chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bang chủ"

"Ừm ,cậu ta tỉnh chưa ?"người đàn ông hỏi tên cận vệ để biết tình hình của cậu

"Cậu ấy chưa tỉnh ạ !"tên cận vệ cung kính đáp lại

Người đàn ông đó bước lại gần cậu hơn ,cho đến khi chỉ còn cách ba bước chân nữa là đến chỗ cậu .Chợt mắt cậu nheo nheo lại vài cái và từ từ mở ra ,dường như cậu đã ngủ quá lâu ,khi tỉnh lại thì cảnh vật hoàn toàn xa lạ ,là một căn nhà hoang ẩm ướt ,xung quanh còn có mấy con gián ,chuột chạy vòng vòng thật làm người ta nổi hết da gà .Cậu cố nheo mắt để nhìn rõ hơn ,khi cậu đã thích nghi được với ánh sáng ,ngay trước mặt cậu là một người đàn ông cao to ,đặc biệt cực kì đẹp trai ,tầm khoảng với hắn .Cậu đưa mắt đảo quanh một vòng ,rồi lại nhìn thẳng vào tên đó hỏi một tràng làm tên đó đơ luôn

"Anh là ai ?.... sao bắt tôi?............tôi đã làm gì anh sao ?.................sao anh không trả lời tôi ?........ câm à ?"

"Cậu hỏi xong chưa ?"tên đó bắt đầu thiếu kiên nhẫn với cậu rồi

"Hết òi "cậu trả lời hết sức là ngây thơ luôn

"Được ,tôi sẽ trả lời từng câu của cậu "

"Tôi là bang chủ bang Hắc Long "tên đó vừa nói xong cậu lại hỏi lại như muốn chắc chắn điều mình nghe là không lầm "Bang Hắc Long "

"Đúng!tôi bắt cậu là muốn biết vợ bang chủ đứng đầu thế giới là người như thế nào?"

"Vậy sao ?"

"Cậu xinh đẹp hơn tôi tưởng "tên đó nở nụ cười ma lanh với cậu

"Anh và chồng tôi có thù oán gì thì tìm hắn chứ không nên tìm tôi ,anh có thể cởi trói cho tôi được không ?"thấy tên đó cứ nhìn chầm chầm vào cậu ,mà còn cười cứ khiếp như thế nào á .Cậu rất khó chịu khi bị ai đó bắt giữ ,hay dùng thứ gì đó trói buộc lại

*

*

*

"Tìm được vị trí của Thiên Tỉ chưa ?" anh cậu gấp gáp đến chỗ hắn ,lo lắng hỏi

"Vẫn chưa ,tôi cho Hải Vỹ tìm rồi ,Hà Nhi đâu ?"hắn nhìn phía sau anh cậu không thấy chị dâu cậu đâu nên hỏi.Vì chuyện gì liên quan đến Thiên Tỉ là sẽ có mặt hai người này ,nhưng giờ không thấy Hà Nhi nên hỏi

"Hà Nhi đang đến tôi lo quá nên lên đây trước "anh cậu vừa thở dài vừa nói

"Anh yên tâm đi ,chắc cậu ấy ổn mà"Vương Nguyên nãy giờ mới dám lên tiếng khuyên hai ông anh này

"Bang chủ thấy rồi ,vị trí là căn nhà hoang cách ngoại thành Tây khoảng 60km"Hải Vỹ vừa nói dứt câu là cả hai phóng như bay ra khỏi trụ sở ,đi theo sau hắn và anh cậu là mấy chiếc xe phóng như điên ,chỉ kịp nhìn thấy làn khói mập mờ phía sau xe để lại

*Chuyển cảnh*

"Hình như anh đã cướp hàng của chồng tôi thì phải ,giờ lại bắt tôi ,không sợ bang anh có chuyện sao ?"cậu tốt bụng nhắc nhở (uy hiếp thì có chứ nhắc nhở mẹ gì )

"Chồng cậu không làm gì tôi đâu ,cám ơn đã quan tâm "

"Nếu chồng tôi không làm gì thì tôi sẽ làm ,không cần cảm ơn trước ,hihi "cậu nhìn tên đó vừa nói vừa cười rất có sức mê hoặc

Sau 10 phút với vận tốc khủng thì hắn và anh cậu cũng đến nơi ,hai người sải bước đi vào trong .Hắn đi vài nhìn thấy cậu bị trói trên ghế ,làm hắn giận dữ .Lòng hắn thầm nhủ :kẻ nào dám trói cậu sẽ không yên với hắn

"Anh hai !Tuấn Khải !em ở đây ,cứu em với "cậu nhìn thấy hắn và anh hai liền gọi to làm tên kia cũng hơi hoảng một chút

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro