Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lồng ngực Ô phập phồng, pha với tiếng thở mãi chưa kịp đều. Ô đã chạy đến mái tranh rách này sau một quãng đường dài không ngừng nghỉ. Ô nhìn chằm chằm cục bông đen trước mặt mình, trong lòng dâng lên một thứ cảm xúc phức tạp, khó tả. Cục bông đen ấy chẳng biết Ô là ai, cứ ngọ nguậy trở mình, khi thì nức nở, khi thì oe oe. Ô chầm chậm ngồi xuống bên cạnh nó, đưa một tay lên vuốt vuốt bộ lông đen tuyền ấy, nhìn kỹ vào đôi mắt trong trẻo hệt như đôi mắt của mình năm xưa. Ô thầm nghĩ: "Rồi cuộc sống của nó sẽ ra sao đây? Một vòng lặp đen tối lại tiếp tục diễn ra ư..." Chỉ có Chúa trời mới định đoạt được số phận của riêng nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro