Chương 9 : Vương Tuấn Khải muốn đi ra ngoài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Vương Nguyên đi lên lầu, cậu nghe rõ được âm thanh đang phát ra trong phòng.
" Tuấn Khải, người ta rất nhớ anh, rất nhớ anh " giọng nói mềm mại của người phụ nữ truyền ra.
Tuấn Khải, cậu là vợ hắn nhưng không bao giờ hắn cho cậu gọi tên, nhưng những người đan bà khác đều có thể gọi hắn là Tuấn Khải.
Không hề nghe thấy tiếng của Vương Tuấn Khải, thế nhưng giọng của người đan bà kia ngày càng gấp gáp và thô trọng.
Vương Nguyên bất mãn cau mày, đi vào gian phòng của mình, đóng cửa thật chặc, cậu không muốn nghe thấy tiếng người phụ nữ kia.
Vương Tuấn Khải là một lãng tử điển hình, bên cạnh có vô số đàn bà vây quanh.
Từ khi Vương Nguyên kết hôn, trong 3 tháng này, cậu chỉ thấy hắn có rất nhiền phụ nữ, nhưng chưa bao giờ gặp lại người nào lần thứ hai.
Tuy nhiên đều này đâu có liên quan tới cậu.
Vương Nguyên nằm ở trên giường, trong đầu hiện ra hình dáng người em trai đã chết từ nửa tháng trước.
Đó là người thân duy nhất của cậu trên đời này, nhớ lại làm nước mắt của Vương Nguyên rơi xuống.
Cậu dùng chính mình để đổi lấy một trăm vạn vậy mà vẫn Không thể nào cứu được mạng sống của em trai.
Vương Nguyên cứ khóc như vậy tới lúc mệt quá ngủ thiếp đi.
Đương nhiên, trong căn phòng trên lầu của Vương Tuấn Khải là một trận cuồng nhiệt không ngừng, chỉ là Vương Nguyên không nghe được mà thôi
Sáng hôm sau, người hầu gõ cửa phòng gọi Vương Nguyên.
" Thiếu phu nhân " Vương Nguyên lên tiếng, cậu trả lời họ rất nhanh
Vương Nguyên vô cùng không thích người khác gọi mình là " thiếu phu nhân " , thế nhưng ,tất cả người hầu của Vương Gia đều đã được huấn luyện
Vương Nguyên đứng dậy, chọn một bộ đồ trắng trong thuần khiết, lả lướt ôm trọng thân thể để lộ đường cong mê người.
Rửa mặt, cậu ngắm mình trong gương của phòng tắm, Vương Nguyên nhìn đôi mắt khóc sưng của mình rồi nhíu mày một cái.
Ngày hôm trước, Vương Tuấn Khải còn nói đêm nay muốn dẫn cậu đi vũ hội, bây giờ hai mắt bị sưng lên thế này thì phải làm sao bây giờ
Kỳ thự, Vương Tuấn Khải ở nhà đối với Vương Nguyên như một người xa lạ, thế nhưng, trước mặt người ở bên ngoài, truyền thông trước mặt, đều là đối với Vương Nguyên sắn sóc tỉ mo.
Tiệc rượu và vân vân, đều mang theo Vương Nguyên đi cùng.
Vương Nguyên thấy, nàng hay Vương Tuấn Khải thú đi ra ngoài bày biện.
Nhìn trong gương hai mắt của mình, Vương Nguyên kéo dài một hơi, thu thập một chút đi xuống lầu.
" thiếu phu nhân " thấy Vương Nguyên xuống lầu người hầu cẩn thận k3o ghế bàn ăn thay cho Vương Nguyên để cậu ngồi xuống

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro