Chương 1 Hôm nay có chút nổi nóng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang Lạp Lạp vùng vẫy dưới nước.

Cô ấy có chứng sợ biển sâu và còn không biết bơi.

Trong lúc hoảng loạn, một lượng lớn nước biển từ mũi tràn vào phổi. Cô vô cùng khó chịu, chỉ có thể cầu cứu người bên cạnh.

"Cứu.."

"Cứu tôi với.."

Người bơi bên cạnh cô có kiểu bơi tiêu chuẩn, trôi nhẹ trên biển, không hề lay chuyển trước tiếng kêu cứu của cô.

Lúc đó, một cơn sóng lớn ầm ầm hướng về phía cô.

Cô liền biết, cô sắp chết ngạt đến nơi rồi.

Không ngờ, chuyến du lịch đến Maldives khiến cô hào hứng suốt đêm qua hóa ra lại là một âm mưu được lên kế hoạch cẩn thận từ trước, một kế hoạch vạch ra muốn cô phải chết.

Diệp Gia Diễn..

Sau khi không thể vùng vẫy được nữa và dần trở nên mờ mịt, tâm trí của Giang Lạp Lạp chỉ còn lại cái tên khiến cô cảm thấy như dao cắt.

"Cứu tôi, Diệp Gia Diễn!"

Giang Lạp Lạp hét lên và giật mình, đột nhiên bật dậy từ trên giường..

Cô ấy mồ hôi lạnh đầy trán, đôi mắt xinh đẹp rỗng tuếch, tay thì run rẩy, hít thở có chút hỗn loạn..

Như vậy là sau khi bị sóng cuốn trôi.. cô ấy vẫn không có chết đi?

Ai đã cứu cô ấy? Làm sao cô ấy có thể trở về thành phố S từ Maldives?

Cô ấy mở cửa phòng, vội vàng bước xuống lầu liền đụng phải Dì Trương.

"Phu nhân, ngài tỉnh rồi!" Dì Trương thở dài. "Tạ ơn trời đất, phu nhân đã hôn mê 2 ngày liền rồi!"

Giang Lạp Lạp hoàn toàn không quan tâm đến vấn đề đó, vội vàng hỏi: "Dì Trương, làm sao tôi lại trở về được vậy?"

"Tiên sinh đã thuê một chiếc máy bay y tế đặc biệt để đưa phu nhân trở về."

"Vậy.." Giang Lạp Lạp kiềm chế sự nghẹn ngào. "Là ai đã cứu ta?"

"Chuyện này.." Dì Trương nói. "E rằng phải hỏi tiên sinh mới biết được. Nhưng mà, ngài sợ nước như thế, sao đột nhiên lại muốn xuống biển chơi?"

Giang Lạp Lạp giật mình, lặp lại lời dì Trương với vẻ mặt khó tin. "Tôi chạy xuống biển chơi sao?"

"Tiên sinh nói ngài ham chơi chạy xuống biển, chút nữa liền chết đuối."

Giang Lạp Lạp trở về phòng, vừa đóng cửa lại, cô yếu ớt ngồi bệt xuống nền nhà, ánh mắt trống rỗng..

Rõ ràng là cô ấy bị Tràng Nhã Nghiên kéo xuống biển mà.

Tràng Nhã Nghiên là thư ký riêng của Diệp Gia Diễn. Vốn dĩ tưởng rằng mối quan hệ của họ chỉ là sếp và nhân viên. Nào ngờ 10 phút trước khi đuối nước, cô liền nhận ra không đơn giản như vậy.

Mọi chuyện bắt đầu từ 3 ngày trước..

Ba ngày trước, Giang Lạp Lạp nhận được một tấm vé máy bay, Tràng Nhã Nghiên nói với cô, Diệp Gia Diễn đi công tác đến Maldives, sau khi làm xong việc, muốn cùng cô nghỉ dưỡng tại Maldives để mừng kỉ niệm 1 năm ngày cưới.

Giang Lạp Lạp bay đến Maldives, không gặp được Diệp Gia Diễn lại nhìn thấy Tràng Nhã Nghiên đầu tiên.

Tràng Nhã Nghiên lôi cô đến bờ biển, đột nhiên nói rằng cô ta và Diệp Gia Diễn thực ra đã yêu nhau, bởi vì Diệp gia không chấp nhận bọn họ, Diệp Gia Diễn mới cưới cô.

"Nói cách khác, Giang Lạp Lạp, cô thực ra chỉ là 1 người vợ trên danh nghĩa thôi!"

Giang Lạp Lạp nghe thấy, trái tim như muốn tan ra thành nhiều mảnh vụn.

Tiếp theo đó, nhân lúc cô thất thần, Tràng Nhã Nghiên liền túm lấy tay cô, kéo xuống biển.

Cô có chứng sợ biển và còn không biết bơi, Tràng Nhã Nghiên hẳn biết rõ nên mới cố tình làm vậy.

"Giang Lạp Lạp, cô bây giờ đã vô dụng rồi! Cô đi chết đi! Cô chết rồi, tôi và Gia Diễn mới có thể ở bên nhau!"

Giang Lạp Lạp ngã xuống biển, sóng lớn đánh vào người làm cô không thể đứng dậy được, cố gắng phát ra tiếng cầu cứu nhưng Tràng Nhã Nghiên cứ đứng như thế, nhìn cô bị sóng lớn cuốn đi.

Ngay lúc đó, cô liền hiểu ra, cái gọi là kỳ nghỉ và kỷ niệm ngày cưới, nó thực ra chỉ là 1 âm mưu mà Tràng Nhã Nghiên và Diệp Gia Diễn bày ra.

Họ chính là muốn giết cô. Cô chết đi, họ có thể ở bên nhau.

Thật không may, âm mưu của họ không thành công.

Cô được cứu, Diệp Gia Diễn nhân lúc cô bất tỉnh liền mang cô về Trung Quốc, nói rằng cô vì chạy ra biển chơi nên mới bị tai nạn.


Anh ta đã để Tràng Nhã Nghiên thoát khỏi vụ này một cách dễ dàng như vậy.

Cô càng nghĩ càng buồn cười, nhưng không thể cười được mà bật khóc.

Cô đã yêu Diệp Gia Diễn nhiều năm như vậy, cưới anh ta với ý nghĩ "có thể giành lấy tình cảm của anh", nhưng không ngờ thứ Diệp Gia Diễn muốn ở cô không phải trái tim mà là mạng sống này.

Vì may mắn sống lại nên cô nhất định phải tìm lấy công lý cho mình.

Bước đầu cô nên buộc tội Diệp Gia Diễn có ý định sát hại cô?

Không, Diệp Gia Diễn đã để Tràng Nhã Nghiên thoát tội dễ dàng như thế. Cô vội vàng buộc tội 

Diệp Gia Diễn, anh ta nhất định sẽ đối phó với cô.

Cô không đủ sức để đấu lại Diệp Gia Diễn. Vì vậy cô chỉ có thể tìm cách khác.

Trong lúc tuyệt vọng, cô đã nghĩ ra một kế hoạch.

Cô giả vờ đã quên mọi chuyện xảy ra ở Maldives, giả vờ như không biết mối quan hệ giữa Diệp Gia Diễn và Tràng Nhã Nghiên, cho thấy cô không hề ghét Tràng Nhã Nghiên. Bằng cách này, sẽ làm Diệp Gia Diễn cảm thấy rằng không vấn đề gì đáng lo ngại từ cô và có thể sẽ không đối phó cô trong lúc này.

Lợi dụng lúc Diệp Gia Diễn mất cảnh giác, cô sẽ sử dụng kiến thức pháp luật đã học trong 4 năm đại học để thu thập các bằng chứng về việc Diệp Gia Diễn gian dối trong hôn nhân.

Khi có đủ bằng chứng, cô sẽ hại chết Diệp Gia Diễn và Tràng Nhã Nghiên bằng cách chiêu thức lợi hại hơn.

Cứ làm như vậy đi!

Giang Lạp Lạp nghĩ thông, nỗi buồn trong mắt cô tan ra từng chút, như có thêm sức mạnh chảy ngược vào cơ thể cô, cô từ từ đứng dậy như một con hổ nhỏ được thức tỉnh--

Vào lúc này, có tiếng gõ cửa dồn dập phía sau cô, khiến cô có chút giật mình--

"Phu nhân, bà có khó chịu ở đâu không? Bà có muốn gọi bác sĩ Trần đến không?"

Giang Lạp bình tĩnh lại: ".. Dì Trương, con không sao."

6 giờ 30 tối, Diệp Gia Diễn từ công ty về nhà.

Diệp Gia Diễn quả là một đứa con cưng của Chúa. Các đường nét trên khuôn mặt của anh ấy đẹp như những tác phẩm điêu khắc nghệ thuật. Đôi lông mày và đôi mắt của anh ta mang một chút kiêu ngạo và lạnh nhạt.

Giới truyền thông đều cho rằng Diệp Gia Diễn là người đàn ông mà toàn phụ nữ trên toàn thế giới đều mơ ước tới.

Giang Lạp Lạp chỉ biết rằng, cô đã yêu anh trong vô vọng từ khi còn nhỏ.

Anh là người đàn ông mà cô hằng mơ ước.

Tuy nhiên, trong giấc mơ khi được kết hôn với Diệp Gia Diễn, cô chưa bao giờ nghĩ tới để trả giá cho tình yêu này, lại dùng mạng để đối lấy.

Diệp Gia Diễn cởi áo vest, dư quang nhìn thấy Giang Lạp Lạp từ cầu thang bước xuống.

Anh ta móc ngón tay về phía Giang Lạp Lạp, ra hiệu cho cô ấy đến gần.

Giang Lạp Lạp dường như nhìn thấy sự vô thường trắng đen đang vẫy gọi mình, bề ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng lại cực kỳ bối rối.

Cô ấy đi xuống cầu thang, ngồi xuống vị trí xa Diệp Gia Diễn nhất trên chiếc ghế sofa.

Diệp Gia Diễn vung tay lên, một chiếc hộp xinh đẹp trượt trên bàn, cuối cùng dừng lại trước mặt cô.

"Quà kỷ niệm." Diệp Gia Diễn nói. "Nhã Nghiên đã giúp tôi chọn."

"..."

Giang Lạp Lạp cảm thấy mỗi lời Diệp Gia Diễn nói đều như kim đâm vào tai cô, đặc biệt là ba chữ "Tràng Nhã Nghiên".

Nếu cô đoán không sai, Diệp Gia Diễn là cố tình đề cập đến Tràng Nhã Nghiên để thử cô.

Cô phải bình tĩnh.

Giang Lạp Lạp mở hộp ra, nhìn thấy một sợi dây chuyền, vẫn là không giữ bình tĩnh được, cô liền than thở: "Sợi dây chuyền này một chút tinh tế cũng không có. Thư ký của anh mắt nhìn thật kém!"

Diệp Gia Diễn dựa lưng vào ghế sô pha, một đôi chân dài kiêu hãnh khoanh vào nhau, tư thế lười biếng, nhưng toàn thân toát ra khí chất đế vương càng khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.

Mặt không biểu lộ cảm tình.

"Giang Lạp Lạp, cô sao lại có thái độ này?"

Anh ta quả nhiên sẽ bảo vệ Tràng Nhã Nghiên.

"Anh đoán xem..". Giang Lạp Lạp muốn nói chuyện đó, liền nhất thời suy nghĩ lại.

Cô nên bắt đầu kế hoạch "giả vờ mất trí nhớ", liền ngừng nói. Sắc mặt trở nên đỏ bừng. "Tôi.. Tôi khả năng là thật sự bị bệnh rồi."

"..."

Diệp Gia Diễn cau mày và nhìn chằm chằm Giang Lạp Lạp bằng đôi mắt sâu và sắc bén - Hôm nay cô ấy quá bất thường.

"Phu nhân." Dì Trương vội vàng đi tới, "Bà không thoải mái ở đâu?"

"Tôi.." Giang Lạp Lạp ngây người, "Tôi không nhớ chuyện gì đã xảy ra ở Maldives.."

Dì Trương giống như nghe thấy một tin khủng khiếp, nói chung là mất ngôn ngữ và chết lặng tại chỗ.

Bà cảm thấy rằng Giang Lạp Lạp rất kỳ lạ sau khi tỉnh dậy, hóa ra cô ấy phát hiện ra mình đã bị mất một phần trí nhớ.

"Không nhớ gì sao?" Diệp Gia Diễn lạnh lùng nhìn Giang Lạp Lạp, giọng điệu bình thản, không có chút cảm xúc.

Trái tim Giang Lạp Lạp như suýt chút nữa nhảy ra khỏi cổ họng, gật đầu nói: "Ta không nhớ." 


Ngừng một chút, cô nói tiếp, "Cho nên, tôi muốn hỏi anh, là ai đã cứu tôi?"

Đôi môi mỏng xinh đẹp của Diệp Gia Diễn mím lại thành một đường thẳng, đằng sau ánh mắt bình tĩnh của anh là một sự thâm thúy khó hiểu.

Hai giây sau, anh ta rời đi khuôn mặt của Giang Lạp Lạp, nhàn nhạt nói: "Tôi không biết."

"Sao anh không biết?" Giang Lạp Lạp lo lắng, "Không phải anh mang tôi trở về sao?"

Diệp Gia Diễn vô cảm khịt mũi: "Ngày mai đưa cô đến bệnh viện kiểm tra não." Nói xong anh đứng dậy rời đi.

Giang Lạp Lạp nhìn bóng lưng của Diệp Gia Diễn và phản ứng với nhận thức muộn màng. Diệp Gia Diễn vừa mắng cô có vấn đề về não?

Khók! (editor: :3)

Diệp Gia Diễn, anh nghĩ rằng tôi không dám mắng anh sao?

Vâng, bây giờ cô không dám.

Tuy nhiên, cô ấy có cách để nói với Diệp Gia Diễn -cô không còn là Giang Lạp Lạp trước đây nữa. 


Giang Lạp Lạp từ hôm nay sẽ nổi nóng!

Diệp Gia Diễn thay quần áo và đi bơi ở bể bơi trong nhà.

Anh ấy là một bậc thầy về bơi tự do. Phong cách bơi của anh ấy rất sang trọng và duyên dáng, còn thân hình cân đối thì được phô diễn hết sức trong bể bơi khiến máu nóng của người khác đều nổi lên.

Sau khi bơi được bốn mươi phút, anh đứng dậy khỏi hồ bơi và không ngờ rằng trên chiếc bàn nhỏ cạnh hồ bơi không hề có nước hay khăn tắm, trong phòng tắm cũng không có bộ quần áo sạch nào.

Sau khi kết hôn, mỗi khi tập thể dục, Giang Lạp Lạp đều giúp anh lo mọi việc.

Sao hôm nay Giang Lạp Lạp lại muốn tạo phản?

Diệp Gia Diễn bình tĩnh lại sắc mặt, thản nhiên kéo khăn tắm quanh người, cùng chân dài bước ra khỏi phòng tập thể dục rồi trở về phòng trên lầu.

Người hầu đều rất sốc khi nhìn thấy Diệp Gia Diễn cả người ướt sũng và nhỏ giọt như một con búp bê bị thấm nước.

Họ đều biết rằng Diệp Gia Diễn đang bơi, nhưng thậm chí không có ai nghĩ đến việc chuẩn bị đồ đạc cho anh.

Sau khi kết hôn, cuộc sống hàng ngày của Diệp Gia Diễn do Giang Lạp Lạp đảm nhiệm, họ đã quen với việc giao chuyện của Diệp Gia Diễn cho Giang Lạp Lạp xử lý.

Hôm nay Giang Lạp Lạp lại không quản chuyện Diệp Gia Diễn! Chuyện này đương nhiên khó tin.

Diệp Gia Diễn tắm rửa xong, mặt bình tĩnh đi tìm Giang Lạp Lạp.

Lúc này, Giang Lạp Lạp đang ngồi xổm ở mép bể bơi ngoài trời trong vườn ngẫm nghĩ lại bản thân.

Cô sợ nước, hơn 20 năm làm con vịt khô, mới bị Diệp Gia Diễn và Tràng Nhã Nghiên liên hợp nhân cơ hội.

Cô ấy muốn trở nên mạnh mẽ hơn, muốn đạp Diệp Gia Diễn và Tràng Nhã Nghiên trên mặt đất, cô phải vượt qua tất cả các loại sợ hãi, chẳng hạn như nước.

Giang Lạp Lạp trong lòng cổ vũ chính mình với tâm niệm: Từ hôm nay nhất định phải đứng lên!

Cô nói được liền làm được, đôi mắt mạnh mẽ nhìn thẳng vào hồ nước, từ từ đứng dậy.

Cô tuyệt không biết, bởi vì sợ nước, hai chân cô đã run cầm cập.

Diệp Gia Diễn bước ra, nhìn thấy Giang Lạp Lạp run rẩy đứng bên hồ bơi.

"Giang Lạp Lạp!"

Giọng nói tức giận của Diệp Gia Diễn toát lên sát khí.

Giang Lạp Lạp quay đầu lại, nhìn thấy Diệp Gia Diễn, trái tim kịch liệt run lên, hai chân mềm nhũn, ngã xuống bể bơi một tiếng "phốc"..

*3* *3* *3*

Editor đây :3 chương đầu nên có sai sót gì thì góp ý giúp tui nha ^^ like cho tui có thêm động lực dịch truyện nữa nha 3. < yêu mọi người lắmmmmmm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngọt