Khi cô đơn em nhớ ai?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tâm hồn em luôn bay bổng, thứ gì cũng muốn theo đuổi

Muốn nắm bắt được một chút an ủi.

Lúc nào em cũng thích lang thang chốn đông người.

Em sợ nhất là mùi vị của sự cô đơn.

Trái tim em thật mong manh, chạm vào là sẽ vỡ tan.

Không chịu được cả một cơn gió nhẹ thổi qua.

Quanh em lúc nào cũng phải có nhiều người bầu bạn.

Em sợ nhất là khoảng khắc đêm về.

Nhưng trời vẫn sẽ phải chuyển sang đêm, người vẫn phải đến lúc ly biệt.

Không ai có thể mãi mãi ở bên cạnh một ai khác.

Và mùi vị của sự cô đơn, ai cũng sẽ phải đối mặt,

Không chỉ riêng em và anh mới cảm thấy mệt mỏi.

Khi em cô đơn, em sẽ nhớ đến ai?

Em có muốn tìm một người nào đó để chia sẻ.

Những niềm vui, nỗi buồn của em, chỉ có mình anh có thể hiểu được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro