Đoản văn 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Vương Tiểu Viễn vừa đi học về đã lao nhanh vào phòng bếp , nó vừa thấy tấm lưng to lớn kia đang bận rộn nấu ăn liền chạy đến . Bé con tròn đôi mắt , giơ bài viết mình cố gắng cả buổi sáng lên cho ba xem .

" Ba ba ! Ba ba ! Ba xem , hôm nay thầy giáo Vương dạy con viết chữ "

Thấy bé con giương đôi mắt sáng đầy hi vọng lên , Vương Tuấn Khải đành phải dừng tay , cầm bài của con trai bảo bối muốn chiêm ngưỡng thật kĩ .

" Viễn Viễn nhà ta thật giỏi...Ai dạy con viết chữ vậy ?"

Chẳng biết có phải ảo giác không nhưng Tiểu Viễn thấy mặt ba ba nó bỗng nhiên đen thui , sáng khí tỏa ra giết chết ruồi .

" A...là ma ma Nguyên Nguyên , ma ma là lão sư dạy Văn học của con "


" Ồ ~ là ma ma sao ? "

Vương Tuấn Khải nhìn về phía cánh cửa , liền bắt gặp Vương Nguyên đang đứng chết chân tại đó .
" Bà xã , em về rồi ~ "

" A...Ông...ông xã...Nay anh về sớm ghê . Em...Em lên phòng trước nha " Vương Nguyên chưa kịp nói xong đã muốn cắm đầu chạy lên phòng .

" Bà xã , anh lên với em " Vương Tuấn Khải vừa nói vừa cởi chiếc tạp dề màu lam lục ra , thành công làm động tác của Vương Nguyên bị đình chỉ ." Tiểu Viễn , con ăn cơm trước nha . Ba ma có việc rồi "

" A ? Nếu ba ma không ăn sẽ đói "

" Không sao , ba ba sẽ uy ma ma con ăn no "

Vương Nguyên cảm thấy sống lưng lạnh muốn đóng băng . Giờ hối hận hình như muộn rồi ?

Vương Tiểu Viễn nhìn theo bóng lưng của hai người , ba ba nắm tay ma ma , lên đến phòng liền khóa chặt cửa . Không lâu sau trong phòng liền truyền ra tiếng rên thất thanh của ma ma :

" Ông...ông xã ~ tha...em ~ em chừa...rồi ~ ưm...a ~''

"..."

" Không dám nữa...a...không muốn ở trên nữa...ưm...ư..."

"...''

Haizzz...ba ma thật trẻ con , suốt ngày chơi vật lộn . Vương Tiểu Viễn thở dài rồi cầm lên tờ giấy nọ , trên đó nổi bật nét chữ ngây thơ " Nguyên Khải Vương Đạo ! ! ! "  

#Tảo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro