Chương 1: Khởi Điểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 1989 ngày 17 tháng 7, ánh mặt trời chiếu vào trên mặt đất của Winconskin, mảnh đất này được người Anh-điêng xưng là "Thảo nguyên" rốt cục đến thời khắc đẹp nhất trong một năm.

Nơi đây sản xuất rất nhiều sữa bò, hầu như làm cho toàn bộ mảnh đất đều tràn ngập mùi thơm, mà đối với một số người khác, thời tiết cũng rất trọng yếu, bởi vì bọn họ sẽ sống tại nay nửa đời người còn lại.

Tháng 8, thời gian này là thời gian khai giảng đại học, nó mang ý nghĩa là thời gian tốt đẹp, tùy ý vui chơi của những người trẻ tuổi đã tốt nghiệp trung học kia, cũng không còn nhiều.

Ở một nông trường, ở trên đường, những người trẻ tuổi tràn ngập sức sống thanh xuân kia đang lái xe, dạo khắp xung quanh.

Những nam thanh nữ tú với hormone tăng vọt sẽ rất dễ dàng làm ra một ít chuyện lãng mạn ở trong hoàn cảnh như vậy, đương nhiên, tình cờ bọn họ cũng cần phải gánh chịu hậu quả cực kỳ gay go sau khi cảm xúc mãnh liệt xông lên não.

"Merlin! Merlin!"

Một chiếc xe màu đen lấy tốc độ 120km/giờ chạy qua con đường phía trước nông trường, với dáng đứng tiêu sái, phiêu dật đứng ở bên ngoài nông trường.

Ở trên xe, mấy em gái ăn mặc rất mát mẻ đang ngồi ở bên trong, các nàng hô to về hướng nông trường.

"Nhanh đi chơi cùng chúng ta đi! Đừng lúc nào cũng ở một mình! Ngươi quả thật là con mọt sách!"

Nam sinh lái xe còn đang nhấn còi ô tô không ngừng, làm kinh động bò sữa đang ở bên trong nông trường. Chỉ chốc lát sau, một người trẻ tuổi mặc một chiếc áo sơmi, xem ra hơi gầy yếu một chút đang cầm một cái cờ lê đi ra từ gara.

Hắn có mái tóc màu đen, con mắt màu xám nhạt, cao khoảng 1.8m, khuôn mặt tuấn tú.

Y phục của cùng trên tay của hắn đều có dầu mỡ màu đen, tựa hồ là đang sửa chữa cái gì. Hắn đưa tay ra, che chắn ánh mặt trời ở trên đỉnh đầu, phất phất tay đối với những nam nữ ở trên xe. Hắn hô lớn nói:

"Các ngươi đi chơi đi, ta còn có chút việc bận."

"Đừng như vậy mà, Merlin."

Một tên nữ sinh ở trong xe đứng lên, ở bên trong âm thanh ồn ào của những người khác, âm thanh của nàng vui tươi gọi đến:

"Đi chơi cùng chúng ta đi mà."

Những nữ sinh khác cũng bắt đầu ồn ào, xem ra ấn tượng của Merlin ở trong lòng các nữ sinh rất tốt, đương nhiên, nam sinh khác liền không thể nào thích hắn.

Tên lái xe kia hướng về Merlin khoa tay thành một cái thủ thế "Yếu bạo", sau đó giẫm xuống chân ga.

"Con mọt sách Merlin! Chính mình chơi chính mình đi."

Tại một tiếng rít gào của một người trẻ tuổi bên trong xe, chiếc xe kia lấy tốc độ giống như là xe đua, phóng đi, hầu như là trong nháy mắt, liền biến mất ở trước mắt Merlin.

Nhìn nhóm bạn học của chính mình rời đi, Merlin nhún vai một cái, hắn cũng không để ý những lời trào phúng kia, mà là xoay người, đi trở về gara.

Chỉ chốc lát sau, âm thanh gõ gõ lại vang lên một lần nữa ở bên trong nông trường.

Merlin... người trẻ tuổi này, cũng không thích đi dạo cùng với những đám bạn cùng lứa tuổi, đần độn kia.

Hắn từ lúc sinh ra đời liền đã phải trải qua tai nạn cùng ác mộng, ổn trọng nhiều hơn so với bạn cùng lứa tuổi.

Đặc biệt là gia đình của hắn, bởi vì một ít lời đồn nhảm mà đã cùng hắn, rời khỏi Quận Buffalo, sau khi đi tới Madison, Merlin thì càng hiểu được che giấu chính mình, hắn tận lực không để cho chính mình trở thành tiêu điểm.

Hắn biết, một ít chuyện phát sinh ở trên người mình, thật sự rất khó giải thích.

So với đem thời gian tiêu hao vào trên người những nữ sinh mà trang phục hay trang điểm lộng lẫy kia. Merlin càng muốn dành chút thời gian ở chung với người nhà. Hoặc là ở lại gara trong nông trường của nhà mình, nỗ lực sửa chữa tốt chiếc Chevrolet Corvette màu đỏ kinh điển năm 1962.

Hắn gọi chiếc xe kia là "Lola", thật giống như là chiếc xe kia, mới chính là bạn gái của hắn.

Cha hắn đã hứa hẹn, chỉ cần Merlin có thể sửa tốt, như vậy chiếc xe rất vô cùng tuyệt vời này, sẽ thuộc về hắn.

Đối với Merlin, không còn cái gì càng tốt hơn quà sinh nhật 18 tuổi là "Lola", hắn còn dự định dùng Lola đi tới New York, ở nơi đó hoàn thành 6 năm cuộc sống đại học của chính mình, sau đó trở thành một danh y, tìm người yêu, sinh mấy đứa trẻ, truyền thừa huyết mạch của gia tộc Riley, liền như thế sống cả một đời.

"Merlin! Âm thanh gõ gõ của ngươi có thể hay không nhỏ hơn một chút? Hiện tại mới 9 giờ sáng a! Ngươi liền không thể để cho ngủ một giấc sao? Dù cho chỉ có một ngày cũng được a!"

Ngay khi Merlin đậy lại nắp xe, âm thanh oán giận liền vang lên ngay tại sau lưng của hắn..

Merlin quay đầu lại, liền nhìn thấy Phil, mặc một cái áo sơ mi T-shirt, cùng với quần jean, tóc loạn xạ, còn đang ngáp một cái.

Đó là em trai hắn, Philip. J. Coulson, là con trai của dưỡng phụ James Coulson, nhỏ hơn hắn 3 tuổi, là một học sinh cấp ba có thành tích học tập ưu dị.

"Nếu như ngươi mỗi ngày đều đi ngủ đúng giờ, như vậy 9 giờ sáng, ngươi lẽ ra đã có ở đây để giúp ta sửa chữa Lola."

Merlin tựa người ở trên nóc Lola, hắn thả cờ lê trên tay xuống bên, đưa tay lấy khăn mặt. Vừa chùi tay, vừa đánh giá Phil.

Mãi cho đến tận lúc Phil bắt đầu né tránh ánh mắt của hắn, Merlin mới mở miệng hỏi đến:

"Ngươi tối hôm qua 2 giờ mới trở về, ngươi đi đâu, làm gì?"

Cái vấn đề sắc bén này nhường Phil không nhịn được quay mặt đi, hắn lầm bầm nói:

"Ta là một người trẻ tuổi 15 tuổi khỏe mạnh, ta rất đẹp trai, rất được hoan nghênh, hiện tại lại đang nghỉ hè, ngươi nói ta đi đâu, làm gì? Ngươi lẽ nào không có trải qua thời kỳ trưởng thành sao?"

"Ta đương nhiên trải qua, nhưng hiển nhiên thời kỳ trưởng thành của ta không có giống ngươi như thế 'Cảm xúc mãnh liệt bắn ra bốn phía' ."

Merlin đứng lên, đi tới bên người Phil, hắn cúi đầu nhìn em trai không bao giơ chịu thua chính mình Chỉ chốc lát sau, hắn thở dài, cầm khăn mặt trong tay đưa cho Phil, hắn nói:

"Lau một chút dấu son môi trên cổ, chớ bị mẹ nhìn thấy, bằng không mẹ lại muốn mắng ngươi."

Phil vội vội vàng vàng tiếp nhận khăn mặt, đứng trước tấm gương, lau khô ráo ba cái dấu son môi trên cổ.

Merlin đứng sau lưng hắn, nhìn em trai mình, hình chiếu trong gương là Phil, một người nước Mỹ da trắng điển hình, vóc dáng của hắn thấp hơn một ít so với Merlin, mặt trắng nõn nà, giống như con mắt màu xám của Merlin, thời điểm nhếch miệng lên, khuôn mặt này bất ngờ có một loại lạnh lùng cùng nghiêm túc, điều này cũng cho hắn ở mắt của những cô gái đần độn kia, càng quyến rũ hơn.

Phil rất phong tao bôi lên keo xịt tóc, đem mái tóc loạn xạ của mình biến thành rất soái, kiểu tóc rất lưu hành ở mấy năm gần đây, hơi hướng lên trên.

Sau lưng hắn Merlin ôm hai tay, khí chất như là một thầy thuốc chân chính, mở miệng nói.

"Dùng một phần nhỏ keo xịt tóc, đồ chơi kia sẽ làm tăng 20% khả năng rụng tóc của ngươi. Với lại, ta rất hiếu kì, ngươi làm tốt biện pháp bảo vệ sao?"

"Cô gái tối hôm qua tên gì?"

"Gặp quỷ! Đừng hỏi vấn đề thế này."

Lời chất vấn liên tiếp, nhường cho Phil có chút thẹn quá thành giận, hắn quay đầu lại, tức giận nhìn ca ca của chính mình, hắn nói:

"Với những chuyện như này, ta có thể có có kinh nghiệm hơn nhiều so với ngươi, không cần ngươi dạy ta.

Còn nữa, cô gái tối hôm qua không phải Stacy, là Julie, chính là cô nương mới đến Madison, nàng có huyết thống một nửa Bắc Âu, rất có phong tình dị vực, nàng rất yêu thích ta, ta cũng rất yêu thích nàng, nếu như có thể tiếp tục phát triển, chúng ta sau đó không chừng sẽ thật sự cưới nhau đây."

"Chờ đã!"

Merlin đánh gãy vẻ đẹp ảo tưởng của em trai mình, hắn đi tới một cái bàn bên cạnh gara, kéo ngăn kéo ra, tìm tới tìm lui trong một đống thư, cũng không quay đầu lại, hỏi Phil:

"Julie? Julie. Neuss? Là nàng, đúng không?"

"Đúng, làm sao ngươi biết tên của nàng?"

Phil hiếu kỳ nhìn ca ca của chính mình, sau đó liền nhìn thấy Merlin xoay người, trong tay còn cầm theo ba phong thư. Trên cái thư tín kia còn có mùi nước hoa nhường Phil cảm thấy rất quen thuộc, điều này làm cho sắc mặt của Phil hơi có chút khó nhìn.

"Ta đương nhiên biết nàng, em trai ngu xuẩn của ta."

Merlin mang theo một nụ cười cổ quái, cầm phong thư đặt ở trong tay em trai, hắn vỗ vỗ vai Phil, nhẹ giọng nói:

"Thời điểm nàng vừa tới Madison, học cao trung, nàng viết 3 phong thư tình cho ta, cho Jensen viết 2 phong, còn có Boulder 2 phong, cùng với một nam nhân ta không quen biết, cũng gần như chính hết thảy toàn bộ nam hài ở cao trung. . ."

"Ngươi sẽ không ngốc đến mức thật sự cho rằng nữ nhân lạm tình như vậy như vậy sẽ nhất kiến chung tình đối với ngươi, đúng không?

Em trai của ta, bắt đầu từ 13 tuổi, ngươi liền vẫn phạm phải sai lầm giống vậy, hơn nữa vẫn không có tiến bộ."

Thân thể của Phil có chút cứng ngắc, điều này cũng làm cho ngữ khí nói chuyện của Merlin mang tới một tia cảnh báo.

"Phil, ta không muốn nhúng tay vào thời kỳ trưởng thành của ngươi, nhưng ngươi tốt nhất là thu liễm lại một ít.

Cha là giáo viên thể dục cao trung, hắn ở bên trong trường học cùng với xã khu đều là người có thể diện, đừng bởi vì một ít hành vi không tốt của ngươi, làm cho danh tiếng của cha bị ném vào thùng rác, ý của ta là. . . Sau đó cảnh giác cao độ, hiểu chưa?"

"Con tiện nhân kia! Chết tiệt. . ."

Phil cầm phong thư trong tay xé nát, lại như là một con ấu thú nôn nóng hắn muốn cầm mảnh giấy vụn ở trong tay vứt ra ra ngoài, nhưng cũng bị Merlin kéo cổ tay lại, hắn nói:

"Trong nhà, không cho nói thô tục!"

"Thu thập một phát, lau khô nước mắt, trở về phòng, mặc quần áo tử tế, ngày hôm nay chúng ta muốn đi ra ngoài ăn cơm. Đây là sinh nhật của ta, ngươi sẽ không vắng, đúng không?"

Phil lặng lẽ gật gật đầu, hốc mắt của hắn hơi đỏ ửng, hiển nhiên, người trẻ tuổi bị thương tổn bởi vì tình cảm bị đùa bỡn một lần.

Nhưng, đây chính đặc sắc của người trẻ tuổi nước Mỹ, ai cũng không trốn khỏi được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dịch