Chap 1- Trở về Việt nam, nơi đã từng mất gia đình...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chuyến bay từ Ukraine đến Việt nam hạ cánh. Xin nhắc lại chuyến bay từ Ukraine đến Việt nam hạ cánh."

Một người con gái đội mũ cụp che nửa mặt bước ra theo dòng người, nhìn cảnh ai cũng có người thân ra đón ở sân bay bất giác nó bặm môi lại. Gia đình... Nó thấy sống mũi cay cay, mắt bắt đầu ướt ướt nơi khóe mi thì vội chớp chớp đôi mắt to tròn, tự nhủ thầm:

-Mình ko cần cái thứ gọi là gia đình!...ko cần...giả tạo!

Nó vội kéo vali bước nhanh đi. Do cúi gằm mặt xuống đi nhanh, nó vô tình đâm vào một người nào đó.

-Này! Cô đi đứng cái kiểu gì vậy hả?
Một tiếng nói vang lên làm nó sực tỉnh, ngước lên nhìn.

Bỗng ánh mắt màu hổ phách của người con trai bị nó đụng trúng bắt gặp ánh mắt long lanh bối rối giấu sau vành mũ của nó thì ngạc nhiên.
Nó cúi nhẹ đầu xuống:
-Tôi xin lỗi.
Rồi bước đi. Để lại hắn ngơ ngác nhìn theo dáng người của nó đang đi xa.

------------------

Nó đi ra khỏi sân bay rồi bắt 1 chiếc taxi.
-Cho tôi đến địa chỉ xx đường yy.- nó nói bằng giọng vô cảm rồi tựa đầu vào cạnh cửa sổ. Một lúc sau, nó đã đến Hà nội, nhìn con phố cổ nơi đây,những kỉ niệm bỗng chốc ùa về. Nó lại cảm thấy mình yếu đuối...

Đây rồi, đã đến nơi. Trước mặt nó là một ngôi biệt thự màu trắng trong số một dãy biệt thự ở đây. Đây là ngôi nhà nó đã mua bằng chính đồng tiền của mình. Nó chọn ở nơi này vì ở đây tĩnh lặng, ko ồn ào.

Nó nhớ đứa bạn thân của nó... Diệp. Nghĩ đến Diệp, nó liền nở một nụ cười nhẹ, vội trả tiền xe rồi chạy vào nhà.

Nó bật điện, căn nhà sáng lên. Toàn bộ nội thất đều do 1 tay nó thiết kế nên nó rất vừa ý. Chạy lên tầng hai, nó vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ rồi mặc áo phông oversize màu đen kẻ trắng ở tay áo, thêm quần sooc bò và giày thể thao đen. Xuống nhà, nó mặc kệ tóc ướt, chạy sang căn biệt thự màu hồng ngay cạnh nhà nó rồi bấm chuông.

Nó hồi hộp, chắp tay lại, mắt cũng nhắm theo. Một lúc sau có giọng nói tinh nghịch vang lên làm cảm xúc trong nó như vỡ òa:
-Ra ngay đây.. cạch- theo đó là tiếng mở cửa mà nó nghe thấy.

"And so we talked all night about the rest of our lives
Where we're gonna be when we turn 25
I keep thinking times will never change
Keep on thinking things will always be the same
But when we leave this year we won't be coming back
No more hanging out cause we're on a different track
And if you got something that you need to say
You better say it right now cause you don't have another day
Cause we're moving on and we can't slow down
These memories are playing like a film without sound
And I keep thinking of that night in June
I didn't know much of love
But it came too soon
And there was me and you
And then we got real blue
Stay at home talking on the telephone
And we would get so excited and we'd get so scared
Laughing at ourselves thinking life's not fair
And this is how it feels

As we go on
We remember
All the times we
Had together
And as our lives change
Come whatever
We will still be
Friends Forever

So if we get the big jobs
And we make the big money
When we look back now
Will our jokes still be funny?
Will we still remember everything we learned And so we talked all night about the rest of our lives
Where we're gonna be when we turn 25
I keep thinking times will never change
Keep on thinking things will always be the same
But when we leave this year we won't be coming back
No more hanging out cause we're on a different track
And if you got something that you need to say
You better say it right now cause you don't have another day
Cause we're moving on and we can't slow down
These memories are playing like a film without sound
And I keep thinking of that night in June
I didn't know much of love
But it came too soon
And there was me and you
And then we got real blue
Stay at home talking on the telephone
And we would get so excited and we'd get so scared
Laughing at ourselves thinking life's not fair
And this is how it feels

[1]
As we go on
We remember
All the times we
Had together
And as our lives change
Come whatever
We will still be
Friends Forever

So if we get the big jobs
And we make the big money
When we look back now
Will our jokes still be funny?
Will we still remember everything we learned in school?
Still be trying to break every single rule
Will little brainy Bobby be the stockbroker man?
Can Heather find a job that won't interfere with her tan?
I keep, keep thinking that it's not goodbye
Keep on thinking it's a time to fly
And this is how it feels school?
Still be trying to break every single rule
Will little brainy Bobby be the stockbroker man?
Can Heather find a job that won't interfere with her tan?
I keep, keep thinking that it's not goodbye
Keep on thinking it's a time to fly
And this is how it feels"
- Friends forever

Đứng trước mặt nó bây giờ là Diệp, người bạn thân nhất của nó, đứa mà mặc kệ trời mưa đi mua thuốc cho nó khi nó bị ốm, đứa mà luôn ôm nó khi nó mềm yếu, cần 1 bờ vai, là đứa trải qua mọi chuyện đau khổ, buồn, vui với nó.
Nó mỉm cười nhẹ khi thấy Diệp đứng mắt mở to nhìn nó như ko tin vào mắt mình.
Nó nói, nước mắt rơi từ nơi khóe mắt:
-Mình về rồi đây, bạn thân...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro