03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Máy bay Châu Kha Vũ ngồi đáp xuống Rovaniemi, một nơi thật tuyệt để bắt đầu hành trình mới cho đêm đầu tiên của em nơi đất khách.

Tiết trời ở đây khắc nghiệt, Châu Kha Vũ vừa xuống khỏi máy bay đã rét tê cả người. Nhất là vào buổi tối, nhiệt độ xuống âm khiến Châu Kha Vũ vẫn còn đang mặc trên người chiếc áo thun đen phải nhanh chóng lục lọi hành lý mà khoác thêm vào một cái áo phao dày cộp.

Máy bay trễ hai tiếng hơn so với dự định ban đầu, thành ra chiếc xe mà em đặt trước để chở đến nhà tạm đã rời đi trước. Tối xẩm trời, hẳn là không ai cho đi nhờ xe, em cũng không gọi xe đi nữa...

Chủ yếu...chủ yếu là vì gọi xe theo kiểu khẩn cấp như thế này đắt lắm.

Châu Kha Vũ gọi lại cho tài xế kia, ông ta nói tiếng Anh bằng cái giọng địa phương đặc sệt, có mấy chữ em nghe còn không rõ nghĩa, em chỉ hiểu được ý chính là nếu đợi được thì khoảng một tiếng nữa ông ta sẽ đến đón, hiện tại vẫn còn đang trên đường chở khách, không tiện quay về.

Em nào dám phàn nàn gì, chủ yếu là cái cốt cách kiêu ngạo thời trẻ của em sớm đã bị mài mòn, một tiếng thì một tiếng, nhưng mà, dù ông ta có không trở lại, em cũng không biết nên làm gì mới phải phép.

Đơn độc bên đường lớn, dù nơi này là sân bay nhưng so với Bắc Kinh thì vắng vẻ hơn hẳn. Đến cả đèn cũng chỉ bật vài bóng le lói.

Em xoa hai bàn tay vào nhau, ngồi nơi đây mà cảm giác xót xa trào dâng trong lòng. Mới chỉ ngày đầu tiên đã không suôn sẻ, thế sau này em phải làm gì mới sống nổi.

Đồng hồ trên màn hình điện thoại nhảy đến một giờ bốn mươi hai, thông báo cho việc em đã ở đây được gần hai tiếng. Có vẻ như ông chú kia không có ý định quay lại đón em rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro