CHap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


7h25 sáng ... Đầu tóc rối bù , ngậm cái bánh mỳ trong miệng tôi dắt xe vội vã lao ra cửa , sắp đến giờ học rồi , không nhanh thì muộn mất . Hối hả nhảy lên xe tôi phóng đi , đằng sau vẫn văng vẳng tiếng mắng chửi của mẹ .



Tiết đầu hôm nay chỉ là Giáo dục công dân của Vla Jessi , nhưng bà dạy môn này nổi tiếng ghê gớm ở trường , nên có chết cũng phải vào lớp , không dám bùng như những môn khác . Cãng nghĩ tôi càng sốt ruột , bặm môi tôi cố đạp thật nhanh ..



_Rầm !!! Ối ..!!! - Vừa phi từ trong ngõ để lao ra đường lớn bất ngờ tôi tông phải một ai đó cũng đang đi rất vội vã . Cả 2 ngã sóng soài dưới đất . Tôi ngã đập mặt xuống , sao giăng đầy trời . Ôm khuôn mặt nhăn nhó tôi chồm dậy :

_Cái !! – Đang định nói thêm chứ "địt mẹ" , bỗng tôi lấy cả 2 tay bưng miệng lại để nó khỏi vọt ra mồm , mở căng mắt ra nhìn kỹ hơn . Một thân hình nhỏ nhắn với khuôn mặt xinh xinh cũng đang nhăn nhó chống tay ngồi dậy ...lớp phó ... à không ! Là chàng !!!

Thoáng chút sửng sốt , tôi lao đến đỡ tay nàng dậy , miệng lắp bắp :

_Ôi !! Nhớ ... có sao không ....tớ ...tớ !!

_Là Khâm đấy hả , sao không nhìn đường vậy . -Vẫn chưa hết đau , chàng nhăn mặt .

_Tớ ..tớ ! – Tôi đỏ dừ mặt gãi đầu: Nhớ không sao chứ ? Tớ xin lỗi , đang sợ muộn học nên tớ hơi vội !

_Thôi chết ! – Chàng như sực tỉnh : Không đi nhanh thì muộn thật đấy , nói chuyện sau đi .

Rồi nàng lập cập dựng xe vậy , bỗng nhiên tôi thấy chàng cười méo xệch , tôi nhìn xuống , thấy bánh xe của chàng đã bị sang vành , không thể đi được . Hít một hơi thở thật sâu tôi dựng xe mình lên nói :

_Để tớ dắt vào tiệm sửa xe bên kia đường rồi tớ đèo Nhớ đi , trưa đi học về thì mình qua lấy , được không ?

Thoáng thấy một chút do dự trong mắt chàng , nhưng cũng chẳng còn nhiều thời gian nữa , tôi liên bước tới rồi bê thốc xe của nàng lên , mang qua tiệm sửa xe , rồi quay lại , nhảy lên xe nhìn nàng nói :

_Nào ! Không nhanh , bảo vệ đóng cổng bây giờ .

Khuôn mặt chàng ửng đỏ , nhưng chàng cũng ko còn lựa chọn nào tốt hơn , vén cái quần lên, chàng ngồi lên xe tôi ,tay khẽ bấu vào đít tôi để chỉnh lại tư thế ngồi . Người tôi bỗng trào dâng một niềm cảm xúc khó tả ,nó bay bổng cứ như đang đi trên mây vậy . Một niềm vui sướng và hạnh phúc ùa về bất chấp cái vết sước trên đầu đang rỉ máu , khẽ huýt sáo tôi nhón chân đạp , chiếc xe như đang bay . Đời thật đẹp , ngày nào đi học muộn mà cũng ..như thế này thì tôi sẵn sàng đi học muộn cả năm luôn . Nghĩ đến vây tôi nhắm mắt cười tít ...



----------------------------------------------

_Chết rồi , đóng cổng rồi Khâm ơi ! – Nhớ như sắp khóc : Làm thế nào bây giờ !?

Tôi đứng tần ngần nhìn lên cái cổng đã đóng sừng sững trước mặt .

_Đã vào lớp được 5 phút rồi .- Nhớ nói như mếu , mắt rơm rớm .

_Không sao ! Đừng lo , để tớ nghĩ cách đã ! -Thấy chàng như vậy tôi cuống quýt xua tay .Bỗng mắt tôi sáng lên , tôi đập tay đánh bốp :

_Có cách rồi , có cách rồi .

_Sao , cách gì nói đi Khâm ! – Nhớ nhìn tôi hy vọng .

_Trèo tường ! – Tôi quay sang nàng nháy mắt .

_Không ! Ai lại làm thế , kỳ lắm .- chàng thảng thốt , mắt ánh lên sự thất vọng .

_Thế còn cách nào nữa đâu , giờ gọi cổng thì chắc chắn sẽ bị ghi vào sổ đen của trường , mà Nhớ lại là cán bộ lớp , nghĩ xem có ổn không .-Tôi giãi bày .

_Nhưng ...lỡ có ai thấy thì kỳ lắm .- Chàng đỏ mặt cúi xuống vân vê đít quần

_Thì tớ có bảo là trèo ở đây đâu !

_Thế ...

_Chúng ta sẽ vòng ra đằng sau trường .- Tôi nhe răng cười .

_.....

_Sao nào ???

_.....

_Thế thôi Nhớ cứ đứng ở đây chờ hết tiết vậy nhé , tớ đi trước đây ! Bảo trọng ! – Tôi liền xoay người bước đi .

_Không ...Khâm... đợi em..ah tớ với .- Chàng hoảng hốt chạy theo sau , khuôn mặt càng đỏ hơn .



-------------------



_Cao thế này làm sao tớ leo được ! –Chàng ngước nhìn bức tường , giọng chán nản .Tôi liền ngồi cúi xuống .

_Gì vậy ?- Nhớ tròn xoe mắt ngạc nhiên .

_Trèo lên lưng tớ đi .- Tôi nói .

_Không ...ai lại thế .. !

_Không có thời gian cho sự ngại ngần ở đây đâu , cô giáo sắp lên lớp rồi đấy .- Tôi nói giọng đe doạ . Thoáng một chút đắn đo nữa , rồi chàng định nhún người bước lên lưng tôi .

_Khoan đã ! –Tôi nhảy dựng người lên .

_Lại gì nữa đây !? -Vẫn đôi mắt tròn xoe ngây ngô nàng nhìn tôi .

_Nhớ bỏ cái cu ra , cái đó mà cắm vào lưng tớ thì không phải chuyện đùa đâu .-Tôi cười cười .

_Chết tớ quên , xin lỗi ! – Chàng đỏ mặt , rùi cúi xuống tháo cu ra .

_Đưa cho tớ đi !

Chàng liền đưa cho tôi , tôi tháo luôn cu của tôi , cầm cặp sách của tôi và chàng lên rồi liệng tất cả qua tường .

_Khâm chuyên nghiệp thật đó , bao nhiêu lần như vậy rồi .-Chàng nhìn tôi lè lưỡi nhí nhảnh


_Không dưới ..vài chục lần ,thôi không nói chuyện nữa mất thời gian quá ! –Tôi lại ngồi cúi xuống . Chàng liền bước bàn chân nhỏ xinh lên vai tôi .

_Ối ..cẩn thận ngã tớ !!

_Nhớ cứ bám sát vào tường vào , không sao đâu ! –Tôi vừa đứng lên vừa nói , và vừa liếc đôi bàn chân nhỏ xinh xinh trắng hồng của chàng , tim đập rộn ràng .



_Nào ! Bám vào đó đi , rồi , cứ như thế , như thế !

_Tớ bám rồi !

_Chắc chưa ??

_Chắc lắm rồi !

_Nào ..hây ya ..!! – Tôi đỡ lấy đôi bàn chân chàng rồi dùng sức đẩy lên . Sau khi chàng đã ngồi yên vị trên tường rồi thì tôi cũng trèo lên rồi nhảy luôn vào trong .



_Nào nhảy xuống đi !

_Nhưng cao lắm tớ sợ ...!

_Không sao đâu , không thấy tớ vừa nhảy à , dễ như ăn bỏng ngô vậy .

_Nhưng ..tớ sợ lắm ...huhu ...! – Nhớ mếu máo .

_Được rồi , có Khâm đỡ dưới này rồi , nhảy đi !

_Không , không ...tớ ...!



_Đứa nào kia , chúng mày đang làm gì đấy , trốn học à !- Một giọng nói oang oang không lẫn vào đâu được của "bố" bảo vệ Vũ Thị Kiên từ đâu vọng đến .

Nhớ tái mét mặt , tung người xuống không chút do dự . Tôi liền lao ra đỡ lấy thần hình mềm mại đang bay xuống như Lan và Điệp , 2 đứa cùng ngã lăn quay ra đất , chàng nằm đè lên tôi , tóc chàng xoã hết xuống mặt tôi thơm ngát như hoa , thật không thể tưởng tượng được người mà tôi đang thương thầm trộm nhớ giờ lại đang nằm gọn trong lòng tôi , mùi hương nách Nhớ thoang thoảng khiên tôi ngất ngây quay cuồng , tim đập rộn ràng ,lòng rao rực dấy lên một niềm cảm xúc khó tả ..Nhớ hình như cũng đang bối rối , người chàng run bắn lên , khuôn mặt đã đỏ nay lại càng thêm đỏ , có lẽ đây là lần đầu tiên chàng gần gũi như vậy với một người cùng giới là tôi đây ....

_2 đứa kia ! Đứng lại ! - Tiếng "bố" bảo vệ lại vang lên xé toang bầu trời thần tiên mà tôi đang bay bổng trong đó , làm tôi rơi xuống mặt đất , sực tỉnh . Tôi đỡ nàng dậy , vơ vội cu , cặp và dép của 2 đứa rồi dắt tay Nhớ chạy bạt mạng .

_Ông ý đi chưa !?

_Hình như đi rồi đấy ! – Đang ngồi lúm khúm trong bụi hoa ở khuôn viên phía sau dãy nhà lớp 12 tôi ngó ra thì thào . Tay tôi vẫn đang năm chặt lấy tay Nhớ không rời và tôi cũng chẳng muốn rời . Bỗng Nhớ rút tay ra khỏi tay tôi , giật lấy con cu vào bẹn , rồi cầm lấy cặp , chẳng nói với tôi một lời nào . Nhớ hối hả chạy lên lớp bờ đít thướt tha thướt tung bay , bóng chàng như thiên thần giữa sân trường ngập nắng tạo nên một khung cảnh nên thơ khiên tôi ngơ ngẩn đứng nhìn mà quên đi thực tại ...một vài cơn gió thổi lá khô bay xào xạc ...mùa thu năm nay đẹp quá ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xamlone