Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Tử Thịnh không phải là hạng người hồ đồ chỉ nghe lời nói từ một phía, sau khi nghe lời bày tỏ của Hạ Tử Minh khi say rượu. Việc đầu tiên hắn làm chính là đến cung của Dung Phi, đuổi hạ nhân ra ngoài để nói rõ chuyện này.

"Làm sao vậy? Tử Thịnh?"

Dung Phi thấy hắn cho lui người, còn đóng cả cửa.

Hạ Tử Thịnh liếc nhìn mẫu thân một cách mơ hồ, mở miệng nói thẳng: "Mẫu phi, cái chết của hoàng hậu có liên quan đến người không?"

Hắn biết rõ mẫu thân của mình, cũng biết Dung Phi không nói dối……

"Ngươi…… Ngươi thế nào lại biết, ngươi nghe điều đó từ đâu?" Không nghĩ, Dunh Phi sau khi nghe lời Hạ Tử Thịnh nói lập tức biến sắc, ngay cả nói cũng nói lắp, hiển nhiên là bị dọa.

Hạ Tử Thịnh vốn dĩ chỉ thử, thấy Dung Phi như vậy, trong lòng lập tức trầm xuống, chỉ sợ là cái chết của nguyên hoàng hậu thật sự có liên quan đến mẫu thân mình.

Trong lòng Hạ Tử Thịnh vô cùng phức tạp vì tin này, nhưng bị hắn cưỡng bách đè ép xuống, im miệng không nói một chút, lạnh lùng nói: "Ta từ nơi nào biết cũng không quan trọng, quan trọng là hoàng hậu nương nương cùng thái tử điện hạ năm đó đối xử với mẹ con chúng ta không tệ a, người rốt cuộc là vì cái gì mà làm như vậy? Mẫu phi……"

Hắn chưa từng nghĩ đến mẫu thân nhu hòa của mình, lại mưu hại hoàng hậu.

Nếu là, các phi tần khác mưu hại hoàng hậu, hắn còn có thể đoán là do tranh sủng, nhưng là Dung Phi thì…… Bất luận hoàng hậu ở cùng hay không, thì ở trước mặt hoàng đế vĩnh viễn cũng không thể tranh sủng .Lão hoàng đế cực kỳ coi trọng thân phận, chỉ vì một lần say rượu mà lâm hạnh một tiện tì xuất thân thấp hèn như Dung Phi, có Hạ Tử Thịnh, liền cho Dung Phi một tước vị, liền xem đó là sỉ nhục của đời mình, chưa bao giờ đặt chân vào cung của Dung Phi , cũng chưa giờ liếc nhìn Dung Phi một cái……

Năm đó, nếu không có hoàng hậu quan tâm, mẹ con bọn họ đã sớm chết trong cái hậu cung này.

Chính là, hiện tại sự thật nói cho hắn biết mẫu thân hắn lấy oán trả ơn hại hoàng hậu…… Chuyện này làm cho tam quan còn chưa vững của Hạ Tử Thịnh không thể tiếp thu nổi.

"Ta…… Ta không phải cố ý, ta không muốn hại hoàng hậu, nhưng mà nếu hoàng hậu không chết, chết…… Người chết sẽ là mẹ con chúng ta."

Bí mật mười mấy năm che dấu bị phát hiện Dung Phi bị kích thích đến phát điên, đối mặt với chất vấn của nhi tử, chỉ lẩm bẩm một câu không ngừng.

Thế nhưng, vì sao hoàng hậu không chết? Người chết lại là bọn họ? Dung Phi ấp a ấp úng,  Hạ Tử Thịnh hỏi thế nào cũng không chịu nói nguyên nhân.

Hạ Tử Thịnh thấy nàng như thế, cũng không muốn hỏi nữa, chỉ là đôi tay nắm thật chặt, thầm hạ quyết tâm đem việc này tra ra rõ ràng.

Dung Phi từ trước đến nay đều xem nhi tử là tâm phúc, thấy hắn không nói, lập tức sợ, đột nhiên nghĩ đến cái gì truy vấn hỏi: "Tử Thịnh, ngươi rốt cuộc là nghe được từ đâu? Thái Tử điện hạ…… Thái Tử điện hạ hắn biết không?"

Nàng hiện tại không có quên nhi tử của mình đi theo thái tử, có khả năng tin tức là từ đó phát ra.

"Việc này, trăm triệu không thể truyền vào tai Thái Tử. Nếu để lộ nửa điểm, mẹ con chúng ta có thể mất mạng." Nàng nôn nóng dặn dò.

Hạ Tử Thịnh nghĩ: "Thái Tử điện hạ không chỉ đã sớm biết, chính là tin tức cũng do hắn nói ra."

"Ta từ nơi nào biết không quan trọng, mẫu phi, chuyện này ngài không trộn lẫn vào được. Nhi thần có chừng mực, sẽ đem việc này xử lý thỏa đáng." Trên mặt Hạ Tử Thịnh nửa điểm cũng không lộ, chỉ nói vói Dung phi như vậy.

Hạ Tử Thịnh là vận mệnh chi tử của thế giới này, thế giới cho hắn bàn tay vàng cực thô. Tuy rằng, hắn bên ngoài đi theo Hạ Tử Minh như chó săn, nhưng thực tế hắn đã phát triển thế lực ngầm không nhỏ, thậm chí hắn còn làm chủ nhân của thiên hạ đệ nhất gián điệp "Thiên Nhãn".

Cái chết của hoàng hậu có liên qua đến Dung phi đã khiến hắn sinh lòng nghi ngờ, Hạ Tử Thịnh lập tức chính lần theo manh mối này để điều tra sự tình năm đó.

Không nghĩ tới, hắn lại là điều tra ra cái chân tướng mà ngay cả hắn cũng không thể nghĩ đến……

Hắn thế nhưng lại không phải là con của lão hoàng đế, mà là Dung Phi cải trang thành tỳ nữ trà trộn vào ám sát lão hoàng đế, tìm đủ trăm phương ngàn kế ám sát để báo thù cho hậu nhân, cũng là chủ nhân tiền nhiệm của tổ chức ‘ Thiên Nhãn ’, thích khách lẫn vào trong cung cùng với Dung Phi sau một đêm cẩu thả sau liền bị hành quyết, Dung Phi mới phát hiện mình có thai, với sự trợ giúp của‘ Thiên Nhãn ’ , thành công thiết kế lão hoàng đế say rượu, vu khống ổng, nói dối là sinh non……

Trong cung phi tần rất nhiều, hài tử cũng nhiều, hơn nữa lão hoàng đế một lòng một dạ với hoàng hậu, đối với Dung Phi không chút để ý, cũng không phát hiện.

Mà nguyên Hoàng Hậu một lần đánh bậy đánh bạ, không cẩn thận đụng trúng Dung Phi cùng thích khách của tổ chức gặp mặt, cho rằng thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, không muốn buông tha lập tức thiết kế diệt khẩu.

Mà bản nhân hắn, sẽ trở thành chủ nhân của ‘ Thiên Nhãn ’ cũng không phải là ngoài ý muốn…… Mà là chú định, bởi vì hắn là hậu nhân của phế Thái Tử trước kia.

Hạ Tử Thịnh bất thình lình bị thân thế tạp đến phát ngốc, rồi cuối cùng, trong đầu hắn chỉ còn một ý niệm: Hắn thế nhưng không phải là con của lão hoàng đế , mà hắn cùng mẫu thân của mình hại chết nguyên hoàng hậu, chẳng trách Hạ Tử Minh lại hận hắn như vậy, làm nhục hắn nhiều năm như vậy, kêu là hắn tạp chủng, không cho phép hắn gọi hoàng huynh?

Hạ Tử Minh đã sớm biết, chỉ cần mở miệng, một trong hai tin tức đều có thể giết chết hắn cùng mẫu thân của hắn……

Chính là, vì cái gì Hạ Tử Minh biết rõ như vậy lại không nói?

Là bởi vì hắn sao?

Là bởi vì, Hạ Tử Minh thật sự coi hắn như người thân, coi như đệ đệ, muốn bảo hộ hắn, không muốn hắn chết, mới che giấu hết thảy, rồi lại không khống chế được hận hắn, nhịn không được làm nhục hắn sao?

Hạ Tử Thịnh trong lòng cảm khái vạn ngàn, trong đầu mông lung nhớ lại bé nhỏ tuổi đã từng cõng hắn đi khắp nơi, mang theo mình đi chơi khắp nơi, chọc mình không cần kêu hắn hoàng huynh, phải kêu hắn là đại ca, bất chợt hoàn hồn, bất tri bất giác rơi lệ.

Làm vận mệnh chi tử Hạ Tử Thịnh tâm cơ sâu đậm, tuy rằng bất thình lình bị thân thế  dọa suýt ngất, nhưng trước tiên cưỡng ép bản thân thanh tỉnh, bắt đầu vận dụng thế lực của mình đem mọi chuyện năm đó cùng với chứng cứ đem đi tiêu hủy.

Hắn rõ ràng biết, những việc này nếu tuôn ra đều là điểm trí mạng…… Chỉ cần đem này thủ tiêu, mới có thể giữ được mạng sống của mình.

Hạ Tử Thịnh yên lặng đem tin tức dọa người này tiêu hóa, ngay cả Cố Sâm bên kia cũng chưa từng lộ ra mảy may.

Nhìn qua mới thấy bụng ta suy bụng người, bất thường vô năng? Thực tế hắn lại nắm giữ điểm trí mạng của người khác —— Hoàng thái tử Hạ Tử Minh.

Hạ Tử Thịnh lập tức tìm tòi nghiên cứu, ở trước mặt hắn không hề căm hận, mà lặng lẽ quan sát người này.

Ngày ấy say rượu dường như tỉnh dậy khỏi giấc mộng hoàng lương, Hạ Tử Minh tỉnh táo giống như không có chuyện gì xảy ra, dường như đã quên mọi chuyện, đối với Hạ Tử Thịnh vẫn giống như trước, mũi không phải là mũi, mắt cũng không phải là mắt, bắt được một chút sai lầm của hắn, liền thóa mạ giống như đang giáo huấn một con chó, đem công văn suýt nữa đập lên mặt Hạ Tử Thịnh: "Ngu xuẩn, cái này cũng tính là xong? Cô lưu ngươi còn có tác dụng gì?"

"Cho ngươi một cơ hội, hai ngày, hai ngày phải làm xong,nếu không thì ngươi liền đi chết đi" Hạ Tử Minh cố tình tìm hắn, lại một lần đem hắn mắng máu chó ngập đầu.

Nếu đổi thành ngày xưa, Hạ Tử Thịnh trong lòng khinh thường, lại âm thầm thề sẽ có ngày đem Hạ Tử Minh dẫm đạp dưới chân, trả hết mọi khuất nhục cho hắn.

Nhưng sau khi biết hết chân tướng , Hạ Tử Thịnh lại xem Hạ Tử Minh, nghe hắn nhục mạ, bất giác nửa điểm căm ghét, ủy khuất……

Mệnh là người này cho hắn, người này biết toàn bộ chân tướng, dễ dàng giết chết hắn, nhưng cuối cùng hắn lựa chọn  che giấu hết thảy, mười mấy năm như một ngày, cái gì cũng không có nói.

Mối thù giết mẹ a?

Nếu đem đi so sánh với, mình bị hắn mắng vài câu , còn mặt mặt mũi nào nữa chứ?

"Vâng, Thái Tử điện hạ, thần đã biết. Hãy chithần một cơ hội , thần nhất định sẽ làm tốt." Bất đồng với dĩ vãng sau khi bị Hạ Tử Minh quở trách, Hạ Tử Thịnh giả vờ thuận theo thông minh, lần này Hạ Tử Thịnh thật sự thiệt tình thái độ khiêm tốn thực lòng đáp lại Hạ Tử Minh.

Hạ Tử Minh chốc một lát cũng tìm không tìm ra nguyên nhân, mắng cũng mắng đủ rồi, sau đó thống thống khoái khoái chuẩn bị thả người.

Hắn chau mày, lập hướng Hạ Tử Thịnh nói: "Cút đi!"

"Vâng!"

Hạ Tử Thịnh cần cù cầm công văn đó đi ra ngoài làm việc.

Hạ Tử Minh nhìn bóng dáng của hắn lại đổ mồ hôi lạnh, trong đầu hỏi hệ thống nói: "Hệ thống, mày nói vận mệnh chi tử của thế giới này có phải là run m không? Như thế nào mà ta mắng hắn một hồi, hảo cảm liền bắt đầu dâng lên một nha, nhìn phát tới 70 điểm luôn."

Mấy ngày nay hệ thống giống như có bug, chỉ cần hắn kêu Hạ Tử Thịnh tới làm nhục một hồi, độ hảo cảm độ lập tức tăng lên, cọ cọ trướng, mấy ngày nay hắn mắng Hạ Tử Thịnh sáu lần, mỗi một lần, độ hảo cảm của Hạ Tử Thịnh lập tức dâng lên một mảng lớn, mới bắt đầu từ -45 điểm tăng tới hiện tại 70 điểm, sợ tới mức Hạ Tử Minhtưởng hệ thống bị trục trặc.

“Hắn không phải là run m, mà là bổ não tưởng bở Hạ Tử Minh biết rõ hắn không phải huyết mạch của hoàng thất, mẫu thân hắn lại hại chết nguyên Hoàng Hậu, còn che chở hắn, chưa từng đem chân tướng nói ra, bảo hộ hắn…… Bên ngoài miệng độc một chút mắng hắn thì tính là cái gì, cgi dù  một ngày đập hắn một trận, hắn đều nhớ tới hai điểm kia, đều có thể cảm động đến rớt nước mắt!" Lúc Hạ Tử Minh  tự mình yy định nghĩa vận mệnh chi tử là run m, hệ thống lại tàn khốc vô tình đánh vỡ ý dâm của hắn, nói cho hắn chân tướng: " Đó là mối thù giết mẹ a, chủ nhân ngu mục."

Hệ thống nhìn Hạ Tử Minh không nhúc nhích nói: "Hiện tại Hạ Tử Thịnh cảm thấy Hạ Tử Minh đối hắn là chân ái, tốt không?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro