Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"C, chuyện gì vậy?"

Tôi trố mắt ngạc nhiên.

Nhưng tôi phải nhắm tịt mắt lại vì cơn gió mạnh lùa vào làm đau mắt tôi.

Vút-! Gió thổi làm tóc tôi rối tung cả lên.

"Ehhh!"

Tuy nhiên, nó chỉ kéo dài trong giây lát.

Cơn gió đột ngột này cũng dừng lại.

Căn phòng yên tĩnh trở lại như thể chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi ngẩng đầu lên.

"Đó là......."

"Kyu?"

Ngay lúc đó, trong phòng tôi xuất hiện tiếng kêu kì lạ. Tôi ngơ ngác đưa mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh kì lạ ấy.

Một thứ tròn tròn, trắng trắng như cục bông xuất hiện trên cửa sổ.

"Kyu!"

"M...một con thỏ?!!"

Tôi không nói nên lời trước tình huống khó tin này. Một cơn gió mạnh thổi qua, và rồi một con thỏ xuất hiện trong phòng tôi.

Tôi dụi mắt với hi vọng rằng mình đã nhìn nhầm món đồ nào đó với con thỏ, nhưng không, tôi vẫn nhìn thấy con thỏ con màu trắng trước mặt.

"Kyu kyu!"

Con thỏ nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào tôi.

Sau đó, nó nhảy đến gần tôi.

Trong nháy mắt, cục bông này đã nhảy lên đùi tôi.

"Ha. Ngươi từ đâu đến? Đây là tầng hai....... "

"Kyu?"

"Ngươi không thể nào bị gió cuốn đi được."

Con thỏ chớp đôi mắt đen láy và lại nghiêng đầu. Có lẽ nó không hiểu lời tôi nói.

"Tốt. Nếu ngươi thực sự hiểu lời ta nói, thì nó sẽ còn kinh hoàng hơn thế này."

Con thỏ vẫn nhìn tôi chằm chằm rồi bắt đầu mở miệng nói. Hai chiếc răng cửa xinh xẻo lộ ra.

"Nhiệm vụ đã hoàn thành."

Giọng của một người đàn ông trưởng thành phát ra từ miệng con thỏ.

"Ặc!"

Tôi bị đơ trong vài giây trước khi hét lên và lùi lại.

Con thỏ trên đùi bị tôi ném xuống sàn.

Trong vô thức tôi hơi lo lắng khi lỡ tay ném nó đi, nhưng may thay, con thỏ tiếp đất an toàn.

Sau đó nó ngước nhìn tôi như thể không có chuyện gì xảy ra.

"Kyu?"

"C, cái gì vậy? Vừa rồi......."

Không phải nó vừa nói giọng đàn ông sao?

Dù nó chỉ to bằng một nắm tay thôi, nhưng tôi vẫn sợ hãi, đề phòng nó.

Tôi lại ngồi chờ một lúc, nhưng con thỏ không nói nữa.

Tôi lẩm bẩm, tò mò.

"Gì vậy trời!! Mình vừa mới nghe thấy......."

"Nhiệm vụ đã hoàn thành. Nếu quý khách muốn nghe thêm về ủy thác, thì hãy tự mình đến tìm căn cứ của chúng tôi."

"Ôi trời ơi!"

Tôi thật sự đang rất tỉnh táo và con thỏ lại một lần nữa nói chuyện bằng giọng của một người đàn ông.

Tôi hoảng sợ lùi lại. Cho đến khi lưng chạm vào cột giường.

Con thỏ cũng không có ý định làm tôi sợ vì nó không đến gần tôi.

"Đây là dịch vụ cung cấp thông tin Thỏ Trắng. Xin tạm biệt."

Vừa nói xong, cơn gió lớn lại xuất hiện.

Vút-.

Gió tạnh và tôi ngẩng đầu lên, vuốt lại mái tóc rối tung của mình.

Con thỏ xuất hiện đột ngột đã biến mất khỏi tầm nhìn của tôi.

"Chỉ là......."

Tôi ngơ ngác nhìn tấm thảm nơi con thỏ vừa đứng khi nãy.

Sau đó, tôi nhớ lại cách Vinter liên lạc với nữ chính ở chế độ bình thường.

Vinter rất hiếm khi tự mình ra tay vì anh ta muốn che dấu thân phận của mình.

Anh ấy thường sử dụng các động vật nhỏ khác để gửi thông điệp, nhưng tôi nhớ con vật được sử dụng nhiều nhất là thỏ trắng, đại diện cho nhóm cung cấp thông tin của Vinter.

Tôi còn từng nghĩ Vinter là kiểu người lãng mạn khi làm như vậy.

Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên hơn là...

"Hệ thống không nói với tôi rằng các con vật truyền thông điệp bằng cách nói chuyện......."

Trò chơi không có lồng tiếng.

Tôi chỉ đọc những tin nhắn anh ấy gửi cho nữ chính ở chế độ bình thường qua những lá thư, vì vậy tôi không ngờ rằng những con vật sẽ nói to thông điệp đó.

"Hah!!"

Giọng một người đàn ông trầm thấp phát ra từ một con thỏ.

Tôi thốt lên vì điều thú vị vừa xảy ra với mình.

Tại sao anh ấy lại làm vậy gửi thư thông qua những người đồng nghiệp.

'Vinter cũng không điên như một số người, phải không......?'

Tôi lắc đầu, gạt suy nghĩ đó qua một bên khi.

Tôi đã bị Iklies chỉa kiếm vào cổ một lần, người mà tôi đã kì vọng rất nhiều.

Tôi làm điều này để nâng cao lợi ích của anh ấy trong trường hợp độ hảo cảm của Iklies giảm đột ngột, nhưng nếu anh ấy cũng không được tin tưởng, thì.......

"Không!! Làm gì có chuyện cả năm người bọn họ đều bị điên chứ!!"

Tôi rũ bỏ suy nghĩ điên rồ đó khi nhớ lại cốt chuyện ở chế độ bình thường và lần đầu tiên gặp Vinter ở bữa tiệc.

Anh ấy là một người đàn ông lịch sự, người đã cho một nhân vật phản diện mượn chiếc khăn tay của mình.

Tôi có thể dễ dàng làm tăng độ hảo cảm của Vinter.

"Được rồi, vậy thì mình sẽ đi tìm Vinter."

Tôi đứng dậy sau khi bình tĩnh trở lại. Lúc này tôi nhân ra rằng mình đã cách vị trí ngủ gật khi nãy khá xa.

Tôi cảm thấy hơi xấu hổ vì đã bỏ chạy đến đây, sợ hãi trước một con vật to bằng nắm tay.

'Anh ta có lẽ sẽ không thấy được những gì vừa xảy ra đâu, phải không?'

Dù sao thì cũng thật mừng khi Vinter liên lạc với tôi. Tôi không cần phải đến các bữa tiệc để tìm anh ta nữa.

Một chiếc hộp màu trắng lại xuất hiện trước mặt tôi khi tôi đang nghĩ như vậy.

<HỆ THỐNG> 

Phân cảnh [Một phù thủy kỳ lạ - Vinter Berdandi] đã bắt đầu. Bạn có muốn đến <Căn cứ của Thỏ trắng> không?

[Có / Không]

"Đợi đã!!"

Có vẻ như hệ thống không thực sự có thể nghe thấy tôi, nhưng tôi vẫn ra lệnh khi quay lại.

Tôi vội vàng chuẩn bị. Tôi cần chuẩn bị một chút nếu muốn lẻn ra ngoài.

Đầu tiên, tôi mặc chiếc áo choàng mà tôi đã mặc khi đi tìm Iklies.

Emily đã cố gắng vứt nó đi nhiều lần, nhưng tôi đã bí mật lấy lại và giấu nó trong tủ.

Sau đó, tôi lấy ra một chiếc vòng cổ bằng Sapphire từ hộp trang sức. Đó là những gì tôi sẽ trả cho anh ta.

(💫Sapphire: còn được gọi là đá lam ngọc, một loại đá được hình thành từ cương thạch.)

Tôi cũng gói món quà mà tôi đã đặt để tặng anh ấy theo để đề phòng, cùng với chiếc khăn tay màu trắng của anh ấy.

'Mình có nên mang theo cái này không nhỉ?'

Tôi cầm chiếc mặt nạ mà Reynold đã mua cho tôi lên và đắn đo nghĩ.

Anh ấy đã gửi con thỏ đến phòng của tôi rồi. Nếu anh ta đã làm nhiều như vậy rồi thì chả có ích gì cho tôi trong việc che giấu thân phận.

Nhưng từ lúc bắt đầu tôi đã quyết định theo concept 'quý cô cao quý bí mật tìm một người đàn ông' rồi. Vì vậy tôi phải tiếp tục theo concept này một thời gian.

Đeo mặt nạ lên, tôi nhìn vào gương vài lần rồi đi đến vị trí của biểu đồ hệ thống.

"Chuẩn bị xong rồi. Đi nào!"

********

Với chút ánh sáng lẻ loi ló ra, tôi thấy mình đang đứng trong một con hẻm ít người qua lại.

"Là chỗ này sao?"

Trước mặt tôi là một tòa nhà tồi tàn. Trên cánh cửa cũ của tòa nhà có chạm khắc hình một con thỏ trắng.

Tôi đã từng thấy nơi này còn chơi game trên điện thoại, nên đây chắc chắn là căn cứ của Vinter.

Tôi bước lên bậc thềm, gõ cửa. Nhưng cánh cửa đã tự động mở ra trước khi tay tôi chạm vào.

"Cái gì......."

Tôi cảm thấy ớn lạnh sống lưng khi nghĩ đến việc ai đó có thể đang theo dõi mình.

Tôi nhìn chằm chằm vào bóng tối đằng sau cánh cửa qua khe hở của nó, rồi mở cửa bước vào.

Bên trong cũng giống như những gì tôi đã thấy qua trò chơi.

Một bàn làm việc, một giá sách và một chiếc ghế sofa để tiếp đón khách hàng. Đó là một văn phòng bình thường.

Tuy nhiên, lại không có người tôi muốn gặp ở đây.

"...... Anh ta đã đi ra ngoài rồi à?"

Tôi đã tức tốc đến đây ngay sau khi con thỏ ghé qua phòng tôi.

Tôi phân vân không biết có nên quay trở lại biệt thự hay không, nhưng tôi quyết định đợi một chút vì đã lỡ đến đây rồi.

Tôi cũng định trở về dinh thự bằng cỗ xe ngựa mà nhóm Thỏ Trắng đã sử dụng vì tôi không biết đường về. Xe ngựa ở đây cũng giống như taxi ở thế giới bên kia.

Nhưng không có nhân viên nào làm việc ở đây, nơi họ bán được nhiều thông tin có giá trị hơn những người khác.

'Anh ta làm việc này một mình, không có một người đồng nghiệp nào sao?'

Và tôi đã sớm đoán ra lí do.

'Chà, có lẽ vì vậy mà anh ta gửi một con thỏ đến nói chuyện bằng giọng đàn ông...'

Tôi đóng cửa và ngồi trên ghế sofa. Tôi đã định nghỉ ngơi ở đây trong khi đợi anh ấy vì tôi là một vị khách được mời đến nơi này.

Tôi một lần nữa nhìn quanh nơi này.

Bammmmmm-!

Có tiếng động phát ra từ đâu đó và tôi cảm nhận được sự rung chuyển của toà nhà.

"Ohh, chuyện gì đang xảy ra vậy!"

Tôi bật dậy khỏi ghế sofa. Sự rung chuyển của tòa nhà lắng xuống ngay lập tức.

'...mình bị ảo giác sao?!'

Tôi nghiêng đầu, và định ngồi xuống một lần nữa.

Crrrrr-. 

Một lần nữa, tôi có thể cảm nhận được sự rung chuyển mạnh đến mức khiến tôi mất thăng bằng.

"Ặc!"

Tôi loạng choạng cố bám chặt ghế sofa.

'Tôi chỉ đến đây để gặp  Vinter nhưng cái gì đang xảy ra vậy??'

Sự rung chuyển dừng lại ngay lập tức giống như lần trước.

"Eh, động đất?"

Tôi lại bám chặt ghế  và chuẩn bị tinh thần cho lần rung lắc tiếp theo.

Tôi đã đợi như vậy một lúc, nhưng không có gì xảy ra sau đó.

Tôi nhân cơ hội đó để đi và kiểm tra bên ngoài từ cửa sổ.

Tôi không biết về những thảm họa thiên nhiên ở thế giới này. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ để xem người dân ở đây che chắn cho mình như thế nào.

"......Hửm?"

Nhưng bên ngoài lại yên bình đến lạ thường như chưa có chuyện gì xảy ra.

Không ai bước ra đường dù tòa nhà đã rung lắc đến hai lần.

"Mặc dù không có nhiều người, nhưng trong con hẻm này vẫn có nhiều tòa nhà mà......."

Lễ hội vẫn đang diễn ra nên nếu có thiên tai xảy ra sẽ gây ra náo loạn.

Tôi cau mày, dựa tai vào cửa sổ.

Không thể nghe thấy âm thanh nào nên tôi nghĩ có lẽ nơi này đã được cách âm. Nhưng...

Bam-! Âm thanh phát ra từ một nơi khác.

Nó phát ra trong tòa nhà này, ngay sau lưng tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro