Chap 48: Em biết đâu là điểm yếu của anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù nói thời gi­an này Giang Mạc Viễn tâm tình bất định, có lẽ là bởi vì cả hai có cách ngại hay anh vốn là tính tình như vậy cô cũng không biết, nhưng có một chút khẳng định có thể là, người này cũng không đối với thị trường hoặc một công ty nao đó kết luận, anh cảm thấy xa lạ cũng không bình phẩm về nó, anh bình luận nhất định là anh có biết . Cho nên Trang Noãn Thần nghe giống như là lời nói chứa đầy hàm ý, không có vội vã phản bác mà là nghi ngờ nhìn anh, "anh cho là tập đoàn Unit­ed Artists cho dù đưa ra thị trường cũng không có tiền đồ?"

"Tóm lại, em rời đi là được rồi, không cần tốn tâm tư." Giang Mạc Viễn không có nói rõ chi tiết.

Trang Noãn Thần suy nghĩ hồi lâu chớp mắt vài cái, lẩm bẩm câu, "Chờ đến lúc thật sự không được rồi hãy nói."

"Cái gì?" Giang Mạc Viễn nghe lời nói này giống như là nghe chuyện cười, nói với cô hơn nửa ngày vẫn là không có thay đổi ước nguyện ban đầu của cô.

"Thành thật mà nói, Unit­ed Artists đưa vào hoạt động phải như thế nào cùng Vạn Tuyên không có quan hệ quá lớn, coi như thật có ảnh hưởng thì đới tới đó rồi hãy nói, binh đến tướng chắn . Vạn Tuyên em không muốn bỏ, là em lúc mới vào cực khổ khổ vất vả mới dung hợp được một tập thể, hiện tại mỗi người trong tập thể cũng ý chí chiến đấu sục sôi, lúc này muốn em rút lui khỏi làm sao có thể?" Trang Noãn Thần lý luận tình hình thực tế. Một người khó được nhất là đạt được người khác tin tưởng, mỗi người trong cả tập thể đều đem hi vọng ký thác vào trên người cô, đối với cô đều là mười phần tin tưởng nghe theo, cô bỏ dở nửa chừng chỉ sợ sẽ làm mọi người thất vọng, đến lúc đó chẳng những là người trong tập thể, ngay cả cô cũng sẽ xem thường mình.

Giang Mạc Viễn nhìn cô, ánh mắt ý vị sâu xa, một hồi lâu nhàn nhạt mở miệng, "Anh không phải là không cho phép em làm việc, nhưng không cần mệt như vậy. Em làm việc tất nhiên có thể, anh an bài cho em một chút công việc nhẹ nhàng không được sao?"

"Nhưng mà em chỉ thích làm truyền thông." vẻ mặt cô thành thật, hơn nữa mơ ước lớn nhất của cô chính là chân chính từ mình đưa ra ý tưởng thiết kế hoạt động. Cô kiên trì tựa hồ làm anh có chút bất đắc dĩ, lắc đầu một cái nửa ngày không có nói cái gì nữa. không khí thư phòng hơi có vẻ xấu hổ. Không biết từ lúc nào, quan hệ của cô và anh trở nên là lạ, cũng không biết từ lúc nào anh đối với cô bắt đầu như gần như xa. Cô đoán không ra anh là xuất từ quan tâm cô hay là còn gì khác, chỉ vì câu lần trước anh nói kia"Không thể nào tin nổi mình không phải hoàn toàn có thể lấy được lòng của cô" mà khiến cho hai người tất cả đều khó xử. Lời của anh nghe vào rất thật, có thể mang lại cho cô kinh sợ. Nhưng thật ra là không phải, cô và anh đều ở đây đồng thời cũng mất đi tin tưởng? Anh không tin tưởng cô nữa, mà cô, cũng không tin tưởng anhgiống như trước.

"Không được cùng Ben có bất kỳ quan hệ gì." Trầm mặc nửa ngày sau đó Giang Mạc Viễn đột nhiên nói một câu như vậy. Trang Noãn Thần sửng sốt, "Điện thoại của anh ta chưa bao giờ em nhận, còn có anh ta tặng hoa em đều ném." Chuyện này cô không có nói cho bất luận kẻ nào, từ ngày đó cùng Ben gặp mặt cô liền thường nhận được hoa tươi, mỗi lần đều không để lại danh tính, vừa mới đầu cô không biết là người nào đưa, sau lại tình cờ nhận được điện thoại của Ben mới bừng tỉnh hiểu ra. Từ ngày đó trở đi, chỉ cần có hoa đưa tới cô liền trực tiếp ném vào thùng rác, Ben cũng sẽ thường thường gọi điện thoại cho cô, nhưng mỗi lần cô đều cự tuyệt. Cô cũng không cho là Ben đối với cô có cái tư tưởng gì, sợ là có mưu đồ khác, hôm nay quan hệ của Đức Mã cùng Tiêu Duy càng ngày càng bén nhọn hóa, cô không muốn cuốn vào cuộc phân tranh này làm phận chuột bạch, còn nữa, quan hệ của Ben cùng Giang Mạc Viễn như thế nào, cô cùng Ben đi lại chẳng phải chính là rõ ràng khiến Giang Mạc Viễn khó chịu? Sau lại, lần đầu tiên Trình Thiếu Tiên cùng cô ăn cơm chủ động thừa nhận và xin lỗi, anh ta thừa nhận lần đó mang cô đến bữa tiệc nhưng thật ra là có mục đích, là anh lợi dụng cô, anh cũng chỉ là muốn cho Giang Mạc Viễn thấy rõ ràng Ben là người như thế nào. Cô cũng có thể hiểu, Trình Thiếu Tiên tối thiểu là người làm việc Quang Minh chính đại, nói với lời nói này của cô cũng là phát ra từ nội tâm. Chỉ là cô vạn vạn không nghĩ tới, tất cả cũng bị Giang Mạc Viễn nhìn thấy.

Giang Mạc Viễn nghe lời của cô như vậy sau tựa hồ rất hài lòng, kéo tay của cô vào trong bàn tay từ từ vuốt vuốt, con ngươi lộ ra làm người ta khó giải thích."Hiện tại tất cả mọi người đang tìm điểm yếu của anh."

Trang Noãn Thần mặt kinh ngạc. Chờ cả ngày nhưng không thấy anh nói tiếp càng cảm thấy kỳ quái, giương mắt, chưa từng nghĩ anh cũng đang nhìn cô, vô cùng bình tĩnh tròng mắt đen như bầu trời đêm thâm thuý. tim bỗng cô dưng co rụt lại vội vàng cúi đầu, trong lòng luôn có loại dự cảm biết anh sẽ nói gì, mất tự nhiên liếm liếm môi, cố ý thì thầm câu, "Vậy anh ngàn vạn đừng nói cho ta biết, nếu không ngày nào đó không chừng em bán anh. . . . . ."

Bàn tay đàn ông đặt trên mặt của cô, nhẹ nhàng bóp cằm cô một cái đem lấy nâng cao, mắt của cô lại một lần nữa không tránh được nhìn thẳng mắt anh. Giang Mạc Viễn nhìn cô nửa ngày mới khẽ thở dài một hơi, ngón tay bóp cằm cô đổi thành khẽ vuốt, "Thật ra thì, em rất rõ ràng xương sườn mềm của anh là cái gì, em đã sớm biết. . . . . ." Lòng của cô thu được chặt hơn. Cô là biết rõ, nhưng, cô không dám khẳng định có phải hay không cô tự đa tình. ——— —————— —————— ———

Thời gian giới thiệu sản phẩm càng ngày càng gần, Trang Noãn Thần cơ hồ mỗi ngày đều qua kiểm tra. Bởi vì Vạn Tuyên không có hợp tác lâu dài với doanh nghiệp cung ứng, trước cô tiếp xúc với doanh nghiệp cung ứng lại không chịu nhận hoạt động nhỏ, cho nên trước mắt doan nghiệp cung ứng đều là lần đầu hợp tác, yêu cầu từng cái phải thật tốt nên cô trực tiếp giám sát nghiêm khắc, chỉ sợ chất liệu có chỗ thiếu sót, tận lực giảm bớt lỗi. Quá trình hoạt động mua không biết bao nhiêu lần, đêm trước lại cùng Lưu giám đốc lặp lại xác định tương quan hạng mục công việc sản phẩm, từ CF đến ánh đèn, từ an bài ký giả vào bàn đến đồ ăn thức uống, an bài hàng mẫu, hơn một trăm cái lần lượt qua. Thải bài ngày đó có vấn đề. Nhân viên mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, phía trước màn sân khấu đột nhiên rớt xuống, Trịnh Hay Linh bị dọa sợ oa oa kêu to. Thi Lỗi đang muốn đi lên treo lần nữa bị Trang Noãn Thần ngăn lại, trực tiếp tìm Lưu giám đốc, đề nghị màn sân khấu trực tiếp làm thành vây quanh, không cần rủ xuống.

Lưu giám đốc gương mặt làm khó, "Trang Tổng giám a, cô sao lại có cái đề nghị này . Bên chúng tôi đã dự tính rồi."

Trang Noãn Thần mặt thành khẩn phân tích, "Lưu giám đốc, tôi có thể hiểu ý nghĩ của ông, nhưng chúng ta không thể để cho hoạt động này chỉ làm nhạc đệm, màn sân khấu muốn treo trên đài thời gi­an rất lâu, hiện trường hoạt động lại có nhân viên đi tới đi lui, đây đều là nhân tố thể khống chế. Làm vây quanh như vậy tuy nói là mất ít tiền, nhưng tối thiểu hoạt động sẽ không để cho tất cả mọi người lo lắng đề phòng, lại nói, Phỉ Tư Mạch sau lưng là Cai Thịnh, một khi hoạt động có vấn đề chẳng phải chính là làm cho người ta chê cười?" Cô tiếp xúc nhiều như vậy bên A, Lưu giám đốc này coi như là dễ nói chuyện, không giống như là những bên A khác vênh váo hả hê, không biết là bởi vì Mai tỷ hay là ông ta thật chính là đối với bọn họ hài lòng, cho tới bây giờ nói chuyện đều là khách khí một chút kiêu ngạo cũng không có, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu Trang Noãn Thần tận tâm tận lực làm xong hoạt động này.

Lưu giám đốc nghe lời của cô sau suy nghĩ một chút, nửa ngày mới gật đầu một cái, "Được, tất cả cô đến thao tác cụ thể, chỉ là thương nghiệp cung ứng đó phải đổi."

"Yên tâm, chất liệu xảy ra vấn đề thương nghiệp cung ứng chúng ta sẽ không lại dùng lần thứ hai ." Trang Noãn Thần rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. Lần nữa tìm doanh nghiệp cung ứng lại bắt đầu tăng giờ làm việc cố định màn sân khấu, lần này là Thi Lỗi giám sát, bên kia lại bắt đầu qua quá trình, Vương Tranh phụ trách chủ yếu.

Cứ như vậy, nháy mắt liền tới này giới thiệu sản phẩm. Rất nhiều truyền thông ngược lại đều có mặt mặt, ít nhất cho Phỉ Tư Mạch đánh vào thị trường thuốc trợ tim.

Đến lúc Trang Noãn Thần chuẩn bị thở phào một hơi, Vương Tranh lại chạy tới, gương mặt hốt hoảng, "Tổng giám, tôi mới vừa rồi xem hai danh sách phát hiện ít đi hai nhà truyền thông, làm thế nào?" Hoạt động hiện trường bất kỳ có vấn đề đều là bên B trách nhiệm, nhẹ thì trừ tiền, nặng thì sẽ mất đi lần nữa cơ hội hợp tác, Vương Tranh cũng hiểu đạo lý này, cho nên gấp đến độ muốn khóc.

Trang Noãn Thần sửng sốt, cầm lấy danh sách vừa nhìn, quả nhiên là ít đi hai nhà truyền thông, một là HG, một là HK, hai công ty này đều là ở trong nước, là một trong số những công ty truyền thông lớn, tuyên truyền lực độ rất mạnh, nhưng tại sao có thể không tới đây?

"Phương Tiểu Bình đâu?"

"Tôi lập tức gọi cô ấy tới đây." Vương Tranh nhanh đi gọi người. Lúc này tới lúc bắt đầu hoạt động thời gian chỉ còn lại mười phút.

Rất nhanh Phương Tiểu Bình chạy tới, thở hồng hộc, "Tổng giám, ký giả của hai công ty truyền thông tạm thời có nhiệm vụ không tới được, ký giả khác cũng đều an bài đầy đủ, làm thế nào?"

Cái gì? . Trang Noãn Thần ngực chận một đốm lửa. Truyền thông có lúc không thèm chịu nể mặt mũi cũng đúng là bình thường, nhất là đối mặt Phỉ Tư Mạch là lần đầu tiến quân một đường thị trường nhãn hiệu, có chút truyền thông căn bản cũng sẽ không để ở trong mắt, hai công ty này rõ ràng chính là cái suy nghĩ này, đối mặt loại hiện tượng này Trang Noãn Than cũng không còn biện pháp, trước mắt cô buồn chỉ là làm như thế nào với việc Lưu giám đốc gi­ao phó.

Thật ra thì cô còn chưa nghĩ tới bàn
gi­ao thế nào thì Lưu giám đốc lại tới, mặt nóng nảy, "Trang Tổng giám, thế nào truyền thông ít đi hai công ty?" Trang Noãn Thần đau đầu nhức óc, cũng không thể để cho cô giải thích bởi vì nghĩ Phỉ Tư Mạch trước mắt không phải là cái gì khiến người ta không cảm kích ... Nói gì chứ? Lời như thế nói ra không thể nghi ngờ chính là đẩy trách nhiệm, cũng là bởi vì danh tiếng Phỉ Tư Mạch trước mắt còn chưa đủ cho nên mới muốn tìm công ty PR toàn quyền xử lý, vấn đề gì cũng có thể giải quyết còn phải thuê công ty PR làm cái gì. Suy nghĩ một chút, cô chỉ có thể cùng ông ta thành tâm nói xin lỗi. Nhưng không chờ mở miệng, hội trường bị người đẩy ra. Cô theo bản năng quay đầu nhìn sang, đột nhiên sợ ngây người. Người tới lại là Cố Mặc , phía sau anh còn đi theo hai người ký giả, một người trong đó cầm cam­era. Anh. . . . . . Vì sao lại tới? Hoa báo cũng không phải trong danh sách truyền thông mời, lúc ấy người định ra danh sách truyền thông Phương Tiểu Bình cũng không suy tính Hoa báo, bởi vì bằng danh tiếng Phỉ Tư Mạch sao có thể động tới Hoa báo. Lưu giám đốc không biết Cố Mặc , thấy có truyền thông trình diện sau chần chờ nhỏ giọng hỏi một câu, "Trang Tổng giám, đây là một trong hai công ty truyền thông kia sao?"

"Không. . . . . ." Trang Noãn Thần vốn là muốn nói không, nhưng rất nhanh đầu óc chuyển một cái, từ kinh ngạc nhanh chóng chuyển thành thong dong, "Lưu giám đốc, thật ra là như vậy, chúng tôi sau lại làm điều động, tiết kiệm được phí mời hai công ty truyền thông trực tiếp mời tới Hoa báo, đối với tiền vốn mà nói không hư hao chút nào, nhưng đối với hiệu quả mà nói đã đạt đến mức tốt nhất."

20h ngày 25/3/2016 mọi người có thể đón xem Em là bà nội của anh độc quyền trên k+1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vyu#đy