.

-Từ tối qua tới giờ em ăn gì chưa?

-...lắc đầu..

-Thật là, em biết dạo này không còn tròn như ngày xưa không, lại suốt ngày ăn uống kiểu đó nữa em muốn làm anh lo đến chết luôn hả_dịu giọng lại_ bây giờ anh đi mua bánh kem nhé?

Cậu vẫn dụi đầu vào ngực hắn mà lắc đầu

-Vậy em muốn ăn gì anh đi mua cho em...

-Em muốn ngủ ~

Hắn thật sự sắp ngất đến nơi rồi con heo của hắn xưng 'em' với hắn kìa hắn muốn đẩy cậu ra mà hôn cho cậu ngất đi thì thôi nhưng phải kiềm chế, chứ quá khích quá là cậu lại khóc lần nữa thì hắn đau lòng chết mất.

-Rồi rồi, nhưng em phải ăn gì đã cứ thế này ngủ sao được, muốn ăn gì nói anh đi mua cho em nhé...

-Em muốn ngủ mà~ ~ ~ ~ ~ ~

-Lại nhõng nhẽo rồi, em ngủ đi nhưng ngủ một lát thôi nhé lát dậy anh mua đồ ăn cho em. Nằm xuống giường nào...

Hắn vừa nói vừa định gỡ tay cậu ra đỡ cậu nằm xuống thì tay cậu đã bám chặt vào áo hắn mà lắc đầu ra ý không muốn. Hắn không nói gì nữa mà ôm cậu lại hôn nhẹ lên trán rồi đưa tay lên xoa lưng cho cậu ngủ.

Đợi cậu ngủ thật say rồi hắn mới nhẹ nhàng đỡ cậu nằm xuống giường, bây giờ hắn mới có dịp ngắm lại khuôn mặt của cậu, đúng là dạo này hết tròn rồi nhưng vẫn dễ thương lắm chỉ không bằng ngày xưa thôi, từ giờ hắn phải quyết tâm tẩm bổ cho con heo của hắn thôi. Nhìn cái mặt của con heo mà thương quá tất cả là tại hắn mà con heo của hắn mới ra nông nỗi này thật là càng nghĩ càng thương cho con heo mà >"<.

Trong lúc mải suy nghĩ thì cô Han đã vào từ lúc nào trên tay còn cầm một ly sữa nóng, đúng là cô giáo tâm lý nhất mà hắn đang định chạy đi mua sữa cho con heo nhưng mà sợ con heo tỉnh dậy lại không thấy hắn đâu lại tức giận thì chết >"<. Sau khi để cô Han kiểm tra nhiệt độ để chắc chắn cậu không sao thì cô mới ra ngoài để hắn và cậu ở lại.

Cô vừa đi ra ngoài thì hắn đã vôi đến ngồi bên giường, phải gọi con heo dậy ngay mới được không lát nữa lại đói quá đau dạ dày thì chết. khẽ lay vãi câu hắn gọi.

-Heo con à, dậy nào, ngủ riết à...

Sau một hồi heo con à, heo con ơi của hắn thì cậu cũng đã mở mắt ra ngồi dậy nhưng có vẻ vẫn còn muốn ngủ tiếp lắm.

-Yunho ah, em muốn ngủ nữa ~_ cậu vừa nói vữa ngã luôn người vào vai hắn tiếp tục nhắm mắt ngủ tiếp.

-Anh biết em buồn ngủ rồi nhưng dậy uống chút sữa nhé rồi lát nữa anh đưa em về nhà ngủ tiếp ha.

-ưhm ưhm _ vẫn tiếp tục dụi dụi vào vai hắn mà ngủ tiếp.

-Em thật là...

Biết là không thể đánh thức cậu dậy bằng cách này nên hắn với tay lấy cốc sữa lên bàn uống một ngụm nhỏ rồi cúi xuống nâng cằm cậu lên áp môi của hắn vào môi của cậu. Hắn thật hết biết cách với cậu sữa thì vẫn cứ uống mà vẫn ngủ được. Hắn cứ thế cho cậu uống được nửa cốc sữa thì không chịu nổi nữa rồi, tự hỏi ở đây là bạn nào không chịu nổi là bạn nhỏ Kim hay bạn nhỉ Jung...

Cậu trả lời tất yếu ở đây là bạn nhỏ Jung rồi, cứ chạm môi hoài như vậy thôi chứ đâu có làm được gì đâu cậu cứ ngủ như vậy hoài à.

Thế là hắn thôi không đút sữa nữa, không phải vì hắn không muốn mà là không thể chịu nổi sự cám dỗ của đôi môi cậu. Người đâu mà lúc ngủ cũng dễ thương đến thế cơ chứ, thế là không chần chừ nữa hắn vồ lấy đôi môi cậu mà hôn, dùng lưỡi mà trêu đùa với cái lưỡi của cậu.

Khi cậu mở mắt ra thì đã thấy hắn đang hôn mình rồi nhưng nhanh chóng lấy lại hơi thở cậu nhẹ nhàng đáp lại hắn nhưng không bao lâu thì cậu phải đẩy hắn ra vì thiếu dưỡng khí.

Cậu vừa thở vừa trách móc hắn:

-Sao em đang ngủ, anh hôn em chứ, em không tỉnh dậy thì chết ngạt rồi_cậu lườm hắn.

Hắn cười hì hì ôm cậu vào lòng rồi nói.

-Ai khiến anh gọi em không chịu dậy chứ.

-..vẫn tiếp tục lườm, mỏ chu ra rồi...

-Rồi anh xin lỗi, anh không cố ý đâu, giờ uống nốt sữa nhé.

Sau hôm đó hắn hứa là có dịp sẽ giới thiệu Haneul cho cậu. Nhưng có một điều quan trong hơn là từ hôm ấy trở đi suốt ngày cậu phải nghe câu hỏi của hắn

-Đói không? Anh đi mua gì cho em ăn nhé?

Hay đại loại như

- Anh mua sữa rồi em uống nhé?

Cậu là người bình thường chứ có phải con heo đâu mà suốt ngày ăn nhưng mà hắn đã cất công mua đồ về nên ăn thôi không lại tội công hắn. Cậu chắc phải mập lên mấy kí rồi. Hắn thật là đáng ghét mà.

End chap.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngoc