Chương 2: Cút khỏi Mộ gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Trong ánh đèn sáng chói, Mộ Nhiễm lúc này trông thật thảm hại, ngay cả mái tóc được chăm sóc kỹ lưỡng cũng dính đầy bùn đất. 

Các bậc trưởng bối trong biệt thự nghe thấy tiếng động bên ngoài, liền ào ào chạy ra. 

"Có chuyện gì vậy?!"

Vừa chạy đến sân sau, mọi người đã thấy Tô Âm đang cúi xuống chỉnh lại những cây cối bị giẫm đạp, trong khi Mộ Nhiễm đang cố gắng đứng dậy từ mặt đất đầy bùn. 

Mộ lão gia và Mộ Phương Vũ lập tức chạy đến bên Mộ Nhiễm, vừa quan tâm vừa lo lắng hỏi: "Nhiễm Nhiễm, con không sao chứ? Có bị làm sao không?"

Mộ Trạch nhanh chóng bước đến trước mặt Tô Âm, kéo con gái đang ngồi dưới đất đứng dậy. "Âm Âm, con có bị thương không?"

Mộ Nhiễm được Mộ lão gia và Mộ Phương Vũ bảo vệ ở giữa, nhỏ giọng khóc thút thít, hình ảnh hùng hổ doạ người vừa rồi phút chốc biến mất.

"Ông nội, ba ơi. Con chỉ muốn nói chuyện với Âm Âm một chút, muốn thông báo cho em ấy tin mừng rằng ông nội sẽ cho em ấy ra mắt. Nhưng không ngờ Âm Âm lại đẩy con ra, bảo con cút đi, nói không muốn thấy con..."

"Em ấy còn giẫm chân con nữa, con không biết mình đã làm sai gì nữa, sao Âm Âm lại đối xử với con như vậy."

Vừa nói xong, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn xuống chân của Mộ Nhiễm.

Còn không phải sao, bàn chân không chỉ đỏ lên mà còn bị sưng nữa.

Mộ Phương Vũ bảo vệ con gái mình, tức giận nói với người đàn ông đứng bên cạnh Tô Âm: "Mộ Trạch, em dạy con gái mình kiểu gì vậy? Tô Âm sao có thể xảo trá như thế?"

Mộ lão gia cũng tức giận đến mặt mũi đỏ bừng.

Ông ta là giám đốc điều hành cao nhất của tập đoàn Mộ thị và là người có quyền lực nhất trong Mộ gia.

Khoảng nửa năm trước, ông ta đã mơ thấy một vị cao nhân chỉ điểm, nói rằng trong Mộ gia sẽ xuất hiện một "kim phượng hoàng", sẽ nổi danh khắp thế giới và giành được nhiều giải thưởng lớn.

Mộ lão gia tỉnh dậy, vui mừng khôn xiết.

Nhìn khắp toàn bộ gia tộc, người có tiềm năng nhất chính là Mộ Nhiễm.

Con bé là "cục cưng" của ông ta, và ông ta quyết tâm giúp cháu gái mình nổi tiếng như trong giấc mơ đã dự đoán, sẽ tỏa sáng khắp thế giới.

Quả nhiên, Mộ Nhiễm đã nổi tiếng nhờ một bộ phim chiếu mạng vào tháng trước.

Điều này càng làm cho suy nghĩ của Mộ lão gia thêm kiên định hơn.

Nhiễm Nhiễm của ông ta, chắc chắn chính là kim phượng hoàng sắp tỏa sáng khắp thế giới và giành được nhiều giải thưởng lớn!

Mộ lão gia tóc bạc đầy đầu, cơ thể trông rất khỏe mạnh, trên mặt đầy những nếp nhăn không thể che giấu được vẻ uy nghi của ông ta.

Ông ta chỉ tay vào Tô Âm, người vẫn đang chỉnh lại những cây cỏ dưới đất, tức giận nhìn Mộ Trạch và nói: "Đây chính là đứa con gái đã mất tích hơn mười năm mà mày tìm về sao?"

"Loại người như vậy, mày tìm về là để cố tình chọc tức lão già này sao?"

"Nhiễm Nhiễm bây giờ đang ở giai đoạn phát triển sự nghiệp, nếu có chuyện gì bất trắc, tao sẽ cho hai cha con mày cút khỏi Mộ gia này!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro