Hồi 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Phi Dạ ổn định trở lại, mọi người đều lui ra, Tề Kha Trở về nghiên cứu loại độc tính, Sát Dĩ mau chóng xuống núi báo tin.
.
Cả căn phòng ngập tràn mùi máu cộng thêm mùi thuốc khiến Khiết Lan tâm không vững lòng không yên.
.
Phi Dạ đã hôn mê tổng bộng hơn 5 ngày.
Nàng ngồi bên cạnh gường nửa bước đều không rời, hai tay nắm chặt bàn tay to lớn kia nhưng hơi thở vẫn còn rất yếu ớt, như thể chỉ cần lay nhẹ cũng có thể vụt tắt.
.
- Điện hạ sẽ không sao, ngài sẽ tỉnh lại thôi.
Chẳng hiểu sao lúc này nước mắt nàng lại chảy không ngừng, nghĩ về nhũng đau đớn khi trích máu tim, trái tim nàng lại như có ai bóp chặt lại. Đau đớn vô cùng.
.
- Điện Hạ, người biết không, sau khi Mẫu thân qua đời ta liền cho rằng không có gì có thể làm ta đau đớn hơn được nữa.Vậy mà có lần ta viết chữ không tốt bị phụ thân phạt roi, lúc đó từng roi vụt xuống ta tưởng chừng như mình đã sắp chết đến nơi rồi, cứ cnghĩ đau đớn nhất là đây. Lại có lần ta cùng Tiểu Ngọc bắt được một chú mèo rất xinh liền đặt tên là Mạn Mạn. Nuôi lén ở góc Viện Đình, phụ thân phát hiện liền cho rằng đây là súc sinh liền đem đi ném , Mạn Mạn lúc đó nhỏ xíu nhất định là đã mất mạng. Ta khóc bốn ngày bốn đêm cũng cho rằng đó là lần đau đớn nhất.
Nhưng sau tất cả mọi chuyện ngài biết gì không?
Sau khi chứng khiến ngai nằm bất động cùng với đống máu đó. Ta liền nhận ra, sau khi mẫu thân qua đời đây là lần đầu ta hoảng sợ và đau đớn nhất, như thể ai đó dùng hàng ngàn mũi kim đâm qua vậy.
.

.
Vì thế có thể tỉnh lại không, điện hạ, ngài tỉnh lại đi.
.
Ta nguyện ý cùng người trở về Hạ Quốc, ta nguyện ý gả cho người.
.
.
Người tỉnh lại có được không..
.
.
Tiếng nói nàng càng ngày càng nhỏ, cánh tay lại càng siết chặt hơn. .
.
.
- Không vội.. Đợi .. ta đưa nàng đi ...khắp ba phương tứ phía.. Cho nàng thấy .. tự do tự tại.. Sau cùng gả.. cho ta cũng không muộn....
.
- Người tỉnh rồi..!
.
Nàng hoảng hốt lớn tiếng
- Người đâu, Điện Hạ tỉnh lại rồi. ..!
.
.
Mạn Hải đã ở đó từ lâu liền lập tức tiến vào, Tề Kha nhanh chóng ở phía sau. .
.
- Huynh, Huynh tỉnh rồi sao.
.
- Điện hạ ta cho rằng cái mạng này không đền nổi cho ngài rồii
.
- Đã Mấy Ngày rồi,..
- Điện hạ đã bất tỉnh gần 5 ngày rồi.
.
Khiết Lan cố gắng mở to đôi mắt, giữ cho mình vẻ tưởi tỉnh nhất định. Ban nãy là nàng xém ngục trước mặt hắn, bất ngờ hắn lại tỉnh dậy... Nàng đã thức trọn 5 ngày, thần trí sắp không còn đủ tỉnh táo nữa rồi.
.

- Tỉnh dậy là tốt, Người xem Tiểu Thư nhà người ta đã vì ngài mà thức trọn 5 ngày rồi kìa. Tiểu thư mau về phòng nghỉ ngơi, ở đây có Ta và Tề Kha lo.
.
Khiết Ln thấy Mạn Hải có ý, liền đứng dậy định rời đi, đột nhiê có cánh tay nắm lấy tay nàng.
.
- Về nghỉ ngơi, đợi ta đến tìm nàng..
.
- Um. Ta biết rồi, ta đợi điện hạ.
.
.
Tiếng nói thốt ra, cả căn phòng như im lặng hẳn. Ai nấy đều có chút bối rối, có vẻ như cả hai người đều đã thân thiết hơn hẳn.
.
.
-m--------//____________//-------
.
.
- Đợi ngài.. ta đợi ngài..
Khiết Lan vừa đi vừa lẩm bẩm câu nói của bản thân. Hai má nàng lại đỏ rực lên.
.
Về đến phòng đã thấy Tiểu Ngọc thẫn thờ ngồi đó, trên bang là dĩa bánh điểm tâm từ hôm trước khi Phi Dạ trúng độc.
.
- Tiểu Ngọc, muội ..
- Tiểu Thư, phải làm sao đaya, muôi ..muội đã kiểm tra rất nhiều lần, kết quả là trong bánh điểm tâm chúng ta mang theo đều có độc.
.
Từ lúc mang theo chúng ta chưa hề dùng qua, duy chỉ có Vương gia là người nếm nó đầu tiên.
.
- Muôi có nhớ lúc ta nhờ muội chuẩn bị nhiên liệu có ai ở cạnh muội không?
.
- Không, lúc đó chỉ có một mình muội.
.
- Lúc làm bánh, ta sẽ không rời đi nửa bước cho đến khi nó chín cộng thêm muốn hạ độc nhất định phải nhân lúc chúng ta không để ý,.. không để ý..
- Là Hổ Phách, nhất định là Hổ Phách.
.
- Muội nói cận vệ thân cận bên phụ thân.
- Đúng vậy, lúc trước khi chúng ta rời đi Muội có đến phòng bếp lấy thêm vài thứ linh tinh đã gặp nàng ấy trên đường đi. Lúc đó đột nhiên nàng ấy nói rằng làm rớt ngọc bội gì đó nói ta phụ tìm giúp vì nàng ấy bị thương ở lưng không thể cúi. Sau đó ta đưa túi điểm tâm cho nàng ấy cầm để tìm, sau cùng lại nói với ta là nhớ ra rồi, chính là cô ta, muội chỉ đưa cho cô ta cầm một chút.

.
- Hổ Phách sao, ta với nàng ta không thù không oán. Tại sao lại muốn hại ta...
Ta cũng muốn biết loại độc trong điểm tâm này và loại độc trong hương liệu có phải chung một người gây nên hay không.

Nếu thật sự là Hổ Phách , thì tại sao lại ra tay với ta.
------------------------//------------------
.
.
.
Phi Dạ ngồi dựa vào thành gường, trên gương mặt đã có chút khởi sắc.
.
- Điều tra việc Tịnh Tâm công chúa, đệ làm dếnđâu rồi.
.
- Sau khi bắt được bọn băng đản đã lấy được thông tin, chính là Nguyên Căn đã tiếp tay cho bọn chúng hành động.
.
.
- Đệ nói là Nguyên Căn, bọn họ thật sự là đã đánh hơi được việc chúng ta bắt tay với Tây Vực. Bọn họ chắc chắn sẽ có manh động. Thời gian này ta thấy đệ nên quay về Hạ Quốc, tiện để hành động, cộng thêm lần này có Mạn Ly công chúa cùng trở về coi như chúng ta đã nắm được sự ủng hộ của Tây Vực... Lần này nhất định không thể để Phi Hoàng ra tay, phải cực kì cẩn trọng.
.
.
Còn Chuyện của Minh Hương, ta đã nghe Sát Dĩ nói qua, đệ đừng quá đau lòng. Ta đã cho người đi tìm muội ấy, nhất định bảo vệ muội ấy an toàn.
.
.
- Đệ biết rồi. Sức khoẻ huynh chưa ổn, hay cùng đệ trở về, dưỡng thương sẽ tốt hơn ở đây.
.
- Yên tâm, ở đây có Tề Kha, sau khi khá hơn ta cũng sẽ có chút việc, đệ cứ bẩm báo với phụ Vương, ta sẽ đến phương bắc vài tháng để tập luyện. Trước hôn lễ nhất định sẽ trở về. .
.
.
Có điều Mạn Ly và đệ, thật sự phải thành thân sao. ?
.
- Đệ và muội ấy đã có giao ước từ trước, nếu đệ giúp muội ấy rời khỏi Tây Vực, Muội ấy sẽ giúp chúng ta tập hợp hơn ba vạn binh mã tinh nhuệ cộng thêm sự tín nhiệm từ Tây Vực, sau khi đệ và muội ấy thành thân đệ sẽ để muội ấy tự do bên ngoài chứ không quản thúc, sau ba năm có thể hưu.
.
- Mạn Ly công chúa quả là người hữu danh vô thực. Nhất định sẽ là một bằng hữu tốt, có thời gian để muội ấy đến gặp Khiết Lan, cả hai người họ ta thấy đều có một tư tưởng tự do rất giống nhau đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro