Chương 11: Mèo nhỏ tò mò theo đuôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chiều tối, khi anh về tới nhà lão quản gia đứng đợi anh chào rồi thở dài nói:

-Thiếu chủ, từ lúc ngài đi tới giờ thiếu gia cứ buồn thiu, ngồi xem tivi mà lâu lâu lại nhìn ra ngoài hình như cậu ấy nhớ ngài"!!

Nghe quản gia nói vậy, anh phất tay ra hiệu ông lui xuống..

Một mình anh bước tới cúi đầu thì thầm vào tai cậu:

-"Mèo nhỏ!! cậu nhớ tôi à??

Gương mặt nhỏ phụng phịu, hai má đỏ lên quay mặt nhìn thấy anh đang nhếch mép cười mị hoặc làm cậu tức giận chu môi đáp:

-hứ"!.mơ tưởng..ai thèm nhớ anh chứ!!..

Nhìn mèo nhỏ lộ vẻ xấu hổ làm anh càng muốn trêu đùa.

Bàn tay đưa lên cằm giả bộ suy tư nói:

-"Thật không"??..sao tôi nghe lão quản gia nói có người trông chờ tôi về mãi..

Cậu cúi đầu đỏ mặt miệng lí nhí nói:

-Làm gì có chứ"!!

Anh cười gian tà nghĩ-:

(sau này còn nhiều thời gian trêu chọc mèo nhỏ đáng yêu bây giờ anh còn việc quan trọng cần làm không thể tiếp tục đùa giỡn với cậu)..

Anh bế cậu đứng lên đi về phía nhà ăn..Đã quen với việc anh động tay động chân với cậu.

Thiên Tỉ không còn la hét ngoan ngoãn ôm cổ anh nhẹ giọng nói:

-Anh bế tôi đi đâu vậy??

Anh cười gượng đáp:

-Mèo nhỏ cậu không biết đói bụng sao?? tôi thì đang rất đói đây..

Cậu gật đầu lườm anh nói:

-Tại ai vừa về đã trêu chọc khiến tôi quên luôn bữa tối..anh còn dám nói nữa..

Không muốn chọc mèo nhỏ giận dữ thêm anh đành nhận tội nói:

-Rồi..rồi...tôi sai..giờ chúng ta đi ăn được chưa??

Miệng cười lộ ra đồng điếu xinh xắn cậu trả lời:

-..Ân..hi..đi ăn nào!!

Sau bữa tối, cậu trở về phòng đi tắm..

Anh vô phòng nằm trên giường một lúc thì:

Cạch..tiếng mở cửa từ phòng tắm truyền đến cậu bước ra mặc một bộ đồ kuma thật dễ thương.

Ngắm nhìn cậu đang lau tóc anh mỉm cười gọi cậu:

-"...Lại đây.."!!

Cậu không biết anh gọi cậu làm gì nhưng vẫn ngoan ngoãn đi tới đứng trước mặt anh.

Anh ngồi dậy kéo cậu ngồi trong lòng mình lấy khăn từ tay cậu nhẹ nhàng lau khô tóc cho cậu..

Động tác ôn nhu khiến cậu cảm giác như mình đang được cưng chiều làm lòng cậu thật ngọt ngào và dễ chịu.

Cậu nhìn anh nháy mắt cười giõn nói:

-Anh đừng nuông chiều tôi không thì tôi sẽ dựa dẫm, bám lấy anh cả đời không buông đó.."!

Anh bỏ chiếc khăn xuống ôm chặt cậu tựa cằm vào vai cậu đáp:

- Hoan nghênh cậu bám lấy tôi cả đời.."

Tôi đã hứa chăm sóc cho một con mèo nhỏ hung dữ thì sẽ nắm giữ cậu cho đến chết không buông ra.."

Cậu bĩu môi mí mắt ươn ướt vì cảm độnh rúc vào người anh nói:

-Thật là bá đạo..nhưng xem ra anh thực tốt nga..!!

Nhéo nhẹ má cậu cưng chiều cất giọng ôn nhu nói:

- Không cần phải khen tô nằm xuống ngủ thôi..

Rồi anh không để cậu nói nữa trực tiếp kéo cậu nằm xuống giường.

Vì từ lúc tới đây sống..

Anh bá đạo chung phòng chung giuờng với cậu.

Lâu ngày quen dần nên cậu không còn dãy dụa như lúc ban đầu.

Nhắm mắt chui vào lòng anh một mùi hương bạc hà thơm mát chạm vào trong mũi thật thoải mái.

Cậu mỉm cười ngủ thiếp đi trong vòng tay anh..

Nhìn lên đồng hồ anh chậm rãi bước xuống giường đắp chăn cho cậu..

Đi tới bên cạnh cậu anh cúi đầu hôn nhẹ lên trán cậu thì thầm:

-Ngủ ngon..mèo nhỏ..chờ anh trở về..!!

Đi ra ngoài nhẹ nhàng đóng cửa...

Bước xuống lầu mặt anh thay đối chỉ còn lại sự lãnh khốc vô tình khí thế vương tử toát vẻ cao quý lạnh lùng..!!

Khi đi tới đại sảnh đã có 20 vệ sĩ xếp hàng hai bên cúi đầu cung kính nói:

-Thiếu chủ chào ngài.."

Anh gật đầu ra hiệu giao phó:

-"Chuẩn bị xe tới địa điểm cất giấu hàng"!

Họ đều đồng thanh nghiêm nghị đáp:

-..Dạ..thuộc hạ rõ rồi"..!!

Trong phòng ngủ cậu xoay người định ôm anh thì sờ thấy giường trống..

.

Hé mắt mở ra nhìn cậu không thấy anh đâu.. nghe bên dưới có tiếng ồn ào cô vội mặc áo khoác ấm rồi chạy nhanh xuống dưới..

Đứng nép mình gần cửa chính cậu thấy nhiều người mặc đồ đen thì nghĩ thầm:

[-Giờ này anh ta còn đi đâu??lại còn mang theo nhiều người lạ nữa..không lẽ anh ta là xã hội đen muốn đi ám sát hay đốt nhà ai??]

(Tác giả: anh thật khéo tưởng tượng về anh Vương Tuấn Khải làm gì có làm xã hội đen chứ @@')

Sự tò mò nổi lên, cậu nhìn quanh thấy chiếc xe đen gần đó đang mở cốp xe sau...

-Nhân lúc không có ai để ý cậu chui vào bên trong nhanh chóng kéo nắp xe nằm xuống.!!

Chiếc xe dần chuyển động ra ngoài biệt thự đi đến địa điểm cần đến mà không hề hay biết có một cậu nhóc nhỏ đang nằm im trong xe theo đuôi bọn họ..!  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#drop