Chương 4: Mơ Giữa Đêm Hè

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mà người bí ẩn kỳ thực còn đứng tại chỗ, nhưng hắn thật giống như là đang đứng ở một cái chiều không gian khác vậy.

Áo choàng màu xanh bị lay động trong gió, hắn nhìn nông trường Coulson, nhìn thấy khí tức màu đỏ sẫm như là sương mù ở bên dưới đại địa, nó chậm rãi bốc lên mà không một phàm nhân nào biết được sự tồn tại của nó, lại như là sương mù đang tìm kiếm con mồi vậy.

Nó táo bạo, tham lam, ngạo mạn nhưng mà lại phẫn nộ, lại như là khát vọng, khát khao người yêu âu yếm, lại như là nó muốn nuốt chửng toàn bộ đại địa như là Thao Thiết vậy, nó như đố kị tất cả những thứ này, tất cả những thứ dưới ánh mặt trời, thế giới này được Tạo hóa yêu chuộng, nó giờ khắc cũng đang phóng tầm mắt tới nơi này, từ trong địa ngục của chính mình, hắc ám đang vang vọng, lại như là đồ vật không thể miêu tả trong Thâm Uyên.

Vậy hiển nhiên, đây là sức mạnh tà ác không phải là thuộc về Nhân Gian.

"Trigon. . ."

Người bí ẩn lắc lắc đầu, hắn nhìn chăm chú vào đồng hộ quả quýt tinh vi dị thường ở trong tay, thấp giọng nói:

"Nhiều năm như vậy, ngươi vẫn là không tiến bộ. Nhưng nói như thế nào đây, vẫn rất hoan nghênh ngươi gia nhập trò chơi này."

"Nguyện ngươi. . . Chơi cao hứng."

———————————————————

Merlin cũng không có nhận ra được dị thường.

Hắn cũng không biết có những ánh mắt đang nhìn kỹ hắn ở sau lưng mình, dường như hắn cũng không biết, vào tối nay, số mệnh của hắn sẽ rẽ hướng về một con đường khác.

Cùng người nhà cơm nước xong xuôi, ròng rã một buổi chiều, hết thảy đều rất bình thường, cũng chưa từng xuất hiện những tình tiết quỷ dị vô căn cứ như bên trong super heros mangan mà Phil thích xem.

Đại địa không có rạn nứt, dòng nước không có đảo ngược, súc vật không có chết đi, hết thảy đều vẫn rất tốt đẹp, bình thường như vậy.

Mãi đến tận buổi tối, Merlin được Phil giúp đỡ, đổi xong cái phụ kiện cuối cùng cho chiếc xe Lola yêu quý sắp thuộc về mình, hiện tại chỉ cần rót đầy dầu, chiếc xe thể thao màu đỏ kinh điển năm 1962này, liền có thể một lần nữa rong ruổi ở bên trên vùng đất này.

Vừa nghĩ tới cảnh tượng đó, Merlin liền không nhịn được sảng khoái.

Dưỡng phụ James rất yêu thích xe, tuy rằng năng lực kinh tế bin giới hạn, không có cách nào thu gom những chiếc xe tốt chân chính xe kia, nhưng Lola tuyệt đối là vật sưu tập quý giá nhất của James, mà hiện tại, chiếc "Thục nữ" chân chính này, sẽ thuộc về với Merlin.

"Phil, giúp ta cầm Cờ lê lại đây, Phil?"

Merlin chính đang bận rộn kiểm tra bước cuối cùng cho Lola, gọi tên Phil nhưng không có được đáp lại, toàn bộ gara phi thường yên tĩnh, điều này làm cho tim của hắn nhảy một cái, hắn vội vàng chui ra xe, kết quả lại phát hiện, Phil đang nằm ở trên giá, góc trên của gara.

Người trẻ tuổi này chẳng biết lúc nào, đã ngủ say. Dựa vào nét mặt của hắn, tựa hồ đang làm một cái giấc mơ đẹp.

"Được rồi."

Merlin không có quấy rầy giấc mơ đẹp của đệ đệ mình, chính hắn Cờ lê ra, đem xe triệt để thu thập sạch sẽ, rửa sạch ngón tay vấy mỡ, sau đó lần thứ nhất lấy thân phận chủ xe, ngồi ở chỗ ngồi tài xế trên Lola.

Ngón tay của hắn vuốt nhẹ trên chiếc xe bị lau chùi sạch sành sanh, lại như là đang vuốt ve da dẻ hoàn mỹ của một vị mỹ nữ vây, cuối cùng, ngón tay của hắn đặt ở trên tay lái, Merlin cười cợt, trong nụ cười tràn ngập cảm giác thỏa mãn cùng tự hào.

Nam nhân nào mà không thích xe chứ?

Đặc biệt là thời điểm khi nó thuộc về ngươi.

"A. . ."

Merlin dựa vào chỗ ngồi, giãn ra thân thể, hắn giơ cánh tay lên, nhìn một chút trên đồng hổ đeo tay trên cổ tay, hiện tại đang là lúc hoàng hôn.

Ánh mặt trời chiều tà chiếu ngập vào gara qua khe hở.

Tất cả những thứ này đều là yên tĩnh như vậy, yên tĩnh đến nỗi khiến người ta muốn ngủ một giấc ở chỗ này.

Hắn liền nhắm hai mắt lại. . .

"Ầm "

Một tiếng vang nhỏ, đột nhiên đem Merlin thức tỉnh từ bên trong sự nghỉ ngơi, hắn mở mắt ra, chính mình còn đang ngồi ở chỗ tài xế của Lola, Phil còn đang ngủ say như chết.

Nhưng ở phía trước Lola, một nam nhân ăn mặc lễ phục màu đen cổ lão, có một mái tóc dài màu trắng tiêu sái trong gió, đang dùng ngón tay gõ vang trên nắp xe của Lola, phát sinh từng tiếng gõ lanh lảnh gõ.

Merlin nhìn gia hỏa không mời mà tới này, hắn chưa từng gặp người đàn ông này ở gần nơi này, hắn chú ý tới, gò má của người đàn ông này, có một đường nét màu đỏ sậm có chút tương tự với vết thương, nhìn qua thì không có chút bình thường nào, hơn nữa còn có một loại cảm giác quái dị.

"Đừng đụng Lola!"

Merlin mở cửa xe, hắn quát lớn một tiếng theo bản năng.

Ở sau lưng của hắn, tay trái của hắn lặng lẽ nắm lấy Cờ lê trong tay, đồ vật nặng như này một khi vung lên, có thể ung dung đánh nổ sọ não của một người đàn ông bình thường.

Ở trong hoàn cảnh quái lạ, cảm giác trong tay nắm vũ khí, có thể khiến người ta an tâm một chút.

Merlin đứng cách xa người đàn ông kia mấy mét, ở dưới thanh âm hét lớn của Merlin, nam nhân kia dừng lại động tác đánh nắp xe, hắn quay đầu lại nhìn Merlin, lại như là đang đánh giá một cái vật phẩm hiếm vậy.

Cho đến lúc này, Merlin mới chú ý tới, con mắt của người đàn ông này là màu đỏ sậm, mà ngoại trừ đôi mắt này, chỉ cần hắn dời ánh mắt đi chỗ khác, khuôn mặt người đàn ông này liền sẽ lập tức bị lãng quên trong đầu của chính mình. . .

Điều này hiển nhiên không bình thường!

Ngón tay của hắn lần thứ hai nắm chặt cờ lê.

"Ta có cái gì có thể giúp cho ngươi không? Tiên sinh."

Merlin tận lực để cho âm thanh của mình nghe vào có chút bình tĩnh, thật giống như là hắn quên vết tích cổ quái trên mặt người đàn ông kia, cùng với cặp mắt đỏ sẫm khiến lòng người sợ hãi kia nữa, còn có hắn như là hoàn toàn không phù hợp với tất cả xung quanh, đều hoàn toàn có một thứ khí chất mù mịt, u ám.

"Có."

Người đàn ông kia trả lời một tiếng, tiếng nói của hắn rất trầm thấp, lại như là tiếng vang khi phất lên chùy, rồi đập chùy xuống, tuy rằng cũng không sắc bén, nhưng cũng đâm cho màng tai của người đau đớn.

Hắn nhìn Merlin, hắn nói:

"Ta vì ngươi mà đến, phàm nhân."

Người đàn ông này vươn ngón tay, một ngọn lửa màu đỏ sậm nhảy lên ở trên đầu ngón tay của hắn, hắn méo xệch đầu, nhìn Merlin, mặt không hề cảm xúc nói:

"Cùng ta ký một cái khế ước. . ."

"Sau đó mang theo hết thảy vinh quang mà ngươi có khả năng tưởng tượng ở trong đầu, trở thành "Con trai" của ta đi."

Vẻ mặt của Merlin vào đúng lúc này. . .

Triệt để đọng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dịch