Ep 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tiếng sấm khác nổ tung.

Lưu Chương đột nhiên mở mắt ra, tim đập mạnh khiến hắn thở hổn hển như bệnh nhân động kinh, Dan Nữu đang liếm mặt hắn, nhìn hắn tỉnh lại liền chạy vào bên trong.

"Hóa ra là bên ngoài trời đang mưa." Trước khi cơn hồi hộp ngừng lại, Lưu Chương có thể nghe thấy tiếng trống đập bùm bụp trong lồng ngực, anh cảm thấy mình tỉnh lại muộn một chút có thể sẽ cầm khẩu súng trong giấc mơ bắn vào đầu của mình.

"Dan Nữu có sợ sấm sét không? Không sợ không sợ, tôi sẽ đi cùng bạn." Anh ta sờ vào đầu con chó hai lần, Dan Nữu khịt mũi hai lần như thể nó đã hiểu.

Lưu Chương nhìn về phía ngoài cửa sổ, mưa giông đập vào cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy ánh ban ngày mờ nhạt trước bình minh. Lưu Chương có ngủ cũng không ngủ được nữa, liền đơn giản châm một điếu thuốc rồi rời khỏi giường, Dan Nữu mặc kệ hắn và giữ im lặng, một mình đi ngủ.

Lưu Chương đã không thể đếm được bao nhiêu lần anh đã mơ về ngày đó ba năm trước rồi.

Thành phố G được chia thành bốn phần: đông, nam, tây bắc, Châu gia ở phía đông, Peregrine ở phía tây, và cả phía bắc và nam đều là Paradise.( hay còn gọi là chim cực lạc)

Paradise đã từ lâu đã trên đỉnh nhiều năm, sức mạnh ổn định, chỉ có Peregrine cùng nhà họ Châu vẫn còn đang làm mấy chuyện bẩn thỉu, lúc đó chính là đỉnh cao của sự phát triển Peregrine. Khương Vân Thăng có tham vọng rất cao và muốn hạ bệ nhà Châu vốn đang dần suy tàn, mặc dù Paradise đã ngừng tham gia vào loại việc này từ lâu, nhưng kẻ thù của kẻ thù là bạn, ông chủ của Paradise đã bí mật tiếp thêm lửa cho buổi kịch hay này.

Không ngờ biến cố lại xuất hiện trên người Lưu Chương.

Châu lão gia từ lâu đã có tiếng phong lưu, Châu Kha Vũ là do ông ta cùng với một người phụ nữ xuất thân rẻ tiền sinh ra. Sau đó buộc nhà họ Châu phải nhận Châu Kha Vũ, nhưng tuổi còn trẻ và xuất thân thấp kém nên không ai coi trọng anh ta. Tiền đề là nếu Lưu Chương không yêu đương với anh ta.

Hôm đó Lưu Chương không có nhiệm vụ nào nên buổi chiều anh đến sân vận động của trường đại học thành phố G để chơi bóng rổ. Vào buổi tối, Châu Kha Vũ đến và chọn rổ dễ ném nhất bắt đầu chơi. Bảy trong số mười quả không thể chạm vào rổ, và ba quả thì ném ra ngoài giới hạn, làm cho Lưu Chương đang nghỉ ngơi ở bên cạnh không nhịn được cười thành tiếng. Châu Kha Vũ trẻ tuổi không thể chịu được sự chế giễu thẳng thắn của anh ta nên giận dữ chạy đến đối chất với Lưu Chương, cuối cùng Lưu Chương đã xin lỗi và hai người cũng quen nhau từ đó.

Châu Kha Vũ ngây thơ và trong sạch, đối với một người như Lưu Chương mà giống như hoa nở trong bụi gai. Lưu Chương bắt đầu thường xuyên đến sân vận động chơi bóng rổ, sau khi chơi bóng rổ xong thì hai người họ đi đến căn tin nhà trường ăn cơm.

Từ xuân sang đông, từ một nhà ăn đến bốn nhà ăn, từ khi biết đến xác nhận mối quan hệ, khi mọi thứ hồi phục trong năm tới, Lưu Chương dưới mái hiên đã hôn bạn trai nhỏ của mình.

Điều này cũng cho phép nhà họ Châu trực tiếp nắm giữ tính mạng của anh ta, vào ngày diễn ra cuộc hành động, Châu Kha Vũ bị quản thúc tại nhà, một cuộc gọi trực tiếp đến điện thoại di động của Lưu Chương, trong vòng một giờ không đến thì sẽ chết. Lưu Chương đem theo một nhóm người vào sào huyệt của nhà họ Châu để khiêu chiến, anh ta tưởng rằng tính mạng của mình hôm nay phải chết ở đây rồi. Không ngờ Khương Vân Thăng lại để Tăng Hàm Giang dẫn người đi mai phục trong bóng tối, kế hoạch tuy sai sót nhưng mọi việc vẫn coi như là suôn sẻ, nhà họ Châu đã giết chết mười một người kỳ cựu Peregrine trong hôm đó, nhưng Châu gia cũng đã bị tiêu diệt. Khương Vân Thăng cảm thấy như vậy cũng không tính là chịu thiệt.

Khương Vân Thăng không giết Châu Kha Vũ, anh ta sử dụng Châu Kha Vũ như một trò chơi để đóng đinh Lưu Chương vào Peregrine, đồng thời khiến cả hai phải trả giá tương xứng. Lưu Chương ghét Khương Vân Thăng, hận anh ta đã lên kế hoạch mà không nói cho chính mình biết, Khương Vân Thăng cũng hận Lưu Chương, vì để líu Lưu Chương không thể không thỏa thuận với Paradise cứu Peregrine, sau khi sự việc thành công sẽ chia đôi.

Sau đó, Tăng Hàm Giang hỏi Lưu Chương rằng anh có biết thân phận của Châu Kha Vũ hay không, Lưu Chương thở ra khói và mở miệng đối mặt với gió thổi từ hào: "Từ ngày đầu tiên tôi đã biết em ấy là ai rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro