Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau sự việc đó, bà dường như muốn rời khỏi thiên giới càng sớm càng tốt nhưng đành "chấm nước mắt" ở lại vì sức mạnh chưa hồi phục hoàn toàn, cứ nghĩ sẽ không nán lại lâu nhưng lại thành ra thế này đây...

Ba tháng sau....

Đúng vậy, bà đã ở thiên giới này, chính xác hơn là ở trong phòng ông 3 tháng trời, hai kẻ cùng đang FA một nam một nữ ở chung phòng, kể cũng lạ khi chẳng có chuyện gì xảy ra giữa hai người....Bà ở đây cũng không phải chịu khổ gì, chỉ khổ cho ông phải chạy ngược chạy xuôi để phục vụ cô nàng ác quỷ nửa mùa này...Đến tối, bà ngủ trên giường, ông phải chăn gối đi ra ghế sofa ngủ, ông cũng chả trách được ai, chỉ biết thầm khóc thương cho số phận đen hơn đít nồi của mình. Ai bảo rước một cô ác quỷ bánh bèo về làm chi rồi giờ khổ sở thế này...

Tuy là sống ở thiên giới dưới sự chăm sóc của ông nhưng bà vẫn luôn muốn trở về ma giới, nếu còn ở lại chắc chắn bà sẽ gặp phải rắc rối không sớm thì muộn. Ngoài ra sau ba tháng ở đây bà thu thập được khá nhiều thông tin có thể sẽ giúp ma giới áp đảo hoàn toàn thiên giới....Bà cũng hồi phục hoàn toàn công lực rồi, phải mau trốn khỏi nơi này mới được....

Nghĩ là làm, tối đó, theo lịch trình mà bà đã nằm lòng, ông sẽ đi kiểm tra ở nhân giới, thật ra thì bà cũng không khỏi ngạc nhiên vì mình lại nhớ rõ mọi thứ từ sở thích, lịch trình làm việc của ông tới như thế mặc dù chỉ ở cạnh nhau có ba tháng mà cũng đâu phải thân thiết gì cho cam, chỉ là bất đắc dĩ phải ở chung phòng, bất đắc dĩ ông phải làm ôsin không công cho bà ba tháng trời...Nhưng một điều mà bà không biết, hoặc biết mà cố tình cho qua...Chính những cử chỉ ân cần của ông trong suốt thời gian qua đã bồi đắp cho một thứ ngọt ngào vô hình giữa bà và ông...

Bà ra khỏi căn phòng của ông, quay đầu nhìn lại một lần cuối, có gì đó luyến tiếc từ tận sâu đáy tim bà. Mỉm cười tạm biệt một lần cuối, bà lao nhanh đi, hướng về phía ngã ba thông giữa thiên giới, nhân giới và ma giới...Bà mải miết chạy mà không để ý rằng có ba bốn thiên thần đã phát giác ra sự có mặt của bà và đuổi theo, khi bà cảm nhận thấy thì đã muộn, họ đã đuổi sắp tới nơi....Khi bà đang rối trí, chuẩn bị quay lại tấn công thì có một bàn tay vươn ra, kéo lấy tay bà vào một góc khuất...

-A....

-Suỵt, im lặng nào, sẽ ổn thôi....-Người đó lên tiếng trấn an, đồng thời ôm chặt lấy bà, đem cả thân hình to lớn che chở cho bà, giọng nói đó, sự ân cần đó, sao có thể nhầm được cơ chứ, chính là tên thiên thần ngố đã cứu bà, mặt bà nóng ran, khoảng cách này không phải là quá gần sao??? Chỉ cần tên thiên thần kia quay mặt lại thì ...khoảng cách giữa hai người chỉ vỏn vẹn 1 cm...Nhưng được che chở như vậy, thật an toàn quá đi, không chút lo lắng hay sợ hãi trong bà, có phải bởi vì bà thật sự đem hết lòng tin của mình đặt vào người nam nhân kia không? Bà không suy nghĩ nữa , ôm chặt lấy ông, mùi hương bạc hà nam tính tỏa ra từ ông khiến cho bà hoàn toàn thoải mái...Ông cũng phần nào cảm thấy hơi ngại khi bà ôm lấy mình như vậy, nhưng thôi kệ...

-Mau tìm xung quanh, chắc chắn kẻ đó chưa thể đi xa đâu...

.

.

.

.

.

-Báo cáo, không tìm thấy dấu tích của ác quỷ...

-Các ngươi đã tìm kĩ chưa vậy?

-Dạ thưa ngài, đã tìm hết mọi nơi...

-Thôi được rồi, mau qua bên kia tìm thử đi...

-Rõ..

Khi đám thiên thần vừa đi khỏi, ông thở phào nhẹ nhõm, quay lại thấy bà đang ôm chặt lấy mình thì phì cười, giở trò trêu đùa...

-Cô thật biết lợi dụng nhỉ "ác quỷ bánh bèo"...

-Tôi...Là anh ôm tôi trước mà...-Bà mau chóng bỏ ông ra, cúi đầu phản bác...

-Cô thật là, tôi chỉ đùa thôi mà, căng thẳng vậy làm cái gì chứ..hahaha...

-.....*đỏ mặt*...

-Này, nếu muốn đi thì cũng phải báo cho tôi một câu chứ. Cũng may mà tôi đến kịp nếu không cô lên hội đồng thiên thần rồi...Lúc đó thì có tài phép tới mấy tôi cũng không cứu nổi cô đâu...

-Tôi, nhưng tại sao anh lại ở đây? Chẳng phải anh đi xuống nhân giới sao?...-Bà ngạc nhiên hỏi..

-Tôi đi xuống đến nơi mới nhớ mình chưa khóa phòng, chưa tạo kết giới để bảo vệ cô nên quay về, về đến phòng không thấy cô đâu tôi cứ nghĩ cô bị đội hộ vệ thiên thần đưa đi mất rồi chứ, hóa ra là định trốn về ma giới...

-Xin lỗi, tôi không thể ở đây lâu thêm nữa, nếu còn ở đây, không sớm thì muộn cũng sẽ bị bắt thôi, với lại tôi cũng hồi phục rồi, không cần ở lại đây gây rắc rối cho anh nữa, tôi biết thời gian qua tôi ở đây đã khiến anh lo lắng và phiền lòng tới mức nào, vậy nên...

-.....

-Cảm ơn vì sự chăm sóc của anh, tôi phải đi đây, tôi mong là chúng ta sẽ không phải đối đầu với nhau một ngày nào đó...-Bà xoay người, toan bước đi, bàn tay của ông lại vươn ra giữ lấy tay bà, bà chỉ vừa xoay người lại thì đôi môi anh đào đã bị chiếm mất, chỉ trong phút chốc, cơ thể bà như tan chảy, có phải là bà đã....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#karjack