Chương 6: Mơ Giữa Đêm Hè

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó không tiếp tục che giấu sức mạnh của chính mình nữa, áp bức kinh khủng kia, vẻn vẹn chỉ là áp bức trên khí tức, liền để thân thể của Merlin ngã trên mặt đất, lại như là một cái trụ đá bị sụp đổ.

"Ầm "

Merlin khuất nhục quỳ ở trên mặt đất, hắn giẫy giụa muốn đứng lên.

"Rất tốt!"

Ác Ma thoả mãn gật gật đầu, hắn đem một phần quyển trục Phù Văn tràn ngập màu đỏ sậm, thô bạo mà vứt tại trước mặt của Merlin, sau đó ngoắc ngoắc ngón tay, ngón tay của Merlin lại như là bị ngàn vạn cái lưỡi dao xẹt qua, máu tươi tung tóe ở trên cái quyển trục kia.

Hắn bị ép kí xuống khế ước, căn bản không có ai tôn trọng sự lựa chọn của hắn, càng không có người muốn nghe được sự lựa chọn của hắn, tất cả những thứ này cũng đã được sắp đặt sẵn trước cả khi hắn phải kí khế ước thậm chí là là ngay ở thời khắc hắn được sinh ra ở thế giới này.

"Rất tốt, giun dế nên có dáng vẻ của giun dế."

Ác Ma hoàn thành khế ước, hắn thoả mãn đem quyển trục thu lại, hắn cúi đầu nhìn Merlin, hắn nói:

"Khế ước hoàn thành, 'Con trai'. Cái linh hồn quý giá mà thuần túy của ngươi, giờ đã thuộc về ta, mà phụ thân đáng thương của ngươi bây giờ có thể đạt được sự 'Cứu rỗi', mẹ nó, ta thật ghét cái từ dối trá như này, cùng dối tra giống như thiên sứ đã phát minh ra nó!

Nhưng đáng tiếc, ngươi đã từ chối ta, vì lẽ đó. . . Sự 'Cứu rỗi' chỉ có một nửa, như vậy rất công bằng."

"Vào nửa đêm ngày kia. . . Khế ước sẽ chính thức được thành lập, đó là lúc, ta sẽ ban cho ngươi. . ."

Ác ma kia duỗi ra ngón tay như là con dao găm, điểm ở trên trán của khuôn mặt đang vặn vẹo, thống khổ của Merlin, hai mắt màu đỏ quỷ dị như là bóng tối tràn ngập ánh sáng của sự ác ý:

"Sức mạnh!"

"Ông "

Thế giới xung quanh vào đúng lúc này như là pha lê bị đánh nát, đổ nát một cách triệt để, mà ở thời khắc thế giới tan vỡ, Merlin nghe được âm thanh đắc ý củ tên ác ma kia.

"Mephisto, lão gia hoả! Nhìn thấy không? Ta cũng có. . . 'Kỵ sĩ' thuộc về ta rồi!"

Mà ở trước lúc Merlin bị té xỉu, trong đầu của hắn chỉ vang vọng hai cái ý nghĩ cuối cùng.

"Ác Ma này là ai? Mephisto, là ai?"

"Quan trọng nhất chính là, không phải. . . Muốn tự mình ta lựa chọn sao?"

——————————————

"A!"

Merlin rít lên một tiếng, cả người lại như là gặp phải cực đoan kinh hãi, ngồi bật dậy từ trên giường của chính mình.

Hắn thở hồng hộc duỗi ra hai tay, vung vẩy ở trước mắt, hắn nhìn hai tay không có một chút tổn hại nào của mình, da dẻ cùng máu thịt trên đôi tay cũng rất hoàn chỉnh, căn bản là không có bị cắt rời đi.

Hắn nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, một vòng ánh sáng của mặt trăng soi sáng căn phòng của Merlin, ở ngoài cửa sổ, là Coulson đang ở một mình trong nông trường vào buổi tối.

"Một. . . Giấc mơ sao?"

Merlin đi tới bên cửa sổ, hắn mở cửa sổ ra, hít sâu vài hơi không khí vào ban đêm, hắn thuận tay cầm lên chén nước vào trong tay, uống một ngụm hết sạch chén nước.

Cái đó không giống như là giấc mơ.

Hết thảy đều quá chân thực.

Nhưng nếu như cái kia không phải là giấc mơ, không phải mang ý nghĩa, James vào ngày mai, khả năng thật sự. . .

Không đúng!

Merlin nheo mắt lại, nếu như cái kia không phải là giấc mộng, vậy thì mang ý nghĩa, James cũng sẽ không chết, bởi vì tên ác ma kia đã nói, James sẽ tiếp tục sống.

"Aaaa, khả năng ta đúng là điên thật rồi."

Merlin nắm tóc của mình, lại trở về trên giường, hai mắt của hắn nhìn chằm chằm vào trần nhà, hắn lầm bầm lầu bầu nói:

"Ta lại tin tưởng một cái hứa hẹn của Ác Ma, ta lại tin tưởng cái khế ước kia."

"Quên đi, ngày mai vẫn là không nên để cho James đi làm."

Merlin nhắm mắt lại, nỗ lực để cho mình ngủ thiếp đi lần nữa, hắn cho rằng sẽ rất khó khăn, nhưng lại đơn giản ngoài ý muốn, chỉ mấy phút sau, tiếng ngáy liền vang lên ở trong phòng Merlin.

Mà ở đầu giường của Merlin, ở trong bóng tối mà không một ai để ý tới.

Một người bí ẩn mặc Tây trang màu đen, áo khoác che màu xanh lam cùng với cái mũ màu đen, đang nhàn nhã ngồi ở chỗ đó, chính như hắn nói, hắn lấy thân phận của người xem, thấy được hết thảy tất cả.

Ở trong bóng tối, hắn dường như lầm bầm lầu bầu.

"Ta thật không nghĩ tới, thô lỗ thô bạo, Dã Man giống như Trigon, lại cũng có một ngày thờ phụng khế ước. . . Nó lễ phép đến mức làm cho ta có chút không quen biết nó."

"Vì lẽ đó, lão đại, là các ngươi cố ý sửa chữa thế giới, còn thuận tiện sửa chữa luôn tính cách của Trigon sao? Nếu như các ngươi có thể làm được như vậy, có thể hay không giúp ta sửa đổi đi tính cách của Pandora, làm cho nàng đừng tiếp tục làm phiền ta nữa."

Một thanh âm khác ở trong bóng tối trả lời nghi vấn của hắn.

Đó là một âm thanh trầm thấp, khàn khàn.

Là âm thanh của lão đại.

"Đương nhiên là không, Phantom Stranger, đó là sức mạnh của vận mệnh. Ngươi thật sự cho rằng, vận mệnh là có thể đùa giỡn sao? Còn có một chuyện cuối cùng, làm xong thì trở lại đi."

"Đương nhiên, tất cả như ngài mong muốn, Bá Vương."

Phantom Stranger đứng lên, hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn Merlin đang ngủ say, liền mở cửa sổ ra, nhảy vào trong đêm tối, sau lưng của hắn, một luồng gió thổi dịu dàng đưa cửa sổ khép lín lại nó lần thứ hai.

Tất cả. . .

Lần thứ hai trở nên bình tĩnh.

———————————————————

Sáng sớm ngày thứ hai, ánh mặt trời chiếu khắp mọi nơi, khí trời thật sự rất tốt.

Sáng sớm, Merlin đúng 8 giờ tỉnh lại đi xuống gian phòng, Anna. Coulson, cũng chính là mẹ của hắn, đã làm điểm tâm cho hắn và Phil.

Bánh mì nướng thịt hun khói, đơn giản nhưng là món ăn ngon đích thực.

"Mẹ, cha đi đâu?"

Súc miệng xong xuôi, Merlin ngồi ở trên ghế, cầm lấy bánh mì nướng cắn một cái, vẫn là mùi vị quen thuộc, hắn thuận miệng hỏi một câu, phu nhân Coulson đang bận rộn ở dưới bếp đáp lại:

"James đi làm, nhắc tới cũng kỳ quái, sáng nay hiệu trưởng cố ý gọi điện thoại, để James đi đến trường học sớm một chút."

"Ầm."

Bánh mì nướng trên tay Merlin rơi xuống đĩa, hắn đứng lên, chưa kịp đi xuống lầu thì Phil. Coulson liền gọi Merlin:

"Lão ca, ngươi tuyệt đối không nghĩ tới tối hôm qua ta mơ thấy cái gì! Một nam nhân quái lạ tóc trắng, muốn ta ký khế ước với hắn, nhưng ta một tiếng cự tuyệt, ngươi tuyệt đối không nghĩ tới thân phận chân chính của người đàn ông kia. Nó là cái. . ."

"Ác Ma!"

Merlin đánh gãy lời của Phil, vọt nhanh tới bên người Phil, kéo tay của em trai mình, liền lôi đi về phía gara.

Chỉ chốc lát sau, Lola phát sinh một tiếng nổ vang, xe thể thao màu đỏ như là mũi tên vừa bị bắn ra từ cung tên, lao ra nông trường Coulson.

Merlin nghiêm túc, vẻ mặt nghiêm nghị của hắn làm cho Phil ngồi ở bên cạnh không dám nói lời nào, người trẻ tuổi này chưa từng thấy anh trai luôn luôn cơ trí, bình tĩnh của mình, sẽ lộ ra vẻ mặt như vậy.

Khẳng định có đại sự gì đã phát sinh.

Lola rong ruổi ở trên đường từ nông trường đi về trường học, sau khi rẽ vào một khúc cua, con mắt Merlin đột nhiên trừng lớn.

Ở cuối con đường trước mắt của hắn, một đám người hỗn loạn đang rít gào nỗ lực thoát đi, mà phía trước đoàn người, chiếc xe Pickup màu đen đã phát sinh va chạm với một chiếc xe công cộng, khắp nơi đều có pha lê bị phá nát, còn dính cả máu, đâu đâu cũng có người bị thương.

Ở bên trong, một cái bóng người quen thuộc đang vô cùng gian nan, nỗ lực bò ra cái Địa ngục kia.

"Ba ba!"

Phil rít gào lên đứng lên, rồi lại bị Merlin kéo xuống, Merlin chính mình mở cửa xe, chạy về hướng của James, mà ngay sau khi hắn chạy được 100 mét . . .

"Oanh "

Ngọn lửa màu đỏ, nóng rực, nổ giống như một quả bom...

Triệt để, nuốt chửng hết tất cả.

"Không! ! !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dịch