#6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yangjin ngày càng lộ rõ bản chất thật của mình. Cô tiêu tiền phung phí và bắt đầu ăn cắp tài sản của Choi gia. Một ngày, Soobin phát hiện Yangjin đang lục lọi đồ đạc trong nhà. Trước chứng cứ không thể chối cãi, cô ta buộc phải ký vào đơn ly hôn để tránh bị kiện. Mặc dù đã ly hôn, Soobin vẫn không thể khiến Yeonjun quay lại bên mình.

Về phía Yeonjun, anh đã chuyển ra nước ngoài sinh sống, cố gắng bắt đầu lại từ đầu. Trôi qua một năm, Soobin tình cờ gặp được Yn, một người phụ nữ tốt bụng và hiểu biết. Họ bắt đầu dành thời gian bên nhau, ăn uống, xem phim, và cùng trải qua những khoảnh khắc vui vẻ. Yn lắng nghe câu chuyện của Soobin và Yeonjun, thấu hiểu và muốn giúp Soobin chữa lành vết thương lòng.

Soobin dần mở lòng và nhận ra tình cảm dành cho Yn không phải là sự thay thế cho Yeonjun, mà là một tình yêu mới đầy chân thành. Cuối cùng, Soobin cầu hôn Yn, và Yn nức nở đồng ý. Họ kết hôn và sinh ra một bé trai đẹp như bố.

Một ngày nọ, khi Yeonjun trở về nước, anh tình cờ đụng phải một cậu nhóc 5 tuổi. Yeonjun đỡ cậu bé dậy và xin lỗi, hỏi ba mẹ của cậu bé ở đâu để dẫn cậu đến. Đột nhiên, Yn chạy lại chỗ cậu bé, trách móc vì cậu bé chạy linh tinh làm ba mẹ lo lắng. Cậu bé xin lỗi mẹ, và ngay sau đó, Soobin bước tới. Yeonjun ngạc nhiên khi gặp lại Soobin trong tình huống này.

Yn nhìn hai người và hỏi, "Hai người quen biết nhau sao?"

Soobin đáp, "Ừm, đúng vậy. Em đưa con về trước đi. Anh muốn nói chuyện một lát, anh sẽ về sau."

Sau khi Yn và con trai rời đi, Soobin và Yeonjun bắt đầu đi dạo cùng nhau, ôn lại những kỷ niệm cũ.

Yeonjun hỏi, "Cậu bé đó là con em sao?"

Soobin mỉm cười, "Đúng vậy."

Yeonjun nhận xét, "Trong cậu nhóc đẹp trai như em vậy."

Soobin cười, "Cảm ơn anh. Đã lâu rồi ta không gặp nhau. Dạo này anh sống ổn không?"

Yeonjun trả lời, "Anh ổn. Thời gian trôi nhanh quá, mới đây mà đã 6 năm rồi."

Họ tiếp tục trò chuyện, chia sẻ những kỷ niệm và cảm xúc còn sót lại. Cuối cùng, Yeonjun dừng lại và nói, "Cũng trễ rồi, em về nhà đi để không làm vợ lo lắng. Chúc em hạnh phúc, hãy sống thật hạnh phúc."

Soobin cảm ơn, "Cảm ơn anh, Yeonjun. Chúc anh sớm tìm được người tốt hơn mình."

Hai người tách ra, mỗi người một hướng. Dù không thể đến được với nhau, họ vẫn trân trọng những kỷ niệm và tình cảm đã từng có. Cuộc sống tiếp tục, và cả hai đều hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn.

### Kết Cục Không Trọn Vẹn

Yeonjun lên máy bay, ngẫm nghĩ về những chuyện đã xảy ra. Anh mỉm cười, lòng ngập tràn những cảm xúc phức tạp. "Yeonjun yêu em nhiều lắm, Soobin à. Chỉ là muốn được gặp lại em nên anh mới quay về," anh thì thầm với chính mình. Lần này, có vẻ là lần cuối họ gặp nhau.

Yeonjun nhớ lại cảnh tượng Soobin cùng Yn và cậu con trai hạnh phúc. Anh nhận ra rằng, dù tình yêu của anh và Soobin không thể trở thành hiện thực, thì ít nhất, Soobin đã tìm được hạnh phúc của riêng mình. Điều đó khiến lòng anh nhẹ nhõm.

Máy bay bắt đầu cất cánh, Yeonjun nhìn ra cửa sổ, ngắm nhìn thành phố Seoul xa dần. Anh thở dài, nhưng trong lòng không còn cảm giác đau đớn như trước nữa. Thời gian đã chữa lành nhiều vết thương, và giờ đây, anh có thể chấp nhận sự thật rằng tình yêu của họ chỉ còn là quá khứ.

"Chúc em hạnh phúc, Soobin," Yeonjun nghĩ, rồi nhắm mắt lại, để lại tất cả những ký ức đằng sau và bắt đầu một hành trình mới cho riêng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro