Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai ngày nay AK rất không vui, anh ấy thường đeo danh hiệu Mặt trời bé trên thế giới suốt 24 giờ và tươi cười chào mọi người. Từ Bá Viễn ca ca đến Cát Tường đệ đệ, ai nhìn thấy anh ấy đều có thể phun ra vài lời trời ơi đất hỡi. .

Nhưng trên con đường xã hội của Ya Ya, có một người đã cản trở bước tiến của anh, người này chính là Châu Kha Vũ.

Anh ấy ngồi trước Châu Kha Vũ ở lần đánh giá xếp lớp đầu tiên. Anh ấy là người thích giao lưu kết bạn. Ngoài ra, một người em trai như Châu Kha Vũ, đẹp trai, cao 188 và tổng thể tương đối mạnh, AK thực sự muốn kết bạn với em ấy.

Nhưng lần đầu tiên chào hỏi Châu Kha Vũ như thường lệ, người bên kia chỉ lạnh lùng nhìn anh ta, gật đầu với anh ta rồi nói tên của mình, nụ cười trên mặt AK bỗng chốc đông cứng lại, anh ta bĩu môi quay lại và bắt đầu nghi ngờ cuộc sống.

Cái gì vậy! Đứa trẻ tên Châu Kha Vũ này sao lại lạnh lùng như vậy!

AK ban đầu nghĩ rằng cậu em trai của mình rất nhút nhát khi lần đầu tiên nói chuyện và không biết phải nói gì, nhưng trong quá trình ghi hình của chương trình, AK đã tìm cơ hội để nói chuyện với Châu Kha Vũ nhưng đối phương hết lần này đến lần khác đều phi thường lạnh lùng, khi nói đến thì sinh mà mình tâm đắc đối phương cũng chỉ khẽ móc khóe miệng, khen ngợi một cách lịch sự.

AK thất vọng quay đi sau khi trải qua vô số phản ứng như vậy. Chản nản quay sang chỗ khác.

Anh ấy đang ở giữa sự nghĩ không thông ! Tại sao ah tại sao ah! ! ! Lần đầu tiên, AK đặt câu hỏi về kỹ năng giao tiếp đáng tự hào của mình. Chẳng lẽ Châu Kha Vũ thật sự tính tình lạnh lùng như vậy sao? AK bí mật tìm cho mình một bước xuống.

Nhưng AK sau không biết bao nhiêu lần liếc lại khóe mắt, trên mặt có chút chua xót kéo xuống.

Cái gì vậy! Châu Kha Vũ rõ ràng cùng Tiền Chính Vũ đang điên cuồng cổ vũ nhau ở phía sau, nhưng có lẽ đó là vì họ là đồng đội.

Không đúng! Thế thì tại sao lại tán gẫu với Hồ Diệp Thao và Trương Hân Nghiêu suốt và cười rất vui vẻ, giọng còn to hơn cả mình rồi! 

Và nhiều hơn nữa! Trong giờ giải lao, Oscar Caelan đã đến trò chuyện với anh ta, tại sao ba người họ đứng cùng nhau lại rất vui vẻ vậy ah!

Chà, AK nghĩ Châu Kha Vũ, thằng nhóc này chẳng qua là không thích anh ta! AK bĩu môi, ngẫm lại cũng không nghĩ ra mình làm cái gì có lỗi với Châu Kha Vũ.

Nó có thể là những tin đồn trên Internet của mình? Không phải ba! Một đại nam nhân không thể bị che mắt bởi những lời đồn đại trên Internet! Hay vì họ đều là rapper nên Châu Kha Vũ ghen tị với sự xuất sắc của anh ấy? Sau khi xem màn trình diễn của Châu Kha Vũ, AK kiên quyết phủ nhận ý tưởng ngu ngốc của mình và tự giáng cho mình một cái tát thầm lặng vào tận đáy lòng.

Vậy thì tại sao! Tại sao Châu Kha Vũ lại thờ ơ với anh ta như vậy!

Không biết có phải do ảnh hưởng tâm lý không, nhưng khi thời gian ghi âm của AK kéo dài, anh càng ngày càng cảm thấy Châu Kha Vũ không thích mình chút nào.

Khi biểu diễn cùng Vu Dương và Tưởng Đôn Hào, anh ấy vô tình đụng phải mắt của Châu Kha Vũ, AK cảm thấy Châu Kha Vũ đang nhìn mình một cách dữ dội, mặc dù anh ấy quên rằng mình bị cận thị căn bản không thể nhìn thấy mắt của Châu Kha Vũ.

Khi anh ấy và Châu Kha Vũ được chọn cùng nhau battle trên sân khấu, cả hai đứng cùng nhau, nhưng Châu Kha Vũ không chủ động nói một lời nào với anh ấy. Vẫn là AK chủ động dựa vào người ta chủ động tìm chủ để nói chuyện còn nói được một đoạn nhỏ, nhưng đối phương chỉ là một nụ cười nhỏ, AK cảm thấy nụ cười đó là do anh ta đang biểu diễn trên sân khấu mà thôi. Oscar bên cạnh giật giật ống tay áo của anh, vỗ vỗ vai anh nói với anh rằng Châu Kha Vũ có lẽ battle thất trận nên có chút buồn. AK trợn mắt nhìn Oscar, anh ta nhìn làm gì có dáng vẻ là đang buồn! Chỉ là một đứa trẻ đến độ tuổi phản nghịch mà thôi!

Châu Kha Vũ không có nhiều nhiệt tình hay phản ứng với AK, vì vậy AK cũng không nhiệt tình với con người lạnh lùng đó nữa. Trong vài ngày, anh ấy đã thiết lập một tình bạn cách mạng tốt đẹp với hầu hết các sinh viên, còn đứa các quy tắc đường phố du nhập cho các sinh viên đến từ các quốc gia khác nhau. Về sự hờ hững của Châu Kha Vũ, AK cảm thấy rằng đó chỉ là một thằng nhóc mà thôi, chính mình không thèm so đo với người ta.

Nhưng mọi thứ không phải lúc nào cũng tốt như AK nghĩ, công diễn một Tiết Bát Nhất và Hồ Diệp Thao đến ký túc xá của họ trước một ngày, cả hai đứng trước giường nhìn mình và hỏi liệu họ có thể tham gia cùng họ không. AK là một nhan khống, AK không có lý do gì từ chối yêu cầu của hai người này vì cả người đều rất đẹp, nhưng điều mà AK không ngờ là Châu Kha Vũ cũng nằm trong tầm săn của Tiết Bát Nhất và Hồ Diệp Thao.

Vì vậy, vào giờ ăn trưa hôm đó, chỉ cần bạn bước vào căng tin bạn có thể nhìn thấy hai "mỹ nhân tóc dài" được công nhận, một anh chàng đẹp trai được mọi người công nhận, và một người mặc quần ống rộng ngắn tay, đội mũ len và cái ly con vịt nhỏ xuất hiện ở một góc của căng tin. Cái hoàn cảnh đó nên nói như thế nào đây? Vì vậy khi đi ăn cơm Trương Gia Nguyên và Phó Tư Siêu lần đầu tiên ngồi cạnh hai người họ ăn cơm, cảm thấy một không khí khó chịu bao quanh hai người. 

Thực ra cảnh 4 người họ ngồi ăn cùng nhau không quá xa lạ, Hồ Diệp Thao và AK là cao thủ tán dóc, Tiết Bát Nhất và Châu Kha Vũ không phải kiểu người thích ở một mình, bốn người những thứ mình thích cơ bản là giống nhau, sau bữa ăn họ luôn luôn ngồi lại trò chuyện.

Nhưng chính là không hiểu sao, Châu Kha Vũ thường là người ít nói, chỉ cần AK nói thì hắn không nói một lời, lúc AK thỉnh thoảng hỏi hắn vấn đề nào, hắn đột nhiên giống như thiếu niên trẻ tuổi bị tự kỉ, như thể nói thêm một lời sẽ giống như muốn lấy mạng anh ta vậy. Sau bữa ăn, hai người ngồi đối diện nhau thậm chí không nhìn nhau.

Châu Kha Vũ là người kết thúc bữa ăn đầu tiên, anh đứng dậy đổ đĩa của mình, anh nhìn xuống thấy đĩa của AK vẫn còn đầy rau và cơm, liền bật cười thành tiếng.

Trương Gia Nguyên ở bên cạnh cảm thấy không khí yên lặng trong giây lát, nhìn thấy AK vẫn đang nhai cái gì đó trong miệng, hai má phồng lên vì đồ ăn, lúc này đây là một bức ảnh rất dễ thương, nhưng AK lại ngẩng đầu nhìn Châu Kha Vũ. Châu Kha Vũ cũng ngây người nhìn AK với vẻ mặt không có biểu tình gì, Trương Gia Nguyên không dám thở quá mạnh, chỉ sợ AK sẽ ném thẳng đĩa cơm vào mặt Châu Kha Vũ trong giây tiếp theo.

Cuối cùng Oscar vừa ăn xong cơm chuẩn bị rời đi, phát hiện không khí ở đây có chút không đúng, liền đi tới kéo Châu Kha Vũ rời đi. Hồ Diệp Thao và Tiết Bát Nhất cùng lúc vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm. Hai người nhìn AK với vẻ mặt lo lắng, thấy AK đã sắp xếp được cảm xúc rồi tiếp tục bắt đầu chế độ ăn của mình. Hai người cũng không hỏi nhiều. Trương Gia Nguyên và những người bên cạnh cũng sửng sốt vì trận chiến chưa bắt đầu vừa rồi, tâm trạng ăn uống cũng giảm còn có một nửa, tùy tiện ăn thêm vài ba miếng rồi cũng đứng dậy rời đi.

Sau khi ăn ở căng tin vào ngày hôm đó, AK và Châu Kha Vũ cũng không tìm đối phương gây sự với nhau. Nhưng đêm đó, ngoại trừ 405 và 1201, những người ở ký túc xá khác đều đang thảo luận xem ai là người gây ra chuyện kia trước giữa hai người.

Hai người lại lần nữa xảy ra xung đột là ngày hôm đó khi Vu Dương ghi hình nhật ký trên đảo và cầm AK đi tìm Châu Kha Vũ và Tiết Bát Nhất. Santa và Riki ở ký túc xá 405 không hiểu chuyện phiếm, còn Vu Dương thì chơi với AK mỗi ngày. Mọi người đều không ai nói với anh ấy về mối quan hệ giữa Châu Kha Vũ  và AK, và Vu Dương luôn nghĩ rằng hai người họ rất thích nhau và chơi thân với nhau nữa chứ.

Mãi cho đến khi Tiết Bát Nhất thì thầm vào tai Vu Dương khi cả bốn người đang ngồi trên bậc thềm. Sau đó Vu Dương mới hiểu ý nghĩa của việc kiễng chân lên mặt đất một cách lúng túng.

"Tôi bình thường không biết dùng (gù lưng)."

"Ồ, vậy bạn đi đi, đối với anh cũng vô dụng." 

"Ồ, bình thường tôi hay gù lưng." 

"Vậy thì anh tiếp tục đi."

Vu Dương và Tiết Bát Nhất cảm thấy rằng họ không nên đến nơi này. Rapper với nhau đều đáng sợ vậy sao, chúng tôi muốn trốn khỏi địa phương này.

Không dễ dàng gì mới đến part tiếp theo, đến lúc đeo dây đeo lưng. AK nhìn Châu Kha Vũ một mặt chán ghét, trong lòng chợt nghĩ đến "Bát hoàng tử" ngày đó, hắn hớn hở quay sang cười nhạo Châu Kha Vũ chính là âm dương quái khí. Châu Kha Vũ ở bên kia coi như không biết gì nở một nụ cười nhỏ. AK thì sảng khoái rồi, nhưng Vu Dương đang ở bên cạnh nở nụ cười còn khó coi hơn là khóc.

Vu Dương đeo dây lưng cho Tiết Bát Nhất, nên hiểu rằng dây lưng của Châu Kha Vũ nên do AK đeo. Khóe miệng Lưu Chương gợi lên một nụ cười xấu xa, xem bản thiếu gia làm sao khiến ngươi thở không nổi!

Nhưng ngay khi bàn tay của AK chạm vào eo của Châu Kha Vũ, người sau đó đã nhảy sang một bên như một con thỏ sợ hãi, và sau đó dùng hết sức nắm lấy dây lưng từ tay của AK cướp lại. AK không thể chịu đựng được nữa, do phải đối diện với ống kính nên AK đã kìm lại những câu chửi thề sắp lao, và tàn nhẫn “trao” quả bóng rổ cho Châu Kha Vũ.

Sau đoạn ghi âm cuối cùng kết thúc, AK đột nhiên nhảy ra khỏi máy quay, sải bước đến ký túc xá và thấy Châu Kha Vũ đang ngồi trên ghế trò chuyện với Ngô Vũ Hằng. Không quan tâm ánh mắt sợ hãi của những người xung quanh, AK trực tiếp kéo tay Châu Kha Vũ đưa người đến góc xa nhất của ký túc xá bên ngoài.

AK bước đến bức tường mới buông cổ tay Châu Kha Vũ ra, vừa quay đầu lại muốn chửi thề liền nhìn thấy Châu Kha Vũ người thường lạnh lùng, hiện tại đang rất căng thẳng, ngay cả AK cũng cảm thấy trong mắt Châu Kha Vũ có một chút ... ngại ngùng?

Những câu chửi thề khác nhau vừa được chuẩn bị thuận thế không thể nói ra ngay lập tức, nhưng động lực vẫn còn đó.

AK hắng giọng, bởi vì Châu Kha Vũ cao hơn anh ta nửa cái đầu, nên anh ta chỉ có thể hơi hếch cằm, chống hông lên và nói với giọng trầm.

"Tại sao bạn ghét tôi!" 

"... Em ... không ghét anh."

AK mở to mắt, hai tay dang rộng để cho biết liệu Châu Kha Vũ có đang đùa cợt với mình hay không.

AK lúc đó thực sự hơi tức giận, đều là đàn ông có điều gì không thích thì cứ nói thẳng ra, cùng lắm là đánh nhau, mặc dù có thể không đánh thắng được với Châu Kha Vũ.

"Huynh đệ, bạn đang chơi à? Bạn chưa ghét tôi sao! Bạn phớt lờ tôi khi tôi nói chuyện với bạn ở lượt xếp lớp đầu tiên và bạn nhìn chằm chằm vào tôi khi xem màn biểu diễn của tôi! Ăn cơm thì bạn bày sắc mặt cho tôi xem , vừa rồi tối nói gì thì bạn nói lại cái đó, bạn ghét bỏ tôi, đụng còn không có đụng một cái. Vậy không phải bạn rất ghét tôi còn gì??? "

Nghe AK nói xong, Châu Kha Vũ sững sờ vài giây, hai mắt lóe lên, cúi đầu đưa hai tay về phía trước không nghe giằng co, hàm răng không ngừng cắn chặt môi dưới, AK đều sợ đối phương lỡ cắn môi làm chảy máu. Nhưng đợi gần hết ngày, Châu Kha Vũ cũng không có động tĩnh, cúi đầu không nói lời nào, không biết đang suy nghĩ gì.

AK cảm thấy ngán ngẩm ném câu "Không nói thì thôi" đi ngang qua Châu Kha Vũ định rời đi, không phải anh không thấy mấy người trong góc lộ nửa đầu nhìn lén, anh không muốn làm cho mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.

Nhưng anh vừa bước được ba bước thì Châu Kha Vũ đã nắm lấy cổ tay anh ta và kéo đến trước mặt mình.

Cái cự li này gần quá rồi, AK nghĩ.

Tiếng thở dốc từ trên đầu Châu Kha Vũ có lẽ là do anh quá căng thẳng đặc biệt rõ ràng, tròng mắt nhàn nhạt bên người kia kèm theo mùi hoa violet khiến anh cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết. Nếu không phải hắn biết người trước mặt vô cùng ghét bỏ hắn, hắn thậm chí sẽ nghĩ bọn họ giống như thời kỳ ái muội của học sinh cấp ba.

AK vội vàng dùng tay đẩy khoảng cách kì quái giữa hai người bọn họ, nhưng sức mạnh của Châu Kha Vũ lại mạnh hơn AK, và anh ta không thể trốn thoát chút nào. AK cau mày, ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi mắt tràn đầy vẻ dịu dàng lúc này, ngay cả lúc này trong lòng hắn vẫn thừa nhận vẻ mặt của Châu Kha Vũ thật sự rất cao trong lòng mình.

Đáng ghét, sao tên nhóc này lại dùng vẻ mặt này khi cãi nhau, đây rốt cuộc là chiêu thức gì!

Trước khi AK có thể mở miệng, Châu Kha Vũ đã lên tiếng trước.

"Không phải em mặc kệ anh, chỉ là em đang hồi hộp không biết nói chuyện với anh như thế nào. Không phải em đang nhìn anh chằm chằm mà là em cũng hơi cận thị, xem stage của anh phải trừng mắt thật to mới nhìn được rõ. Không phải trưng sắc mặt chỉ là có hơi xấu hổ nên không có dám nhìn anh. Hôm đó không phải cười anh, chỉ nghĩ lúc ăn anh nhìn dễ thương thôi, nhưng em sợ rằng nếu cười to anh sẽ không vui. Cũng không phải muốn đối đầu với anh, chỉ là muốn đấu miệng với anh cho vui. Cũng không phải không muốn cho anh động vào, chỉ là chỉ cần anh đến gần cả người em đều nóng bừng lên sợ dọa anh sợ. "

Châu Kha Vũ nhìn AK vào mắt không lắp bắp thuận miệng nói ra, vừa nghe xong liền biết trong lòng đã lặp lại nhiều lần.

Bây giờ đến lượt AK bị choáng váng. Cái quái gì vậy? ? ? Châu Kha Vũ vừa rồi có ý gì? Cái gì cái gì cái gì! Nó là những gì tự nghĩ sao? Ah! Không thật đúng không! Không đời nào!

AK thực sự bị Châu Kha Vũ làm cho hoảng sợ, chớp chớp đôi mắt nhỏ đờ đẫn, nhớ lại những lời tiếng Trung ngột ngạt mà Châu Kha Vũ nói vừa rồi. Mặc dù vẫn có chút bối rối, nhưng vì đã được mấy cặp vợ chồng sâu sắc trước khi đến chương trình nên anh ấy không có vẻ gì là đặc biệt ngạc nhiên, chỉ là không hiểu sao nhân vật chính lại là mình.

Nếu bạn đổi sang người khác AK khả năng có thể vẫn phải suy nghĩ về điều đó và từ chối nhẹ nhàng, nhưng nếu đối tượng là Châu Kha Vũ. Hừm ... AK lại đẩy Châu Kha Vũ ra, lùi lại một bước, nhìn Châu Kha Vũ lên xuống, trái phải, cảm giác cũng không tồi! Tôi cũng không có lỗ chút nào! Tôi chiếm tiện nghi không đợi được đến ngày mai!

Mạch não của AK quá rõ, và khuôn mặt anh ta chuyển từ tức giận, uể oải sang hạnh phúc nhanh chóng đến đáng sợ. Châu Kha Vũ thậm chí hoài nghi lời mình nói quá phải quá thẳng thắn dọa AK đến ngốc rồi không.

Nhưng AK đột nhiên vòng tay qua cổ Châu Kha Vũ, móng tay bằng phẳng lướt nhẹ sau gáy Châu Kha Vũ, dùng đôi mắt to vô tội nhìn chằm chằm Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ thật sự là không thể khống chế được ánh nhìn AK, nhìn ánh mắt của AK sáng người, dễ thương đến nổ tung rồi! Châu Kha Vũ cảm thấy tiếng nuốt nước bọt của mình lúc đó có lẽ mấy người nhìn cũng nghe thấy rồi.

"Châu Kha Vũ, vì vậy bạn ghét tôi sao?"

Châu Kha Vũ dám đảm bảo rằng chắc chắn là AK đã dụ dỗ anh ta trước, và anh ta không làm gì trái với lương tâm của mình. Ai có thể chịu được người mình thích vòng tay qua cổ bạn và mỉm cười với bạn cách bạn chưa đầy mười cm! ! ! Nếu bạn không hôn nó, bạn không phải là một người đàn ông!

Để chứng minh rằng mình là một nam giới trưởng thành, Châu Kha Vũ đã hôn lên môi của AK ngay lập tức. Đúng như những gì tự mình tưởng tượng giống nhau, nó rất mềm và mát, giống như thứ thạch mà Châu Kha Vũ đổ đầy vào giỏ hàng khi mỗi khi siêu thị khi còn nhỏ. Không biết có phải do AK trộm ăn kẹo trước khi tới không, Châu Kha Vũ cảm giác được mùi cam chanh ngọt ngào, trên người còn kèm theo mùi bạc hà, Châu Kha Vũ suýt chút nữa là loạn thần.

Nhưng nghĩ lại đây là vẫn đang trong chương trình, và vẫn có người theo dõi nó một cách bí mật, và Châu Kha Vũ chỉ nếm thử một chút. Anh nhìn xuống khuôn mặt của AK mà cười sâu hơn, nhưng trước hết lại là ngại ngùng.

"Đây chính là cách mà bạn ghét người khác hay sao?"

AK đột nhiên hỏi Châu Kha Vũ một câu như vậy, hai má Châu Kha Vũ vẫn còn hơi đỏ, nghe đến đây thì không biết nên phản ứng như thế nào, nhưng lời nói tiếp theo của AK lại khiến anh mỉm cười.

"Vậy thì hãy ghét nhau đi!"

Trương Gia Nguyên người đã nhìn lén mắng mỏ Châu Kha Vũ một cách ác ý, và liên tục rung giường vào ban đêm, khiến Châu Kha Vũ ngủ cũng không yên.

Về phần mối quan hệ của hai người vừa rồi được cải thiện nhảy vọt, khi mọi người đến hỏi thăm người trong ký túc xá, 1201 đều giống nhau: hai người bọn họ đáng ghét chết đi được!

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro