Chap 55 : Thành công ngoài mong đợi, rắc rối tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rõ ràng khi nãy cậu làm rơi nó ở đây mà? Sao giờ lại không tìm thấy chứ?

Thiên Tỷ nhanh chóng mất bình tĩnh, cậu đảo mắt nhìn lên màn hình thời gian, còn lại đúng 2 phút nữa là hết giờ. Không được rồi! Thiên Tỷ càng lúc càng luống cuống, cố gắng vật lộn tìm bới dưới chân mình, trong tim thấp thỏm lo sợ đến toát cả mồ hôi. Nếu không qua được vòng loại này thì tất cả công sức học ngày học đêm của cậu coi như đổ hết xuống sông, xuống bể mất.

"Còn 1 phút nữa, tất cả mau chóng hoàn thành bài thi rồi lấy bút quét đáp án vào trong máy tính phía trước mặt kia, nhớ là phải ghi cả tên của mình".

Tiếng thúc của người chủ trì càng khiến cậu cuống hơn, đến độ còn suýt vấp ngã ngay tại chỗ. Thấy Thiên Tỷ phía bên phải đang khổ sở tìm kiếm thứ gì đó, Kim Tử Kiệt liền chau mày không hiểu. Mắt lập tức đảo ngay sang bên Hạ Tường Anh, đôi nhãn ma nữ của cô ta giờ chính là đang ướm thẳng lên người Thiên Tỷ mà cười đểu.

"Hết giờ ! Màn hình mau cho hiện kết quả lên".

"Hết, thế là hết rồi". Người Thiên Tỷ bất giác cứng đờ, tuyệt vọng cúi đầu xuống mức thấp nhất. Bài thi của cậu chẳng khác nào 1 tờ giấy trắng tinh không hơn không kém, giờ phơi bày nó lên màn hình vậy, bản thân cậu chắc chắn sẽ xấu hổ mà chết mất. Nhắm tịt mắt chờ câu nói "bị loại" tử thần, tim cậu cứ thế đập loạn xạ vì sợ, mồ hôi toát ra như suối làm ướt nguyên 1 mảng lớn ở đằng sau lưng áo.

"Hả? Sao lại như thế được!!"

"Tuyệt đối không thể nào ! Sao anh Kiệt lại..."

Dưới khán đài bỗng nhiên phát ra vô số những lời bàn tán. Nó làm cậu nghĩ bản thân đang bị mọi người mỉa mai, chê cười không ngừng vì kết quả quá thậm tệ ở phía trên màn hình kia, nhưng... nghe kĩ lại thì người họ nói tới không phải cậu, mà là... Kim Tử Kiệt.

Kim công tử sao? Kinh ngạc, Thiên Tỷ bất giác ngẩng đầu lên nhìn bảng hiển thị. Bài làm của cậu rõ ràng là không có ghi gì cơ mà, sao giờ lại đầy đủ các bước chứng minh thế kia. Khoan đã, bài của Kim Tử Kiệt... bài thi trắng tinh đó không phải là của cậu sao? Thiên Tỷ ngạc nhiên đến đờ người rồi quay sang bên Kim Tử Kiệt mà nhìn chằm chằm :
"Cậu giúp tôi ư? Có cần vì tôi mà bị loại vậy không chứ?".

"Kết quả đã rõ ràng, Vũ Vũ, Cảnh Huyền và Kim Tử Kiệt bị loại".

Lời tuyên bố rành mạch của người chủ trì khiến đám học sinh lao nhao bên dưới bất giác im phăng phắc. Ai nấy cũng đều thấy tiếc kinh khủng cho Kim Tử Kiệt, họ không tin Kim công tử lại có thể bị loại như vậy.
Lặng lẽ lướt chân qua người Thiên Tỷ, Kim Tử Kiệt khẽ mỉm cười rồi ghé sát vào tai cậu nói thầm:

- Em nhớ cảm tạ tôi đấy.

- Cậu... - Ngớ người, Thiên Tỷ tròn xoe mắt nhìn. Trong lòng vừa kinh ngạc, vừa cảm kích hắn. Cách đó 3 bước chân, Hạ Tường Anh đang vô cùng tức giận khi Thiên Tỷ ngang nhiên lọt cùng mình vào vòng để đấu tay đôi. Theo kế hoạch, chính xác là cô ta muốn được đấu với Kim Tử Kiệt, còn Thiên Tỷ phải bị loại ngay từ vòng thi trước đó rồi.

"Hai người cuối cùng hiện đã chọn ra được. Sau đây chính là đề bài".

Nhanh chóng đọc đề, Thiên Tỷ vội vàng cắm đầu vào suy nghĩ, phương trình lần này coi bộ khó hơn hẳn so với mấy cái trước. Sao lại có thể rối như vậy chứ, hại não quá. Thời gian bắt đầu đếm ngược, từng phút, từng giây trôi qua, Thiên Tỷ đều cố gắng vắt óc mình ra suy nghĩ, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên mà nhìn người đối diện. Hạ Tường Anh, cô ta hình như là đã làm xong rồi. Nhìn cái bản mặt đắc ý, tự tin kia là cậu biết rõ luôn, nhanh như vậy mà đã hoàn thành xong, bái phục cô ta thật.

"Còn 1 phút cuối".

"60, 59, 58,... ".

Cả hội trường dường như thi nhau đếm ngược, ngay cả người chủ trì cũng hùa theo mà đếm, mọi người muốn cậu thua hay sao mà cố tình làm thế chứ. Bị thúc đến mất bình tĩnh, Thiên Tỷ cố gắng loay hoay tính nốt, đến khi cạn mốc số 0 cậu mới thở phù hoàn thiện bài.

Đáp án dần được chiếu lên, trên màn hình hiện ra 2 kết quả khác nhau. Học sinh bên dưới đều lặng im nín thở, suốt ruột chờ công cố từ phía người chủ trì.

"Người ra đáp án đúng là... "

Đầu Thiên Tỷ giờ chỉ muốn nổ tung, tim càng lúc càng đập mạnh hơn. Quay ra quan sát Hạ Tường Anh, thấy mặt cô ả vẫn đắc ý như cũ, nếu cô ta đã tự tin đến vậy thì chắc kết quả của cậu làm là sai rồi... cậu thua thật rồi.

"Dịch Dương Thiên Tỷ".

- Hả? - Vội vã dỏng tai nghe, cậu thực không tin được là mình.... kết quả của mình làm đúng.
Hạnh phúc, cậu mỉm cười, ánh mắt vui mừng hướng xuống phía Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên ngồi ở hàng ghế đầu đó.

"Tôi xin tuyên bố, chức hội trưởng hội học năm nay sẽ do em Dịch Dương Thiên Tỷ đảm nhiệm".

- Thiên Thiên làm tốt lắm, chúc mừng nha - Nhảy phắt từ dưới lên sân khấu, Vương Nguyên nhanh nhảu bước tới chỗ Thiên Tỷ.

- Ừm, cảm ơn cậu.

- Chúc mừng em, Thiên Tỷ.

Giọng trầm ấm của Vương Tuấn Khải cũng theo đó vang lên. Biểu cảm của anh rõ là đang tự hào.

Sau khi kết thúc phần nhận chức, lặng lẽ quay lại sau cánh gà, Thiên Tỷ vội gom đồ đạc ôm về lớp, đang đi nửa đường thì bị Hạ Tường Anh đứng chặn đường.

- Dịch Dương Thiên Tỷ, cậu tưởng được làm hội trưởng rồi thì kiêu sao hả?

- Hạ tiểu thư, cô...

- Chẳng lẽ cậu không thấy mình quá tham lam khi cố tình chiếm hết cả 2 Vương thiếu gia sao? Đúng là mặt dày, vô liêm sỉ.

- Tôi... nhưng...

- Còn nhưng gì, cậu không nghĩ sau này sẽ khiến 2 người họ đau khổ sao? Tình yêu tay ba chỉ mang đau đớn thôi. Hơn nữa, cậu lại còn là con trai, làm sao có thể được gia tộc Vương chấp nhận chứ. Tôi thực sự khinh bỉ cậu.

- ... Vậy tôi... từ bỏ họ. Có lẽ tốt hơn?

Hết chap 55~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro