Đường Về Nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có người từng nói : Tình yêu là một thứ đáng sợ , nó đến, đùa cợt rồi cướp đi của ta một trái tim còn vương nhịp tươi trẻ .
Vương Nguyên sau khi trải qua quãng đường dài chờ đợi , nay đã gặp được một người thật tuyệt . Thế nhưng , đó là do cậu nghĩ .
Buổi chiều tháng 5 , nắng nhạt buông dài trên con đường lớn . Bụi bặm và mệt mỏi lăn lông lốc theo từng bánh xe. Cậu lặng lẽ bước đến phía cuối cùng kia . Nơi đó là nhà cậu , nơi mà cậu sinh ra , lớn lên và mong mỏi trở về. Ở ngoài kia, Vương Nguyên chỉ là cậu nhóc lớp 11 đang e dè nhìn đời , lơm lớp đề phòng . Nhưng bước qua cánh cổng ấy , cậu sẽ trở về với một vùng yêu thương , một vùng nâng đỡ , một vùng ấu thơ .
Cậu nhớ , lần trước bước qua cánh cổng này cậu còn rất vui vẻ mà nghĩ đến Vương Tuấn Khải . Lần này , vẫn là hình bóng anh nhưng sao lại sót sa đến thế!
Lần đầu cậu gặp anh là một ngày nắng . Hai người tình cờ thấy nhau , tình cờ nhìn nhau rồi cũng tình cờ trở thành người thương . Những ngày bên anh thật hạnh phúc . Anh sáng sẽ đến đón cậu đi học , trưa cùng cậu vui đùa dưới canteen , hoàng hôn buông sẽ nắm tay cậu trên con phố đông về nhà . Cậu yêu tất cả những ngày đó . Cậu bỗng nhớ đến nụ cười của anh , bỗng nhớ đến chiếc răng khểnh , bỗng nhớ đến đôi mắt dài và quyền lực . Cũng bỗng dưng lại nhớ đến anh.
Cậu nhớ Vương Tuấn Khải , nhớ anh đến phát điên lên. Lúc này chắc hẳn anh đã đến New york. Anh sẽ bắt đầu cuộc sống mới. Một người nào đó cũng sẽ làm anh cười . Một người nào đó sẽ thay thế hình bóng của cậu . Một người nào đó sẽ mang anh mãi xa !
Quá khứ khép lại , niềm vui mới sẽ mở ra .
Một người không đi , người khác sao có thể tới !
Chỉ là trái tim cậu vốn dĩ không cần một ai khác.
Đã yêu rồi , đâu phải muốn buông là buông .
Đã trót thương rồi , đâu phải cứ thế là có thể phôi phai !
520 , cậu nhìn lên bầu trời tắt nắng , ngân lên giai điệu xưa cũ...
_________
Ngược thời gian ..
Đi về nơi lòng chưa nhớ chưa thương..
Đi về nơi lòng chưa vấn tơ vương
Nếu ngày xưa mình không quen biết nhau , chẳng đớn đau !
___
Một người như mùa hạ , một người như mùa thu , nhưng có thể biến mùa đông thành mùa xuân !

______________________
End !
Vài dòng lưu lại ngày đặc biệt !
520 - tết song ca
520 - ngày tỏ tình
Nhưng 520 - cũng là ngày người ta rời xa tôi , mãi xa!
#Shyn'n_M

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro